Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Bạch Diệp đang tính toán giá cả, mấy món này giá thành không cao, không ngoài cà tím, khoai tây, đậu phụ khô, đều là những món rau phổ biến nhất vào mùa đông ở Đông Bắc.
Đậu phụ khô cậu mua với giá sáu tệ một cân, khoai tây bảy hào, cà tím bây giờ trời lạnh giá tăng cao, giá buôn một cân đã hai tệ tám...
Nhưng cộng tất cả lại, giá cũng không quá cao, chỉ có thịt là đắt hơn một chút. Theo giá cơm hộp mà quán cậu bán trước đây, thì một suất cũng chỉ sáu bảy tệ.
Bây giờ thứ đắt nhất vẫn là chi phí nhân công, bên ngoài lạnh quá, nấu một bát mì xong, tay cậu gần như mất hết cảm giác, huống chi là ba món xào.
"Thế này nhé, ba mươi tệ một suất, được không?" Đối phương không đợi Bạch Diệp tính toán giá thành xong, đồng thời lấy ra một trăm tệ làm tiền đặt cọc.
"Được!" Ba mươi tệ đã không thấp rồi. Bạch Diệp đẩy cửa xe xuống, "Tôi đi làm ngay đây."
Có khách hàng, nhiệm vụ có thể hoàn thành, Bạch Diệp không còn cảm thấy lạnh nữa.
Lục ra nồi áp suất, ước lượng khẩu phần cho mười mấy người rồi vo gạo nấu cơm.
Đợi nồi áp suất bắt đầu xì hơi, Bạch Diệp bắt tay vào chuẩn bị các nguyên liệu phụ.
Lúc này Bạch Diệp mới cảm thấy chức năng rửa sạch trong một lần bấm này thật sự hữu ích, trong điều kiện không có nước nóng này, rửa sạch rau củ và thịt một lượt, chắc cũng giống như nhúng tay vào nước đá.
Chọn nguyên liệu cần dùng rồi nhấn rửa sạch, Bạch Diệp mở chiếc thùng kia ra, lấy rau củ và thịt đã rửa sạch ra, cần thái miếng thì thái miếng, cần thái đoạn thì thái đoạn.
Người tài xế quay về xe nói với Trần đạo về chuyện này, Trần đạo gật đầu, "Mong là cậu ta làm nhanh lên, nếu không biết đâu đường lại thông."
"Sáu suất thức ăn đó, chúng ta ăn hết được không?" Trần đạo nói, "Anh thà gọi trực tiếp ba món xào nhỏ còn hơn."
"Tôi sợ cậu ta hét giá trên trời, ba món xào nhỏ, chẳng phải đòi chúng ta mấy trăm tệ."
Trần đạo khẽ cười, "Ở cái nơi này, chưa có ai dám lừa tôi như thế. Lừa bao nhiêu, tôi sẽ bắt cậu ta trả lại gấp đôi."
Bên này họ đang nói chuyện, thì có người lúc nãy động lòng nhìn thấy lại có người đến mua cơm chỗ Bạch Diệp, không nhịn được xoa xoa bụng.
Lúc nãy còn chê bát mì hai mươi tệ quá đắt, bây giờ nghĩ lại, người ta nấu ăn ngay bên đường, giữa trời rét buốt này đổi lại là mình, chưa biết chừng hai mươi tệ còn thấy ít.
Nghĩ vậy, càng thấy bụng đói cồn cào, liền đẩy cửa xe xuống, đến gần Bạch Diệp hỏi han.
Bạch Diệp không phân biệt đối xử, "Đậu phụ khô xào ớt xanh, Địa Tam Tiên và thịt lợn xào ớt chuông, ba mươi tệ một suất."
Thật ra cậu thấy ba mươi tệ thực sự không rẻ, nhưng người ta đã đặt giá này cho suất đầu tiên, nếu cậu bán rẻ cho những người sau, thì thật có lỗi với người đầu tiên.
"Được, vậy cho tôi một suất! Trả tiền trước à?" Người này gật đầu đồng ý.
Chủ yếu cũng là vì thấy cơm với thức ăn xào ba mươi tệ có vẻ đáng đồng tiền bát gạo hơn bát mì hai mươi tệ.
"Không cần, lát nữa cơm canh chín anh lại đây lấy là được."
Nồi áp suất trong quán khá lớn, nấu cơm cho mười người một lúc dễ như trở bàn tay. Hai mươi phút sau, Bạch Diệp nhấc nồi áp suất xuống khỏi bếp, tiếp theo chính là lúc cậu trổ tài.
Mấy món mà khách gọi, đậu phụ khô xào ớt xanh, Địa Tam Tiên và thịt lợn xào ớt chuông, đều là những món ăn thường thấy ở địa phương họ, trước đây Bạch Diệp cũng làm không ít, nhắm mắt làm cũng không sợ bị hỏng.
Lấy nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn từ trong thùng xốp bên cạnh ra, chiên sơ qua dầu trước.
Ngoài thịt lợn xào ớt chuông cần chiên sơ để tạo hình ra, thì khoai tây và cà tím cũng cần chiên qua dầu.
Chiên sơ qua dầu ngoài việc giúp nguyên liệu dậy mùi thơm hơn, còn có thể giúp nguyên liệu chín nhanh hơn.
Thịt đã được ướp sẵn, nhúng qua một lớp bột chiên giòn rồi cho vào chảo dầu, chỉ trong chốc lát đã nổi lên.
Giá cơm hộp ba mươi tệ không hề thấp, Bạch Diệp cũng không có ý định qua loa, dựa theo lương tâm mà chuẩn bị không ít thịt.
Sau khi chiên xong một thau thịt, tăng nhiệt độ dầu lên rồi chiên lại lần nữa. Một thau thịt lớn vàng ruộm, kích thước đều nhau, nhìn thôi đã thấy thèm.
Cà tím và khoai tây cũng chiên qua dầu, chỉ cần bề mặt hơi vàng là được, chiên quá nhừ cũng không ngon.
Lúc này đã mười hai giờ, ánh nắng mặt trời buổi trưa rất rực rỡ, chiếu vào người Bạch Diệp ấm áp, xua tan đi phần nào cái lạnh. Chiếu vào thau thịt vừa chiên xong, lại càng khiến những người lái xe xung quanh bị kích thích.
Những người lái xe nãy giờ vẫn luôn dõi theo Bạch Diệp, lúc này đều đồng loạt nuốt nước bọt.
Người Đông Bắc tính tình thẳng thắn, đã đói meo rồi thì còn giả vờ làm gì nữa?
Thế là mấy người lái xe đều theo bản năng mở cửa xe, bước về phía bãi đất trống ven đường.
Lúc này món đầu tiên của Bạch Diệp đã ra lò, đậu phụ khô xào ớt xanh, đang làm món thứ hai là Địa Tam Tiên.
Còn món thịt, Bạch Diệp định để làm cuối cùng, dù sao món thịt vẫn nên ăn nóng.
"Cậu em, món này của cậu còn dư không?"
"Bao nhiêu tiền đấy, cho tôi một suất."
"Còn dư, lúc nãy có người đặt ba suất, bây giờ vẫn còn mấy suất." Bạch Diệp vừa xào thức ăn vừa nói.
"Vậy cho tôi một suất!"
"Tôi lấy hai suất, trên xe chúng tôi có hai người!"
"A, còn nữa không, tôi cũng muốn một suất."