Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 258. 5. Thế giới triệu hoán sư 50

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Thanh Tử Diễm chỉ còn lại có một con Triệu hoán thú!!!” Bình luận viên cơ hồ đang gào thét: “Đội viên dự bị Bong Bóng Xanh Lam lên sân khấu trong vòng hai phút ngắn ngủi đã đào thải ba con Triệu hoán thú của đối phương!!! Hiện tại Thanh Tử Diễm chỉ còn lại có Cá Mập Tích!!!”

Tình thế trên sân đấu trong nháy mắt xoay chuyển, tất cả ma thú Bong Bóng Xanh Lam xông về phía Cá Mập Tích, ưu thế của ma thú cấp A không còn sót lại chút gì!

Bạch Cổ Cẩu Lửng giống như bị bệnh dại đồng dạng nhào tới cắn điên cuồng, Tinh Bàn Quy Lục đạp bước chân nặng nề về phía trước va chạm, Hồng Vũ Hạc từ trên cao bổ nhào xuống phụ trợ công kích, còn có Chim Cầu Vồng mang theo Quả Nguyền Rủa thường thường tận dụng mọi thứ hướng Cá Mập Tích phun nọc độc -

Vây quét trùng trùng điệp điệp, Cá Mập Tích chỉ có thể chạy trối chết!

Tích!

“Con ma thú cuối cùng bị loại.”

Hết thảy phát sinh quá nhanh, nhanh đến mức bình luận viên không kịp tổ chức tốt ngôn ngữ tiến hành bình luận, chiến đấu cũng đã kết thúc.

Bình luận viên há miệng, suy tư một lát, tổng kết: "Chính như mọi người đã thấy, đội viên dự bị lấy hiệu suất cực cao kết thúc chiến đấu, trận đấu này Bong Bóng Xanh Lam thắng lợi!”

Trên sân khấu vang lên tiếng vỗ tay do dự. Khán giả nghĩ thầm: Sao lại giống như mọi người thấy? Chúng ta căn bản không nhìn gì cả!

Tuy rằng bình luận viên đã tuyên bố trận đấu kết thúc, nhưng không có người xem rời đi, ánh mắt mọi người vẫn nhìn chằm chằm sân thi đấu, tay giơ lên không trung, không xác định có phải thật sự kết thúc hay không.

Vừa rồi Bong Bóng Xanh Lam rõ ràng sắp thua, như thế nào chỉ chớp mắt, Thanh Tử Diễm bên này liền một hai ba bốn xếp hàng bị loại?

Ma thú dự bị lên sân khấu, ngoại trừ Bạch Cổ Cẩu Lửng cấp B, hình thể mấy con khác đều quá nhỏ, người xem chỗ ngồi hơi xa một chút đều không thấy rõ, mà quái bùn màu sắc tiếp cận mặt đất sân thi đấu lại càng khó coi hành động, hết lần này tới lần khác bình luận viên cũng không giải thích rõ ràng, đến nỗi không ít người như lọt vào sương mù, chỉ biết là đội viên dự bị của Bong Bóng Xanh Lam rất lợi hại, vừa lên sân khấu liền lật bàn.

Về phần người xem cúi đầu châm thuốc hoặc là tạm thời đi WC thì càng mơ hồ, cảm giác mình ngắn ngủi vài phút đã bỏ lỡ một bộ phim truyền hình dài tập 80 tập.

Làm thế nào để biết CLB Bong Bóng Xanh Lam thắng?

Không có cách, trận đấu đã kết thúc, muốn xem rõ ràng chỉ có thể chờ về nhà chờ TV chiếu lại.

……

Lúc này trong phòng nghỉ của Thanh Tử Diễm, không khí trầm lặng.

Một trận thắng bại mà thôi, chỉ thua 3 điểm, trong thời gian thi đấu dài gần nửa năm không đáng nhắc tới, nhưng khí thế hung hăng điều khiển ma thú cấp A lên sân khấu, lại bị một người dự bị đánh không hề có sức chống đỡ, huấn luyện viên chỉ cảm thấy mặt nóng rát đau đớn.

