Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 188. 4. Thế giới cổ đại 41

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Ngày hôm sau, Diêu Nương thay đổi một thân xiêm y màu tím sẫm, tô lông mày dài, bôi mỡ miệng, trang điểm không hề dịu dàng thanh nhã, ngược lại tươi đẹp nồng diễm, đảo mắt qua, nhướng mày, liền hiện ra vài phần sắc bén bất động thanh sắc.

Tất cả mọi người đã quen với bộ dáng ôn nhu của cô, chợt nhìn nàng thay đổi, đều có chút mê mang.

Có cô nương tuổi còn nhỏ một chút đùa giỡn hỏi cô: "Diêu Nương, đêm nay là có khách nhân đặc thù tới sao?”

Diêu Nương nhàn nhạt cười cười, ý cười kia lại không đạt đáy mắt: “Khách nhân nào tới chưa biết, các cô chỉ cần dụng tâm khoản đãi là được.”

Các cô gái đến với nhau và nói chuyện.

“Phải chiêu đãi thật tốt, nói không chừng cũng sẽ giống như Oanh Ca tỷ tỷ, gặp một vị khách tình thâm nghĩa trọng.”

“Ha ha ha nguyên lai là muốn lập gia đình, ngươi không biết xấu hổ, không biết xấu hổ!”

“Tôi không biết xấu hổ? Chẳng lẽ cô không muốn sao? Ha ha ha......”

……

Diêu Nương hờ hững nhìn chăm chú các cô, không nói một lời.

Dần dần, các cô nương ý thức được không thích hợp, không khỏi an tĩnh lại, nghi hoặc mà thấp thỏm nhìn Diêu Nương, không rõ nàng đây là làm sao vậy.

Diêu Nương nhìn các cô, không nhanh không chậm mở miệng:

"Từ xưa đến nay, nam hôn nữ gả chú ý môn đăng hộ đối, tuy Vong Ưu Các tiêu thụ nô tịch của các cô, nhưng lấy bối cảnh gia thế của các cô, có thể gả cho thương nhân bên ngoài đi buôn cũng đã là lương duyên, hết lần này tới lần khác các ngươi từ nhỏ học tập cầm kỳ thư họa, không chỉ có thể biết chữ, vả lại rất có tài tình, ngày thường tiếp xúc cũng tất cả đều là sĩ tộc quyền quý, cho nên, các cô tự nhiên là chướng mắt những nam nhân thô lỗ bên ngoài."

Các cô gái đều không nói gì, ai nấy đều mím môi.

Diêu Nương nhẹ nhàng thở dài: "Đây đại khái chính là chúng ta những nữ tử này, đáng buồn nhất địa phương đi, ở tại hoa lệ nhất trong lồng sắt, mệnh lại trong tiện đến bụi bậm, mỗi ngày cùng phú gia đệ tử nâng cốc ngôn hoan, chậm rãi quên hết tất cả, tự cho là mình cùng những người đó xứng đôi, mà trên thực tế... Bất quá là đối phương trong mắt một cái vui đùa bạn lữ, có thể tiếp về nhà đi làm thiếp, cũng tuyệt không thể làm thê."

Cô hờ hững nhìn lướt qua, nhìn thấy có mấy gương mặt trẻ tuổi hiện ra vài phần căm giận.

Diêu Nương cũng không giận, tiếp tục nói: “Nếu các cô có thể tìm được giai ngẫu, tôi đương nhiên mừng cho các cô, nhưng hôm nay tôi muốn đem lời nói xấu nói ở phía trước, Vong Ưu Các là nơi để cho khách nhân thả lỏng tâm tình, không phải nơi các cô tìm nam nhân, nếu ai phạm vào quy củ tôi định ra, Vong Ưu Các sẽ không lưu các cô nữa, tự mình thu thập bao phục rời khỏi nơi này, cũng đừng trở về.”

Diêu Nương định ra rất nhiều quy củ.

Tất cả mọi người trong lòng đều biết rõ ràng, lúc này Diêu Nương chỉ chính là, tuyệt không thể cùng khách nhân nói chuyện yêu đương.

Mặc cho vị khách kia tìm mọi cách trêu chọc lấy lòng, cũng phải sừng sững bất động, khuôn mặt tươi cười có thể cho đủ, tình cảm, nhưng nửa phần cũng không thể cho.

"Nếu thật sự sinh lòng yêu, tôi đương nhiên cũng không ngăn được các cô." Diêu Nương thấp giọng, hơi mệt mỏi: "Nhưng các cô phải rõ ràng, các cô dựa vào cái gì có thể ở chỗ này mặc váy tốt nhất, dùng son phấn tốt nhất, ở phòng đẹp nhất, được thưởng tiền cao nhất... Vong Ưu Các không bạc đãi các cô, các cô cũng đừng nghĩ đập bể chiêu bài Vong Ưu Các."

Một cô gái buồn bực oán giận: "Diêu Nương lời này, là muốn cho chúng tôi ở lại chỗ này làm cả đời sao?"

Diêu Nương cười lạnh: "Người cho các cô làm lão cô tử không phải tôi, là lúc trước đem các cô bán rẻ! Thời điểm bán các cô, cha mẹ các cô chẳng lẽ không biết, nữ nhi gia không có một cái sạch sẽ xuất thân ý vị như thế nào sao?"

Mọi người im lặng, không dám nói gì nữa.

