Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 150. 4. Thế giới cổ đại 3

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lý Linh Tĩnh không chút nghĩ ngợi liền nói: "Sinh con trai có thể nối dõi tông đường.”

“Truyền tông nối dõi cũng là vì phu gia cô truyền, liên quan gì đến cô?” Thời Tiện Ngư thản nhiên nói: “Huống hồ tôi nghe nói, phu quân cô có nhi tử, cũng không thiếu nhi tử nối dõi tông đường.”

Lý Linh Tĩnh ngẩn người: “...... Nhưng không sinh được nhi tử, tôi không thể đặt chân ở Tạ gia, không được phu quân kính trọng.”

"Không thể đặt chân ở Tạ gia, quả nhiên là bởi vì cô không sinh được con trai sao?" Thời Tiện Ngư nói: "Cô thành thân chưa đầy hai năm đã dọn đến miếu, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ ở Tạ gia một năm rưỡi, thời gian vợ chồng chân chính ở chung chỉ sợ chưa tới một năm, hơn nữa ngươi tuổi còn nhỏ, tạm thời không có mang thai là chuyện bình thường, làm sao không thể đặt chân ở Tạ gia?"

Lý Linh Tĩnh bị cô hỏi đến có chút mơ hồ.

Thời Tiện Ngư rũ mắt, nhắc nhở cô: "Nếu hắn ta thật sự kính trọng cô, sẽ không để cho người phụ nữ khác sinh con khi cô còn chưa mang thai.”

Lý Linh Tĩnh thần sắc mê mang, nói không ra lời.

Thời Tiện Ngư đỡ cô đứng lên, bảo cô ngồi xuống, sau đó nhìn Chi Nhi bên cạnh: “Bưng chén trà cho phu nhân nhà cô.”

Chi Nhi gật gật đầu, nhanh chóng đi.

Chờ Chi Nhi đi rồi, Thời Tiện Ngư nói với Lý Linh Tĩnh: "Tôi có thể giúp cô điều dưỡng tốt thân thể, sau đó cô về Tạ gia chịu thua nhận sai, nếu phu quân cô nguyện ý cho cô cơ hội, cùng cô ân ái vài đêm, cô hẳn là có thể như nguyện mang thai, thế nhưng cô có thể bởi vậy mà đặt chân ở Tạ gia hay không, tôi không cách nào cam đoan, tôi cũng không cách nào cam đoan, hài tử của cô ở Tạ gia có thể đạt được sự yêu thương nhiều hơn so với hài tử khác. Cô suy nghĩ thật kỹ một chút, cô rốt cuộc muốn kết quả như thế nào, nghĩ cho kỹ, tôi mới có thể giúp cô.”

Lý Linh Tĩnh há miệng, lại im lặng, không biết nói cái gì.

Chi Nhi bưng trà nóng đi vào, Lý Linh Tĩnh uống một ngụm, mới dần dần thanh tỉnh một chút.

“Đạo trưởng, tôi hiểu ý của cô......” Cô chậm rãi mở miệng, Tạ Luật lang tâm cẩu phế, thành thân không đến nửa năm liền coi trọng nha hoàn đi theo tôi, còn làm cho có thai, tôi rõ ràng không sai, hắn lại chỉ trích tôi sinh không ra nhi tử, càng bịa đặt nữ nhân Lý gia tôi không có con nối dõi, nói mẫu thân tôi chưa từng sinh hạ nhi tử, nói tỷ tỷ tôi mang thai nhi liền sinh con nhỏ, các cô ấy vô tội biết bao, hôm nay lại bởi vì tôi chịu đại nhục này, nếu như tôi không thể sinh ra nhi tử cho thế nhân nhìn một cái, quả nhiên là nuốt không trôi cơn giận này.”

Trong lòng Thời Tiện Ngư thoáng thở phào nhẹ nhõm, cũng may, chấp niệm tuy nặng, nhưng đầu óc vẫn thanh tỉnh.

“Thành thân không đến nửa năm đã làm nha hoàn có thai, truyền ra ngoài đối với thanh danh của hắn có trở ngại, nhưng nếu như thê tử thân có bệnh ẩn, hắn đem nha hoàn thu phòng cũng liền danh chính ngôn thuận.” Thời Tiện Ngư chậm rãi nói: “Hắn vì thanh danh của mình, không tiếc giội nước bẩn lên người cô cùng người nhà của cô, có thể thấy được phẩm tính người này ích kỷ mà lạnh nhạt.”

Lý Linh Tĩnh cười khổ: "Đạo trưởng nói rất đúng, lúc hắn cùng nha hoàn vừa vặn lên, cũng từng ở trước mặt tôi phục thấp làm nhỏ, hứa hẹn sẽ không có lần sau, còn nói trước khi ta sinh hạ đích trưởng tử, tuyệt đối sẽ không đụng vào bất kỳ nữ nhân nào, nhưng sau đó hắn khoa cử lên bảng, vào Hàn Lâm viện, liền càn rỡ lên, chẳng những nâng nha hoàn kia làm di nương, còn làm ra hài tử, quả nhiên là không để ý chút nào tình phu thê.”

Thời Tiện Ngư nghĩ thầm, đây không phải là điển hình có tiền có quyền liền trở nên xấu xa sao?

Lý Linh Tĩnh lại căm giận nói: "Hai nhà chúng tôi nguyên bản cũng coi như môn đăng hộ đối, từ nhỏ đính hôn, hôm nay hắn làm quan kinh thành, lại ghét bỏ tôi là con gái của thương nhân, bạc tình ít nghĩa, sủng thiếp diệt thê, còn vọng tưởng đem nha hoàn kia đỡ làm bình thê, đem thứ tử biến thành con trai trưởng! Tôi có thể nào đồng ý?!”

