Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Sương đen bắt đầu khởi động càng kịch liệt, từ miệng mũi tai Bạch Dư Hi không ngừng tràn ra, dày đặc đến quỷ dị, Thời Tiện Ngư gần như sắp nhìn không nhìn thấy mặt Dư Hi.
"Diệp Huy, anh có biết Phượng Hoàng Nam là người xuất thân bần hàn, thông qua nỗ lực phấn đấu của bản thân cuối cùng cũng thi đậu đại học, đi vào thành phố phồn hoa và hy vọng mình trở nên nổi bật, trên người bọn họ thường tụ tập hy vọng của cả nhà, do cả nhà vất vả nuôi dưỡng, cho nên khi bọn họ có sự nghiệp, sẽ không thể chờ đợi được nữa muốn báo đáp người nhà, cùng thân bằng hảo hữu đã từng giúp đỡ, bọn họ yêu thương gia đình, khát vọng thay đổi hiện trạng nghèo khó của quê hương, vui vẻ vươn tay giúp đỡ thân bằng hảo hữu cần giúp đỡ."
“Rõ ràng là dựa vào nỗ lực của chính mình thay đổi vận mệnh, lại không chiếm được sự tôn trọng xứng đáng! Rõ ràng chịu khổ chịu khó, lại không được bất luận kẻ nào tán thành! Anh có phải rất phẫn nộ hay không? Anh nhất định phẫn nộ, Anh phẫn nộ đến mất đi lý trí nhảy xuống, mất mạng trong sân trường, Anh đang dùng cái chết của mình để trút giận! Dùng cái chết chửi rủa những người nhìn không nổi anh, dùng cái chết trừng phạt dán nhãn cho anh, nhưng anh thật sự là ngu xuẩn a, ngươi thật sự là ngu xuẩn!”
"Phượng Hoàng Nam bị người ta coi thường, là bởi vì mẫn cảm lại đa nghi, tự ti lại tự phụ, mang thù lại cực đoan! Vì hồi báo người nhà của mình, vì giúp đỡ huynh đệ tỷ muội của mình, thậm chí không tiếc hy sinh thê tử cùng con cái của mình!”
“Anh mẫn cảm tự ti cho nên không dám quát thẳng vào mặt cô ta, chỉ có thể đem tất cả oán hận chôn ở đáy lòng, kìm nén một cỗ ý muốn tại kỳ thi lớn làm cho mọi người nhìn với cặp mắt khác xưa, nhưng kỳ thi của anh lại thất bại! Vì thế anh sụp đổ, anh không nghĩ lại tại sao mình lại thất bại, anh chỉ một mực hận cô ta! Hận đoàn tỷ muội! Hận toàn bộ học sinh trong trường! Hận xã hội này! Ngươi nhảy xuống, biến thành lệ quỷ, hại chết Đỗ Hiểu Linh, tiếp theo Vạn Thiến Thiến! Diệp Huy a Diệp Huy, tâm địa ngươi thật độc ác! Anh so với Phượng Hoàng Nam ăn thịt người kia hại chết cô còn hơn!Chỉ có hơn chứ không kém!”
“Anh cừu hận Bạch Dư Hi giàu có, anh cừu hận Đỗ Hiểu Linh cay nghiệt! Anh hận các cô ấy như vậy, vừa vặn nói rõ anh bị các cô ấy đâm trúng chân đau! Anh một bên khát vọng được nữ nhân ái mộ, một bên sợ hãi trong mắt các cô ấy khinh bỉ, anh chính là một người uất ức vô năng Phượng Hoàng Nam!"
“Anh chính là Phượng Hoàng Nam! Anh đem nhãn hiệu Đỗ Hiểu Linh dán cho anh, vững vàng gắn chặt vào người mình! Diệp Huy, ngươi vĩnh viễn vĩnh viễn không thoát khỏi nhãn hiệu này! Phượng Hoàng Nam!”
“Anh vĩnh viễn là Phượng Hoàng Nam! Phượng Hoàng Nam!!!”
Sương đen càng lúc càng nhiều, gần như sôi trào! Nương theo chói tai tiếng gào thét, một cái hình người to lớn như quái vật từ trong cơ thể Bạch Dư Hi cuồn cuộn không dứt bò ra!
Trên người quái vật kia mọc ra vô số khuôn mặt! Vô số cánh tay! Vô số chân!
“Chết! Các người đều phải chết!!!”
Nó giận không kềm được gào thét, xung quanh sương đen bốc lên, đánh về phía cửa sổ!
Thời Tiện Ngư móc ra bùa hộ mệnh Thẩm Tiêu đưa cho cô, đập mạnh xuống!
Trong phút chốc, tất cả hắc vụ ở dưới lòng bàn tay cô kịch liệt co rút lại! Rồi sau đó như không trọng lượng rơi xuống!
Bùm!
Quỷ quái rơi xuống đất, Chu Bặc Thiện dưới lầu vội vàng một kiếm đâm tới!
Con quái vật co rút dữ dội hơn!
Những khuôn mặt kia, cánh tay cùng chân kia, toàn bộ hóa thành hắc khí nồng đậm! Dính dính hòa tan, cuối cùng biến thành máu loãng màu đen đầy đất!
Hết thảy, quy về bình tĩnh.
Mọi người ba chân bốn cẳng kéo Hạ Du và Bạch Dư Hi lên.