Diêu Nương lạnh mặt nói: “Nếu muốn rời đi, có thể báo trước, tôi và Linh Tĩnh sẽ chuẩn bị tiền lì xì cho các cô, nhưng nếu các cô dám dây dưa không rõ với nam nhân, đừng trách tôi không nói tình cảm.”

Huấn luyện xong, cô bảo các cô gái giải tán.

Lý Linh Tĩnh đã sớm ở một bên nghe thấy, đợi đến khi các cô nương đều xuống lầu, Lý Linh Tĩnh đi tới bên cạnh Diêu Nương, khó hiểu thấp giọng hỏi: “Là xảy ra chuyện gì sao? Sao hôm nay thấy tâm tình cô rất không tốt......”

Diêu Nương rũ mắt sửa lại nếp nhăn trên váy, thản nhiên trả lời: “Không có.”

“Là vì chuyện Oanh Ca sao?” Lý Linh Tĩnh nghiêng đầu nhìn cô: “Đây là chuyện vui, mọi người khó tránh khỏi sẽ bị ảnh hưởng, qua một thời gian nữa sẽ không sao, cô đừng quá lo lắng.”

Diêu Nương bình tĩnh nói: “Hơn nữa ác nhân cũng phải có người giả trang, nếu không cả đám đều nhớ đến lập gia đình, làm ăn còn làm sao.”

Cô nuôi những cô gái Vong Ưu Các này, có chút giống như ngôi sao Ái Đậu hiện đại dưỡng thành, ngôi sao phải hết sức duy trì hình tượng hoàn mỹ của mình, không thể yêu đương kết hôn sinh con, nếu không fan sẽ có một loại cảm giác vỡ mộng.

Lý Linh im lặng cười: “Nghiêm mặt còn dọa người, trước kia cô dạy tôi cùng Hương Chỉ, chưa từng thấy cô nổi giận.”

Diêu Nương nghe vậy cũng cười: “Khi đó có Lan ma ma hô to uống nhỏ với hai người, làm sao tới phiên tôi hát mặt đen.”

“Đúng vậy, trước kia ai không sợ Lan mama a?... Nhưng hôm nay cô nói những lời này, để Oanh Ca biết, sợ là sẽ sinh ra hiềm khích.” Lý Linh Tĩnh nhìn Diêu Nương hỏi: “Nếu không, cô vào trong phòng cô ấy nói chuyện? Đừng lưu lại hiểu lầm.”

Diêu Nương trầm mặc một lát, lắc đầu.

Trong lòng cô rõ ràng, Lý Linh Tĩnh có thể rộng lượng đưa các cô nương xuất giá, nhưng cô không thể, cô phải làm cho những cô gái này hiểu được, cá và tay gấu không thể kiêm được, trên đời này chưa từng có cách vẹn toàn đôi bên.

Oanh Ca bưng nước lạnh này, cô tưới định.

Lại qua hai ngày, bà mối tới hỏi ý tứ Oanh Ca, Oanh Ca đồng ý.

Chỉ là nhà Tôn lão bản ở phía nam, cần về phía nam mới có thể chính thức thành thân, cho nên chọn giờ lành, phái một cỗ kiệu tới đón người.

Lý Linh Tĩnh sai người đốt hai cây pháo ở cửa, phát kẹo cưới, các cô nương khác cũng nhao nhao tặng lễ, chất đầy kiệu.

Như thế, Oanh Ca rời khỏi Vong Ưu Các.

…………

Cỗ kiệu lắc lư đi tới trước một tòa nhà, trước cửa giăng đèn kết hoa, vui sướng dào dạt.

Oanh Ca một thân áo cưới đỏ thẫm được người đỡ xuống kiệu, trong tay nắm lụa đỏ, từng bước từng bước đi vào nhà mới, bên tai có tiếng nha hoàn bà tử chúc mừng, nhao nhao nói: "Chúc mừng lão gia, chúc mừng phu nhân..."

Một tiếng "Phu nhân", nghe Oanh Ca tâm hoa nộ phóng, hốc mắt cũng nổi lên nhiệt ý.

Tôn lão gia đỡ cô rảo bước tiến vào phòng tân hôn, vén khăn voan, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay cô nói: “Ủy khuất em, chờ ngày sau tôi mang em trở về, gặp qua cha mẹ tôi, chúng tôi lại tổ chức tiệc rượu bổ sung.”

Oanh Ca hai má phấn hồng, đôi mắt lấp lánh, mỉm cười gật đầu một cái.

……

Oanh Ca rời đi, khiến Diêu Nương như lâm đại địch.

Yêu cầu của cô đối với các cô nương càng thêm nghiêm khắc, nếu có khách nhân tặng quà, nhất định phải báo cáo, đăng ký lập sổ.

Hơn nữa về hoàn cảnh khách nhân, cô cũng sẽ âm thầm tìm hiểu rõ ràng, trong nhà có mấy phòng mỹ thiếp, có bao nhiêu thông phòng, có hay không nuôi ngoại thất, bị chán ghét nữ tử là kết cục gì, vân vân.

Chuyện như vậy nghe được nhiều, dần dần, một ít cô nương rục rịch cũng liền nghỉ ý niệm gả cưới.

Lý Linh Tĩnh đối Oanh Ca rời đi không có quá để ý, cô mỗi ngày tại bowling quán bận trước bận sau, rốt cục đem Vong Ưu Các nhà thứ nhất phân quán giày vò đi ra, mở cửa buôn bán -