Thời Tiện Ngư nghe được nghẹn họng nhìn trân trối, khá lắm, cho dù đặt ở hiện đại, cũng không phải mỗi người phụ nữ đều dám tát ông xã, không thể tưởng được cô còn rất tiền vệ.

Lý Linh Tĩnh nói: "Hôm nay đạo trưởng một lời đánh thức người trong mộng, Tạ Luật đối xử với tôi như thế, tôi vì sao còn muốn vì hắn sinh nhi tử? Chuyện tốt này tuyệt không thể tiện nghi hắn đi, tôi hẳn là cùng hắn hòa ly khác gả, cho người khác sinh nhi tử!”

Thời Tiện Ngư: “......”

Chi Nhi ở một bên nhỏ giọng nói: "Thiếu phu nhân, lão phu nhân và lão gia sẽ không đồng ý..."

Lý Linh Tĩnh nhướng mày liễu, nóng nảy nói: "Chẳng lẽ ta phải để mặc Tạ Luật cùng tiện nhân kia khi nhục ta, chà đạp ta?!”

Chi Nhi cúi đầu, không dám lên tiếng.

Thời Tiện Ngư suy nghĩ một chút, nói với Lý Linh Tĩnh: "Thân thể cô vừa mới khỏe, về phòng nghỉ ngơi trước đi, cũng suy nghĩ kỹ một chút, đến cuối cùng làm như thế nào mới có thể làm cho mình vừa lòng đẹp ý, có phải chỉ cần cùng người sinh ra mười tám đứa con trai, cô có thể hãnh diện trước mặt Tạ Luật không?”

Lý Linh Tĩnh cảm kích không thôi, đứng dậy lại muốn quỳ xuống, bị Thời Tiện Ngư ngăn cản.

Thời Tiện Ngư nhìn vào mắt cô, nghiêm mặt nói: "Tôi sẽ giúp cô, nhưng chỉ giúp cô một việc, cho nên cô nhất định phải nghĩ rõ ràng, cô sống trên đời này, đến cuối cùng muốn cái gì.”

Lý Linh Tĩnh giật mình, sau đó nghiêm túc gật đầu một cái: “...... Hôm nay được đạo trưởng chỉ điểm, Linh Tĩnh vô cùng cảm kích, mong rằng đạo trưởng chỉ rõ tôn hiệu, ngày sau nếu tôi đạt thành mong muốn, tất vì đạo trưởng tố kim thân tượng, cung trường minh đăng.”

Thời Tiện Ngư trầm ngâm một lát, trả lời: "Lâm Thời Cung...... Tiện Ngư, Nguyên Quân.”

“Lý Linh Tĩnh khom người hành lễ.” Linh Tĩnh ghi nhớ.

…………

Lý Linh Tĩnh đi rồi, Thời Tiện Ngư một mình ngồi ở trong phòng suy tư.

Hiển nhiên với hiện trạng của người cầu nguyện, sinh con trai không thay đổi được gì, nhưng cô không thể nói rõ, càng không thể trực tiếp nói cho đối phương biết nên làm như thế nào.

Thứ nhất, bởi vì vị trí thế giới bất đồng, cô không thể lấy ý chí của mình thay đổi ý chí của người khác. Thứ hai, nếu như cô nói cho Lý Linh Tĩnh cụ thể nên làm như thế nào, như vậy, hình thành cầu nguyện, liền không thể xem như cầu nguyện của Lý Linh Tĩnh, mà là cầu nguyện của cô Thời Tiện Ngư.

Kế tiếp, cũng chỉ có chờ.

Chờ Lý Linh Tĩnh thay đổi chủ ý, chờ Lý Linh Tĩnh nghĩ rõ ràng muốn cái gì, sau đó cô lại nghĩ cách trợ Lý Linh Tĩnh đạt thành tâm nguyện, nhiệm vụ lần này cũng có thể hoàn thành.

Suy nghĩ của Thời Tiện Ngư nhẹ nhàng, chậm rãi bay tới nơi khác......

Cô ở trong mỗi thế giới, cũng không phải lẻ loi một mình. Cô đã từng gặp Lâm Uyên, gặp Lâm Uyên, gặp bóng đen không biết là vật gì, bây giờ đến thế giới này, còn có thể gặp hắn sao?

Lần này, hắn sẽ như thế nào? Nơi này không có yêu thú, không có chiến sĩ, không có quỷ quái, nơi này chỉ có một tòa chùa miếu, chẳng lẽ hắn...... Biến thành hòa thượng?

Thời Tiện Ngư: “......”

Tâm tình bỗng nhiên có chút phức tạp.

Hòa thượng... cô không thể chấp nhận được, cô vẫn thích kiểu tóc rậm rạp hơn.

Phanh, phanh, phanh!

Bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng đập cửa.

Cô ngẩn người, đứng dậy đi tới bên cửa sổ, xuyên qua song cửa sổ thấy Chi Nhi đã đi mở cửa.

Cửa viện mở ra, bên ngoài có một nam tử trung niên ăn mặc như quản gia đứng, đối phương đưa cho Chi Nhi một thứ, ngữ khí lạnh lùng nói: "Đem cái này giao cho thiếu phu nhân, bởi vì cái gọi là chuyện bất quá tam, tự gả vào Tạ gia, cô vài lần đánh chửi Tam gia, không biết hối cải, lần này lại càng thái quá, lại đập đầu Tam gia bị thương, nữ tử như vậy, Tạ gia tuyệt đối không dám giữ lại. Để cho cô về sau tự giải quyết cho tốt đi.”