Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 260. 5. Thế giới triệu hoán sư 52

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Hai vị khách quý tới còn đang chờ trong phòng họp, Thời Tiện Ngư đẩy cửa đi vào trong ánh mắt khẩn trương hoặc kích động hoặc chờ mong của các đội viên, sau đó đóng cửa phòng họp lại.

Câu lạc bộ Bong Bóng Xanh Lam trang hoàng rất tốt, phòng họp hiệu quả cách âm tuyệt hảo, cửa vừa đóng lại, liền không nghe thấy động tĩnh gì.

Selwell đứng ở ngoài cửa, tâm tình thập phần phức tạp.

Tình huống câu lạc bộ vừa mới chuyển biến tốt đẹp một chút, xuất phát từ tư tâm, hắn thật sự không muốn Thời Tiện Ngư rời đi, nhưng người ta đi không được... Hắn cũng không khống chế được, vô luận là từ hoàn cảnh huấn luyện hay là phúc lợi đãi ngộ mà xem, Bong Bóng Xanh Lam cũng không có cách nào so sánh với Heisenberg.

Hắn không khỏi yên lặng nhìn về phía Roland.

Thời Tiện Ngư từng nói, Roland ở đâu, cô ở đó.

Roland cũng là Triệu hoán sư rất có thực lực, hơn nữa gần đây Triệu hoán ra Mị Ảnh cấpA, cho dù không có CLB Heisenberg như vậy đến đào chân tường, tương lai cũng bảo đảm có các câu lạc bộ khác đến đào, tỷ như Thanh Tử Diễm...

Selwell tâm sự nặng nề, giờ phút này Roland cũng ôm tâm sự.

Heisenberg là câu lạc bộ mà bố mẹ từng ở.

Từ sáu năm trước cha mẹ hắn bại bởi người đàn ông kia, đối phương vẫn luôn chiếm giữ ngai vàng quán quân, mặc dù không liên tục liên tục quán quân giống như vợ chồng Mai Khải Lạp, nhưng trong sáu năm này, người đàn ông kia cũng vì Heisenberg giành được bốn quán quân, đây là một thành tích rất không dậy nổi.

Roland một mực tại chú ý, hi vọng có một ngày, thực lực của mình có thể cùng đó địch nổi, mà hiện tại, có lẽ là hắn khoảng cách đối phương gần nhất một lần.

Người quản lý câu lạc bộ Heisenberg, ngay sau cánh cửa đó.

Nếu như có thể tiến vào Heisenberg, có phải là sẽ có cơ hội cùng đối phương phân cao thấp?... Chắc là không được nhỉ? Hắn quá yếu, ở trong câu lạc bộ Heisenberg, Triệu hoán sư như hắn không đáng chú ý chút nào, căn bản không có cơ hội tiếp xúc với những Triệu hoán sư minh tinh kia.

Hắn muốn tiếp tục trưởng thành, tiếp tục cố gắng...

Tiếp tục...

Ca......

Cửa phòng họp mở ra.

Roland cùng Selwell đều sửng sốt, sao lại đi ra nhanh như vậy???

Thời Tiện Ngư và hai vị trong câu lạc bộ Heisenberg cùng đi ra, thần thái cô thoải mái phất tay tạm biệt, nụ cười trên mặt đối phương khách sáo xa cách, cũng không bắt tay, hơi vuốt cằm rồi xoay người rời đi.

Selwall nhìn hai người kia đi xa, nhịn không được hỏi Thời Tiện Ngư: "Nhanh như vậy đã nói xong?”

“Nhanh không?” Thời Tiện Ngư có chút mờ mịt.

“Chẳng lẽ không nhanh?” Selwell kinh ngạc, nghĩ thầm chẳng lẽ tất cả mọi người đoán sai rồi, đối phương kỳ thật không phải tới đào người? Nhưng nếu như không phải đào chân tường, còn có thể có lý do gì khiến cho người quản lý câu lạc bộ Heisenberg tự mình đến gặp mặt Thời Tiện Ngư?

Roland hỏi: "Không phải họ đến để đào bới cô sao?"

Thời Tiện Ngư gật đầu: “Đúng vậy, là tới đào tôi.”

Selwell càng hồ đồ: “Nếu là tới đào cô, sao lại đi nhanh như vậy?”

Loại chuyện này, không phải đều phải đặt điều kiện, qua lại giằng co nói chuyện thật lâu sao? Ví dụ như: Câu lạc bộ cao cấp tìm hiểu một chút? Chúng tôi có sân huấn luyện siêu lớn XXX mét vuông, chúng tôi cung cấp căn hộ XXX cho triệu hoán sư, chúng tôi trang bị cho mỗi triệu hoán sư bác sĩ tư nhân, chuyên gia dinh dưỡng, cố vấn pháp lý, tư vấn tâm lý, tiền thưởng phúc lợi hàng năm của chúng tôi cao tới XXX tiền tín dụng, đảm bảo ngài từ nay về sau an gối không lo.

Bày xong điều kiện bên mình, nói không chừng còn muốn hạ thấp câu lạc bộ của đối phương một trận, đại ý chính là tiếp tục ở lại chỗ này đối với sự phát triển sau này không có lợi, người đi lên chỗ cao, nước chảy xuống chỗ thấp, Pa - ra - ba một đống lớn.

Thời Tiện Ngư giải thích: "Bởi vì điều kiện đàm phán không được, tôi nói, Tiểu La ở đâu ta ở đó, tôi lại không đến chỗ bọn họ, bọn họ đương nhiên không cần tốn nhiều miệng lưỡi.”

“Sao có thể...” Trên mặt Selwell giật mình, nhưng trong lòng lại liều mạng lắc đầu! Triệu hoán sư thiên tài như cô, chỉ cần có thể đào động, phí nhiều miệng lưỡi hơn nữa cũng đáng giá a!