Hắn đi tới đi lui bước chân, tâm tình khó có thể bình tĩnh, những người khác như cha mẹ chết, cúi đầu buồn bực không lên tiếng.

Vài đội viên tiếp nhận trị liệu lục tục trở về, đẩy cửa vào, ánh mắt tiếp xúc với sắc mặt đen kịt của huấn luyện viên, đều nhao nhao cúi đầu, yên lặng tìm vị trí ngồi xuống.

Không ai nói gì cả.

Qua thật lâu, huấn luyện viên hít một hơi thật mạnh, mở miệng nói: “Đây là một chuyện ngoài ý muốn.”

“Phải, một tai nạn.”

“Không phải bọn họ không đủ mạnh, là Bong Bóng Xanh Lam quá loạn ra bài!”

"Tóm lại, mau chóng điều chỉnh trạng thái, không nên bởi vì một lần thất bại, mà ảnh hưởng đến trận đấu lần sau." Huấn luyện viên trầm giọng cổ vũ đội viên, ánh mắt dời về phía Huệ Trạch Nhĩ: "Nhất là cậu, làm đội trưởng, tuyệt đối không nên dễ dàng mất đi lòng tin!"

Huệ Trạch Nhĩ mím môi, ngước mắt nhìn về phía huấn luyện viên, chần chờ hỏi: "Huấn luyện viên, đồng thời điều khiển bốn con ma thú, loại chuyện này có thể sao?"

Huấn luyện viên thở dài: “Không thể nào, không phải mọi người đều thấy rồi sao.”

Huệ Trạch Nhĩ cúi đầu, thanh âm rầu rĩ: "Nếu lâu một chút, có lẽ sẽ không thua, những Triệu hoán sư đồng thời điều khiển hai con ma thú, đều tồn tại lực kéo dài không đủ, cô đồng thời điều khiển bốn con, hẳn là sẽ không lâu lắm."

Đồng thời điều khiển hai con ma thú, tiêu hao tinh thần lực cực lớn, tựa như một tay viết tiếng Trung, tay kia đồng thời viết tiếng Anh, vô cùng dễ dàng rối loạn, chỉ có rất ít người có thể làm được, về phần đồng thời điều khiển ba, bốn con, thì lại càng chưa từng nghe thấy.

Huấn luyện viên nhẫn tâm, vì không ảnh hưởng sĩ khí, đem tất cả trách nhiệm nhận lấy: “Chúng ta giai đoạn đầu chuẩn bị chiến đấu, phần lớn nhằm vào CLB 120 bài danh tả hữu, đối với CLB Bong Bóng Xanh Lam thiếu hiểu biết, nhằm vào bọn họ tư liệu sưu tập cũng không sung túc, cho nên lần này tranh tài mới có thể thất bại, mọi người không cần có tâm lý gánh nặng!”

Các đội viên miễn cưỡng nâng cao tinh thần lên tiếng.

Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân hỗn độn, mọi người theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, cửa phòng nghỉ không đóng, một đám phóng viên giơ microphone cầm máy vội vàng đi ngang qua.

Các đội viên Thanh Tử Diễm lại lần nữa ăn ý trầm mặc.

Vốn tưởng rằng hôm nay có thể dựa vào ma thú cấp A trổ hết tài năng trong trận đấu, đạt được sự chú ý, nhưng hiện tại......

Huấn luyện viên buồn bã thở dài: “Xem ra sau hôm nay, các câu lạc bộ khác sẽ bắt đầu chú ý đến câu lạc bộ Bong Bóng Xanh Lam.”

Hắn dừng một chút, trầm giọng nói: “Nhất là người dự bị kia.”

…………

Selwell ngăn ở cửa phòng nghỉ, dùng sức một mình phòng ngừa phóng viên xông vào.

