Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Bởi vì Bong Bóng Xanh Lam chủ động bỏ cuộc, câu lạc bộ đối chiến với Heisenberg đổi thành một câu lạc bộ khác.
Đến thời gian thi đấu, mọi người cố ý tụ tập trước màn hình TV, cùng nhau xem truyền hình trực tiếp trận đấu.
Heisenberg phát huy toàn thân bình thường, tuy rằng đối phương cũng là một đội ngũ có thế lực, nhưng có công kích thủ cường lực Arsene ở đây, cuối cùng vẫn là Heisenberg giành được thắng lợi.
Trận đấu này không có gì phải lo lắng, sau khi mọi người xem xong cảm khái Arsene thật lợi hại, sau đó đều tự tản đi, có người về ký túc xá nghỉ ngơi, có người tiếp tục huấn luyện.
Roland ở lại, tiếp theo xem băng phát lại.
Trước kia xem trận đấu, luôn nghĩ muốn Triệu hoán ra cái gì ma thú, mới có thể khắc chế đối phương, hiện tại hắn muốn cân nhắc cách khác.
Roland nhìn thật lâu, chậm rãi có một chút ý nghĩ, quyết định ngày mai thử một lần.
Câu lạc bộ Bong Bóng Xanh Lam tạm thời không có huấn luyện viên, phương thức huấn luyện của mọi người tương đối tự do, cho nên tùy thời có thể thử phương thức huấn luyện khác nhau.
Ngày hôm sau, Roland dậy sớm, đi sân huấn luyện luyện tập.
Còn chưa tới sân huấn luyện, trợ lý lễ tân đã chạy chậm tới thông báo cho hắn, nói phòng khách có người tìm hắn.
Roland theo bản năng cho rằng là dì Kiều Khắc Toa mang Maggie đến xem hắn, nhưng lại cảm thấy không có khả năng, bởi vì lễ tân trợ lý ánh mắt no đủ kích tình, phảng phất gặp được cái gì khó lường đại nhân vật.
Nếu là dì Kiều Toa, đối phương sẽ không phản ứng như vậy.
Roland nghi ngờ hỏi: “Ai tìm tôi?”
“Là Arsene!”Trợ lý kích động nói: “ Triệu hoán sư át chủ bài của Heisenberg, Arsene!”
Roland nhíu mày càng chặt hơn: “...... Arsene?”
Khó trách trợ lý lại phản ứng như vậy, nếu là fan bình thường hoặc phóng viên, đã sớm bị quầy lễ tân ngăn ở bên ngoài, mà không phải mời đến phòng khách, Arsene tự mang theo hào quang thần tượng.
Nhưng Arsene đã làm gì với hắn ta?
Vấn đề này, chỉ sợ phải hỏi bản thân mới có thể nhận được đáp án.
Roland trầm mặt hướng phòng khách đi, một đường tâm tình áp lực, hắn hoài nghi Arsene là bởi vì nhận ra mình mới có thể tìm tới nơi này.
Nhưng cho dù nhận ra...... lại cần gì phải cố ý tới tìm hắn? Chẳng lẽ năm đó cha mẹ hắn gặp chuyện không may, trong đó thật sự có ẩn tình gì?
Nghĩ tới đây, tâm của Roland càng trầm xuống, sắc mặt cũng càng khó coi.
Hắn đi tới cửa phòng khách, không tiếng động hít sâu một hơi, đưa tay nắm lấy tay nắm cửa, răng rắc một tiếng, mở cửa phòng khách --
Arsene ngồi bên trong, đội mũ da màu đen và đeo kính râm, lạnh lùng như một ngôi sao cải trang.
Hắn nhìn thấy Roland tiến vào, tháo xuống kính râm, trên dưới đánh giá Roland, khóe miệng gợi lên một vòng ý cười, chào hỏi: "Roland Mekella?"
Roland không lên tiếng, đi tới bên cạnh bàn kéo ra một cái ghế, ngồi xuống, cùng Asrene bảo trì một khoảng cách nhất định.
Arsene ở đầu kia bàn, thấy Roland cảnh giác mình như con nhím, không khỏi cười cười, lại nói: "Cái tên này của cậu, lúc vào câu lạc bộ không khiến cho người ta hoài nghi sao? Vừa rồi tôi và nhân viên lễ tân của cậu hàn huyên một chút, hình như anh ta không biết quan hệ giữa cậu và cha mẹ cậu.”
Roland xụ mặt trả lời: “Trên đời này có rất nhiều người họ Mai Khải Lạp.”
“Nhưng có thể trở thành Triệu hoán sư, hơn nữa lớn lên giống vợ chồng Mai Khải Lạp, hẳn là không nhiều lắm.” Arsene cười nói.
Roland thập phần chán ghét nhìn hắn một cái, cho dù chỉ là cùng người này đối thoại, đều làm cho hắn cảm thấy khó có thể chịu được: "Tôi họ gì, bộ dạng có giống hay không, những thứ này, hẳn là cùng cậu không có quan hệ."
Ánh mắt Arsene nhìn về phía hắn, trở nên ý vị thâm trường, lại giống như đang nhìn một đứa trẻ đang nổi giận: “Giữa chúng ta, có phải có hiểu lầm gì không?”