Thời Tiện Ngư kinh ngạc nhìn dấu vết dưới lầu, thần kinh căng thẳng thật lâu không thể buông lỏng, cho đến khi Chu Bặc Thiện rốt cục thu hồi kiếm gỗ đào, ngửa đầu nhìn về phía cô, hô: "Nó chết rồi!"
Thời Tiện Ngư như trút được gánh nặng!
Cô thở ra một hơi thật dài, xoay người nhìn Hạ Du và Bạch Dư Hi.
Cánh tay Hạ Du sưng tấy vừa đỏ vừa tím, gân cốt bên trong bị kéo đứt, đau đến nói không ra lời, chỉ sợ phải đi ra ngoài mới có thể trị liệu.
Trạng thái của Bạch Dư Hi càng kém, bị quỷ quái đoạt xá quá lâu, hiện tại nhân sự bất tỉnh, khí như tơ tằm.
Vương Ái Quốc cảm thấy khó hiểu: "Nếu là Diệp Huy đang âm thầm giở trò, tại sao vừa rồi Lục Mân muốn nói là Tạ Đình làm?"
Thời Tiện Ngư lắc đầu: "Không biết, trước tiên cõng hai người bọn họ đi hội hợp với Chu đạo trưởng đi, chuyện của Lục Mân, chờ ra ngoài rồi mới giải quyết.”
Mọi người cõng Hạ Du và Bạch Dư Hi xuống lầu, Chu Bặc Thiện đang cố gắng dùng la bàn chỉ dẫn, tìm ra sổ ký tên bị nguyền rủa, thấy bọn họ xuống lầu, bước lên phía trước kiểm tra trạng thái của hai người.
“Xem ra Bạch Dư Hi đã bị đoạt xá từ rất sớm, sinh hồn tổn thương nghiêm trọng, phải mang về Trường Lạc Cung để sư phụ tôi điều dưỡng mới được.” Chu Bặc Thiện hết sức tự trách, nói: “Trách tôi không sớm nhìn ra trạng thái của Bạch Dư Hi không đúng, lúc trước nghe bọn họ nói, Bạch Dư Hi là bởi vì Đỗ Hiểu Linh chết mới dẫn đến tinh thần thất thường, tôi liền nhập môn trước là chính, hoàn toàn không nghĩ đến phương diện đoạt xá quỷ quái.”
Thời Tiện Ngư nói: "Đỗ Hiểu Linh rất có thể là bị quỷ quái hại chết, Bạch Dư Hi tận mắt nhìn thấy cô chết, tinh thần bị đả kích lớn, khiến quỷ quái thừa dịp hư mà vào, thân thể bị đoạt xá, cái này đều nói thông suốt, hiện tại ta duy nhất không biết, chính là Lục Mân đến cùng sắm vai nhân vật gì?”
Chu Bặc Thiện thở dài: “Tóm lại, chúng ta phải nhanh chóng cứu mọi người ra ngoài, không thể chậm trễ nữa.”
Mọi người tiếp tục tìm kiếm, cũng không lâu lắm, quả thật phát hiện tờ giấy ký tên kia trong bồn hoa.
Xem ra ít nhất chuyện này trên Lục Mân không có lừa gạt bọn họ, mà Bạch Dư Hi sở dĩ sẽ đột nhiên nhảy lầu, là bởi vì Diệp Huy biết, một khi Chu Bặc Thiện thật sự bắt đầu từng người làm pháp sự trừ quỷ, sớm muộn sẽ phát hiện hắn tồn tại.
Lục Mân bị người mang xuống, biết được quỷ quái đã bị diệt trừ, mà Bạch Dư Hi còn sống, sắc mặt của hắn trở nên trắng bệch, nhất thời mềm nhũn quỳ trên mặt đất, phảng phất trời sập một loại.
Chu Bặc Thiện tận tình khuyên nhủ hắn: “Anh vẫn là nói thật đi, tuy rằng không có chứng cớ có thể cho ngươi ngồi tù, nhưng Bạch lão bản là ai? Hắn làm sao có thể buông tha anh? Nhiều thủ đoạn cho anh cầu sống không được cầu chết không được, thay vì sau khi đi ra ngoài bị tra khảo, không bằng bây giờ nói rõ ràng, tôi cũng để cho sư phụ tôi thay anh cầu xin Bạch lão bản.”
Lục Mân nghe xong, lập tức đứng lên, nhào tới trước mặt Chu Bặc Thiện dập đầu cầu khẩn: "Đạo trưởng cứu tôi! Đạo trưởng cứu tôi! Tôi là bị con quỷ kia mê hoặc! Tôi vốn không muốn!”
Chu Bặc Thiện hỏi: “Nó mê hoặc anh như thế nào?”
“Nó nói chỉ cần đem đoàn tỷ muội mang tới nơi này, lực lượng của nó sẽ đại trướng, có thể triệt để thôn phệ sinh hồn Bạch Dư Hi, đến lúc đó nó có thể hoàn chỉnh chỉnh thay thế Bạch Dư Hi, lại thuyết phục Bạch lão bản, cho hai chúng tôi cử hành hôn lễ, về sau ta chính là Bạch gia con rể, hưởng vô tận vinh hoa phú quý!”
Vương Ái Quốc nhịn không được chen vào hỏi: "Vậy sao anh lại giả mạo anh trai Tạ Đình? Còn nói Tạ Đình đã chết!”
Lục Mân nói: “Ta nghe Hạ Du cùng người cãi nhau lúc nói một câu Tạ Đình, liền nhớ kỹ, nếu như không cho các người một kết quả, các người liền muốn tiếp tục tìm cách đuổi quỷ!”