Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Thằng nhóc đao si năm xưa đã trở thành đao si chân chính rồi.” Thần Long rút trường đao ra, cùng Dần Hổ lao về phía trước giao chiến với Tạ Bất Tạ. Tạ Bất Tạ cầm một thanh Long Nha Đao giao chiến với hai thanh trường đao nhưng không hề rơi xuống hạ phong.

Lúc này Tạ Thiên Cơ thật sự mới xuất hiện trên mái hiên, vung tay ném ra một thanh phi đao, cắt đứt tất cả chuông đồng xung quanh: “Để ta phá trận, các ngươi cứ đi trước đi.”

“Đừng coi thường chúng ta.” Tám người đeo mặt nạ đồng thời xuất hiện, không ngờ toàn bộ Mười Hai Con Giáp đang ở trong phủ đều hiện thân.

“Không tệ, không tệ, đánh với các ngươi trước đã.” Mộ Thanh Dương mặc đạo bào tùy ý lao tới, ném Đào Hoa tệ lên trời, cuối cùng mặt hoa đào rơi xuống tay hắn, hắn cười nói: “Ha ha ha, mặt hoa đào, đại cát.”

“Mộ gia, Giả Đạo Sĩ.” Tử Thử tung người nhảy tới, tay cầm song giản đánh về phía Mộ Thanh Dương.

Mộ Thanh Dương thần sắc không đổi, vẫn mỉm cười lạnh nhạt. Chỉ thấy Mộ Tuyết Vi mặc áo bạc lướt qua bên cạnh, trực tiếp xuất chưởng nắm lấy thanh giản bên phải, một làn sương mù màu trắng theo thanh giản đánh về phía Tử Thử.

“Cẩn thận, cô ta là Độc Hoa!” Sau lưng có người nhắc nhở.

Tử Thử vội vàng lui lại phía sau, múa song giản trong tay, đánh tan làn khói độc kia.

“Tô Mộ Vũ đang ở đâu?” Mộ Tuyết Vi hỏi.

“Đừng có tơ tưởng tình nhân trong mộng của ngươi nữa.” Mộ Thanh Dương bất đắc dĩ lắc đầu: “Chúng ta tới làm chính sự.”

“Ngươi muốn gặp Tô Mộ Vũ, đơn giản thôi, giết sạch những người này là gặp được.” Mộ Bạch vung tay, bốn con rối bên cạnh đứng thẳng dậy.

Lúc này Tô Mộ Vũ đang đứng ngoài hành lang gấp khúc ngoài gian phòng của đại gia trưởng, nghe bên ngoài có tiếng giao chiến, chậm rãi xoay tròn cây dù trong tay.

“Ngươi cảm thấy bọn họ có đánh được tới đây không?” Lão già lưng còng xuất hiện bên cạnh Tô Mộ Vũ.

“Bọn họ lấy được bản vẽ của ổ nhện này, hơn nữa còn bố trí cao thủ chuyên phá trận, ổ nhện cũng mất đi ý nghĩa.” Tô Mộ Vũ nói đầy ẩn ý.

“Người có thể lấy được bản vẽ ổ nhện này không nhiều.” Lão già lưng còng mỉm cười, có vẻ hơi dữ tợn: “Lão hủ là một trong số đó.”

“Ta tin tưởng tiền bối.” Tô Mộ Vũ nói thẳng.

“Ồ? Ta còn tưởng Khôi đại nhân đã liệt ta vào danh sách tất sát.” Lão già lưng còng chậm rãi nói.

“Đang ở bước đường cùng, có đôi lúc chúng ta cũng bất lực, chỉ còn lại có lòng tin. Ví dụ như ta tin tưởng mọi người ngoài sân trước, cho dù trong số họ đã có người phản bội ta. Ví dụ như ta tin tưởng tiền bối, tiền bối là loại người, cho dù ta có phản bội Chu Ảnh, ngươi vẫn sẽ canh gác bên cạnh đại gia trưởng.” Tô Mộ Vũ ngừng xoay dù.

“Đúng là những lời khiến người ta cảm động.” Lão già lưng còng chậm rãi đi ra sân trước. “Cảm động tới đáng để ta đi nộp mạng.”

,,,

“Ai cũng nói Mười Hai Con Giáp của Chu Ảnh đại biểu cho chiến lực tối cao trong số sát thủ Ám Hà, nhưng bây giờ thời đại đã khác, mỗi gia tộc đều bồi dưỡng được những người có thể chiến thắng các ngươi.” Tạ Thiên Cơ đứng trên mái hiên, mỉm cười nhìn trận chiến bên dưới.

Tạ Bất Tạ cầm một thanh Long Nha Đao giao chiến với hai người, nhưng càng đánh càng hung ác, vững vàng chiếm thượng phong. Mộ Bạch thao túng bốn con rối, cũng một mình đánh với ba người.

Còn Mộ Tuyết Vi dựa vào kỳ độc cũng bám lấy hai tên Chu Ảnh. Giả Đạo Sĩ Mộ Thanh Dương lấy ra một thanh kiếm gỗ đào, mỉm cười nhìn ba người còn lại: “Nếu trận pháp đã bị phá, hay là Tạ huynh xuống đánh nốt đi?”

“Chẳng qua chỉ phá một Vô Thanh trận mà thôi, trong phủ này có rất nhiều cơ quan tinh xảo, ta phải tập trung quan sát, Thanh Dương huynh tự làm đi.” Tạ Thiên Cơ cười nói.

“Tạ gia các ngươi chỉ đánh có hai người, Mộ gia chúng ta lại phải đánh tám?” Mộ Thanh Dương cầm kiếm gỗ đào đi lên trước: “Đúng là không công bằng.”

Bên kia, Tạ Bất Tạ đột nhiên vung Long Nha Đao, khi thu đao thì trường đao trong tay Thần Long và Dần Hổ đã rơi xuống đất, trên cổ tay có một vết máu.

“Ngươi làm cái gì đấy, mau giết họ đi! Đây không phải luận võ, đây là giao chiến sinh tử!” Tạ Thiên Cơ quát lên.

“Ta tới không phải để giết người, ta chỉ tới tìm Tô Mộ Vũ.” Tạ Bất Tạ không để ý tới hắn: “Huống chi, bọn họ cũng là người Tạ gia, chúng ta còn quen biết lẫn nhau.”

“Từ ngày trở thành Chu Ảnh, bọn họ đã không phải người của Tạ gia nữa rồi.” Một bóng dáng cao ráo đột nhiên xuất hiện sau lưng Tạ Bất Tạ, hai lưỡi đao đen dài thanh mảnh đồng thời đánh về phía Thần Long và Dần Hổ. Trong tay hai người không còn đao, đành phải né tránh, nhưng đã không kịp.

“Trở thành Chu Ảnh là vinh dự của mỗi người trong Ám Hà.” Một giọng nói già nua vang lên, một cây côn sắt đột ngột xuất hiện, ngăn trước người Thần Long và Dần Hổ, hất ngược hai lưỡi đao đen kịt kia.