Sớm biết sẽ có nhiều phóng viên chạy tới như vậy, hắn đã không nên tự mình bỏ tiền mời phóng viên, hiện tại cũng không phân biệt được phóng viên nào là tự mình mời.

"Tư liệu biểu hiện CLB Bong Bóng Xanh Lam dự bị đội viên là người mới, chưa bao giờ tham gia qua bất luận cái gì thi đấu, xin hỏi đây là thật sao?"

“Có thể cho đội viên dự bị ra ngoài chụp ảnh không?”

"Nếu đội viên dự bị có thể đồng thời điều khiển nhiều Triệu hoán thú, vì sao không lên sân khấu ngay từ đầu?

“Xin hỏi các người điều khiển nhiều triệu hoán thú cực hạn là bao nhiêu? Sẽ tiếp tục đột phá kỷ lục sao?”

"Mục tiêu của Bong Bóng Xanh Lam năm nay là bao nhiêu?"

"Câu lạc bộ Bong Bóng Xanh Lam có kế hoạch tham gia giải vô địch năm nay không?"

"Các bạn có hài lòng với màn trình diễn của mình hôm nay không?"

Selwell bị hỏi đến nhức đầu, ngăn ở cửa lớn tiếng nói: "Xin lỗi, thời gian có hạn, tôi chỉ có thể trả lời ba vấn đề, xin mọi người hiểu cho!..."

Tuy nói như vậy, nhưng đám phóng viên kia vẫn ô oa ô đưa ra một đống vấn đề.

Selwell hết cách, kiên trì lựa chọn đáp: "Các đội viên đều đem hết toàn lực, chúng ta đối với biểu hiện hôm nay rất hài lòng. Các Triệu hoán sư của câu lạc bộ Thanh Tử Diễm rất ưu tú, đối chiến với bọn họ khiến chúng ta được lợi không nhỏ, sau này chúng ta cũng sẽ tiếp tục cố gắng, chỉ cần đem hết toàn lực, vô luận xếp hạng cuối cùng là bao nhiêu chúng ta đều sẽ tiếp nhận.”

Đèn flash bốn phía phát sáng lộp bộp, ánh mắt Selwell sắp rút gân, nói nhanh hơn, vội vàng lui vào phòng nghỉ, đóng cửa lại.

Các đội viên phía sau trông mong nhìn hắn.

“Đội trưởng, chúng ta có phải muốn phát hỏa hay không?” Leah vẻ mặt ngưng trọng hỏi.

“Lửa cái gì a...” Selwell thở dài, nhìn về phía Thời Tiện Ngư, tâm tình càng thêm phức tạp.

Đội viên dự bị lên sân khấu thắng quá nhanh, ngay cả một chút quá độ cũng không có, khiến cho hắn áp lực thật lớn, trận đấu tiếp theo phải đánh như thế nào đây?

Trận đấu tiếp theo......

Selwell đột nhiên tinh thần chấn động, mỉm cười nhìn về phía mọi người: "Kế tiếp hai tuần, chúng ta có thể cần bỏ quyền, mặc dù sẽ thua một ít điểm tích lũy, nhưng là mọi người cũng cần hảo hảo tĩnh dưỡng một chút."

Cũng đúng, Cá Mập Tích cắn một miếng thật sự là chịu không nổi.” Lily vẻ mặt u sầu: “Vết thương của Sơn Địa Hùng, ít nhất phải tĩnh dưỡng hai tuần.”

Leah nghe xong nghĩ đến vết thương của con Trâu Lùn Một Sừng, cũng không có vui mừng chiến thắng: “Than ôi, con đường thành công luôn đầy gập ghềnh.”

Thời Tiện Ngư gật đầu nói: “Quả thật, tôi cũng muốn tĩnh dưỡng một thời gian.”

Selwell yên lặng nhìn cô: “Chị, không phải mỗi ngày chị đều nghỉ ngơi sao?”