“Tôi nghĩ hẳn là không có.” Roland nắm thành quyền, trầm giọng nói: “Nếu như không có chuyện gì khác, tôi cho rằng cậu nên đi, Arsene tiên sinh.”
Arsene nói: "Vợ chồng Mai Khải Lạp là công thần của Hải Sâm Babu, cũng là tiền bối mà tôi kính ngưỡng, Roland, nếu cậu gặp phiền toái, tôi sẵn sàng trợ giúp cậu bất cứ lúc nào.”
Những lời này như dùi đâm vào trong lòng Roland, sắc mặt của hắn nhất thời đen kịt, thanh âm cũng không bị khống chế bén nhọn: “Tôi không cần cậu trợ giúp!”
Arsene nghe được lời này, không có tức giận, trên mặt ngược lại lộ ra vẻ mặt "Thì ra là thế".
“Cậu quả nhiên là tại ghi hận tôi, lần trước tại câu lạc bộ gặp lúc, đã cảm thấy thái độ của cậu rất kỳ quái, tôi suy nghĩ thật lâu, nghĩ đến chính mình có thể bị con của vợ chồng Mai Khải Lạp oán hận là lý do duy nhất, đại khái chỉ có, tôi đã đánh bại cha của cậu?"
Roland cắn răng không lên tiếng.
Arsene cười nhẹ: "Cậu năm nay bao nhiêu tuổi, mười ba hay mười bốn?... Xem ra cũng không phải là trẻ con, sao còn thích oán trời trách đất như trẻ con, lúc trước tôi danh chính ngôn thuận đánh bại cha cậu, cha mẹ cậu đều chấp nhận kết quả này, cậu lại vì chuyện này ghi hận, không cảm thấy buồn cười sao?"
Roland sắc mặt đã là xanh mét, hắn nhìn chằm chằm Arsene, lạnh giọng nói ra: "Một ngày nào đó, cậu cũng sẽ bị người đánh bại, cậu cũng sẽ có thần lực bị thương, cậu cũng sẽ ngã xuống vân đài, cũng sẽ chung quanh cầu trị không thể ngược lại đưa tới phóng viên, bọn họ giống dã ngoại hút tủy ăn thịt kền kền đem cậu bao vây, cậu bị ép vào tuyệt cảnh, không thể không trốn vào cùng sơn cùng cốc, mai danh ẩn tích vượt qua quãng đời còn lại, một ngày nào đó, những thứ này cậu cũng sẽ giống nhau trải qua!"
Nụ cười trên mặt Arsene dần dần biến mất, cuối cùng trở nên vô cảm.
"Chuyện xảy ra với cha mẹ cậu... tôi cũng cảm thấy tiếc nuối, nhưng trận đấu năm đó của chúng ta, là công bằng chính trực, hy vọngcậu không bị tình cảm che mờ lý trí."
Roland châm chọc nhìn hắn: “Công bằng công chính? nếu quả thật là công bằng công chính, vậy cậu hôm nay tại sao lại tới nơi này gặp tôi? chẳng lẽ không phải bởi vì chột dạ?”
Vương bài Arsene, quán quân Arsene, thật dễ nghe xưng hô, ngươi tới tìm ta cái này không có danh tiếng người mới làm cái gì?
Hắn đứng lên, lui sang bên cạnh một bước, lạnh lùng nhìn Arsene nói: "Mời cậu rời đi, tôi cho rằng chúng ta không có gì để nói chuyện, cũng không cần thiết gặp mặt."
Arsene ngồi yên tại chỗ, như đang suy nghĩ.
Roland thần sắc lạnh lùng, thái độ hiện ra không phù hợp tuổi tác cường ngạnh.
Hai người giằng co hồi lâu, Arsene chậm rãi mở miệng: “Xem ra bất luận tôi nói gì, cậu cũng sẽ không thay đổi chủ ý.”
Roland trầm mặc.
Arsene lại nói: "Nếu như nhất định phải nói không công bằng, không công bằng, trận đấu kia quả thật có, nhưng, đó là cha mẹ cậu nhằm vào tôi tiến hành không công bằng, không công bằng.”
Roland giận tím mặt: “Chuyện cho tới bây giờ cậu còn dám nói xấu bọn họ?!”
Arsene bình tĩnh dị thường: “Cậu có thể đi xem video ghi hình trận đấu năm đó, xem không hiểu, thì tìm một huấn luyện viên kinh nghiệm phong phú cùng xem, trong trận đấu đó, cha cậu ở mấy chỗ mấu chốt cố ý thả nước, thua trận đấu, đối với chuyện này tôi cũng rất tiếc nuối.”
Roalnd mở to hai mắt, vẻ mặt không dám tin: "... Cậu có biết hay không, Cậu nói những lời này, là đang tố cáo phụ thân tôi đánh giả thi đấu?"
“Cũng không nghiêm trọng như vậy.” Arsene thản nhiên nói: “Mọi người đều biết, thi đấu thăng cấp là thi đấu đoàn đội của Triệu hoán sư, thi đấu quán quân là thi đấu cá nhân của Triệu hoán sư, còn có một loại thi đấu, là trận đấu mà mỗi Triệu hoán sư nhất định phải trải qua, gọi là, giải nghệ.”