Roland nhíu mày hỏi: “Bọn họ cho cô điều kiện gì?”

Thời Tiện Ngư thật bất đắc dĩ, nhìn hai người Roland và Selwell nói: "Các cậu xảy ra chuyện gì, giống như ước gì tôi bị đào đi vậy, tôi phải đi làm gì? Bọn họ bên kia có sân huấn luyện, có ký túc xá, có bác sĩ, có tiền, mấy thứ này Bong Bóng Xanh Lam cũng có a.”

Roland và Selwell nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng hỏi cô: "Bọn họ cho ngươi bao nhiêu tiền?”

Thời Tiện Ngư nói một con số.

Cô thở dài, lại giải thích: "Hiện tại giấy chứng nhận công dân gì đó của tôi còn chưa làm xong, cũng không có tài khoản tín dụng cá nhân, vẫn luôn dùng tiền của Tiểu La, bọn họ cho nhiều tiền hơn nữa tôi cũng không nhận được, cho nên tôi không có khả năng rời khỏi nơi này, chuyển công tác sang bên kia, thật phiền toái.”

Nói xong, lại ngẩng đầu nhìn hai người bọn họ, lại phát hiện sắc mặt Roland cùng Selwell đều trở nên rất khó coi.

Thời Tiện Ngư trong lòng kinh ngạc một chút: "Làm sao vậy đây là...... Tôi muốn bị đào đi, các cậu khẩn trương, tôi không đi, các cậu lại một bộ dáng rất không cao hứng?"

"Không có, chúng tôi cao hứng..." Selwell nhìn Roland, lại nhìn về phía Thời Tiện Ngư, miễn cưỡng nặn ra khuôn mặt tươi cười: "Chúng tôi đặc biệt cao hứng..."

Thời Tiện Ngư hồ nghi nhìn hai người bọn họ, bĩu môi: "Kỳ kỲ là lạ...... Mặc kệ, tôi phải đi thu dọn hành lý, ngày mai phải đi Ma Vực.”

Cô khoát tay, xoay người trở về phòng ký túc xá của mình.

Còn lại Roland cùng Selwell đứng tại chỗ, nhất thời nửa khắc, hai người đều không có ý tứ rời đi.

Một lát sau, Roland thấp giọng hỏi Selwell: "Heisenberg ra giá, cậu cảm thấy có thành ý sao?"

Roland không có kinh nghiệm kinh doanh câu lạc bộ, nhưng Heisenberg ra giá, cư nhiên so với Bong Bóng Xanh Lam ra giá cho Thời Tiện Ngư còn thấp hơn, hắn cảm thấy điều này không thích hợp.

Quả thật, Bong Bóng Xanh Lam có tiền, Selwell cũng không phải người keo kiệt, cho nên tuy rằng Thời Tiện Ngư là một người mới không hề có kinh nghiệm thi đấu, Selwell cũng nguyện ý cho ra đãi ngộ phong phú.

Nhưng Heisenberg đứng đầu, các phương diện phúc lợi đãi ngộ bản thân hẳn là so với bình thường câu lạc bộ tốt hơn, vì cái gì tự mình đến cùng Thời Tiện Ngư gặp mặt nói chuyện, lại đưa ra như vậy...... Giá rẻ như vậy đãi ngộ?

Câu hỏi của Roland, Selwell nhất thời không biết nên trả lời như thế nào, hắn suy nghĩ thật lâu, nhíu mày trả lời: "Quản lý tự mình tới đây, điểm này là có thành ý.”

Về phần những thứ khác, liền không hề có thành ý đáng nói.

“Tại sao họ lại như vậy?” Roland hỏi.

Selwell dừng một chút, thanh âm thấp xuống: “Có thể là, ngạo mạn đi? Dù sao rất nhiều Triệu hoán sư vì có thể vào Heisenberg, thậm chí nguyện ý không tiền lương, cho nên bọn họ đại khái cảm thấy, nguyện ý ra cái giá này, cũng đã là tôn trọng rất lớn đối với Triệu hoán sư.”

Roland mím môi, cảm xúc không rõ ý tứ nói: “Bọn họ sẽ hối hận.”

Selwell nhìn về phía cuối hành lang, cúi đầu "Ừ" một tiếng.

…………

Trong sân huấn luyện của câu lạc bộ Heisenberg, các đội viên đang tập huấn trước cuộc thi, ngoại trừ rèn luyện tinh thần lực, câu lạc bộ cũng có yêu cầu về thể lực của mỗi Triệu hoán sư, huấn luyện thường ngày luôn được sắp xếp kín mít.

Elian vừa kết thúc một hồi sức chịu đựng chạy, đi tới khu nghỉ ngơi uống nước, nghe thấy bên người đội viên đang nghị luận người quản lý kế hoạch ký hợp đồng người mới.

Hắn không khỏi nở nụ cười: “Loại người đó ký hợp đồng vào có ích lợi gì?”

Nghe nói đối phương có thể đồng thời điều khiển bốn con ma thú, hẳn là có thực lực.

Elian ngửa đầu uống một ngụm nước, tự tiếu phi tiếu nói: "Tuy rằng đồng thời điều khiển bốn con không giả, nhưng vừa rồi, cô điều khiển tất cả đều là ma thú cấp B, cấp C như các mặt hàng rác rưởi, cũng chỉ có thể ở cấp thấp trên sân thi đấu sính uy phong, các người xem trước hàng trăm câu lạc bộ, ai sẽ để ý loại tiểu nhân vật này?"

Hắn uống nước xong, ném chai rỗng vào thùng rác, hừ một tiếng: “Để hấp dẫn ánh mắt, quản lý của chúng ta càng ngày càng đói ăn quàng.”