Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Mặc dù hôm nay là ngày nghỉ, nhưng thời điểm này thực sự có rất ít người đi về. Sau một, hai giờ nữa mới là giờ cao điểm, các học sinh thi nhau bắt xe về.
Bởi vì lúc này, rất nhiều học sinh đều ở trong tiệm nét chơi game. Các quán net mới là nơi có nhiều người nhất thời điểm hiện tại.
Lại nói, năm nay là năm đầu tiên Tô Bạch ngồi xe về nhà sớm như vậy.
Nhưng mà vào lúc này cửa mở ra, một cơn gió lạnh theo đó tràn vào, sau đó Khương Hàn Tô mang theo không ít hoa tuyết trên người cũng tiến vào.
Tô Bạch nhìn Khương Hàn Tô, ngẩn ra.
Lúc này hắn mới nhớ ra, Khương Hàn Tô là người Khương Tập, mà muốn đi Lâm Hồ thì nhất định phải đi qua Khương Tập của hắn.
Vậy trước giờ Khương Hàn Tô đều ngồi cùng một chuyến xe đi về nhà cùng hắn hay sao?
Tô Bạch đột nhiên nhớ tới kiếp sống độc thân ở kiếp trước.
Nhà gần ven hồ hưởng ánh trăng, còn có gì thích hợp hơn ngồi chung xe nữa.
Vì kiếp trước mới tan học mình liền đi quán net chơi game, lúc về trường cũng rất muộn, tất nhiên không thể ngồi cùng chuyến xe với Khương Hàn Tô.
Chiếc xe này đi qua Tô gia thôn, nhưng đồng thời cũng đi qua Khương Tập a!
Nhưng mà nhìn thấy trên người cô đầy tuyết đọng, sau đó ngồi ở hai hàng trước mặt hắn, Tô Bạch lại nhíu nhíu mày.
Nhìn bộ dáng mệt mỏi kia, trên người lại nhiều tuyết như vậy, khẳng định đi bộ từ trường học đến đây.
Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô cóng đến mức tím tái, môi cũng vô cùng khô nứt.
Nói cách khác, cô không chỉ chưa ăn sáng, ngay cả một ngụm nước cũng chưa uống.
Tô Bạch đứng dậy, đi tới trước mặt cô, cúi đầu nhìn Khương Hàn Tô ngồi ở chỗ đó, cả người đang không ngừng phát run, không ngừng xoa xoa chân nhỏ, hỏi:
"Lạnh không?”
Nghe được thanh âm quen thuộc, Khương Hàn Tô ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.
"Sao cậu lại ở đây? Đây là xe đi Khương Tập mà?”
Nói xong, cô lại vô cùng đáng thương nói:
"Tô Bạch, đừng nói với tôi là cậu muốn đến Khương Tập nha, tôi thật sự không tốt như cậu nghĩ đâu. Trong nhà tôi rất nghèo rất nghèo, cho nên cậu có thể xuống xe thích
người khác được không?”
Tô Bạch bị cô làm cho tức giận, miễn cưỡng nở nụ cười, nói:
"Khương Hàn Tô, xe này không chỉ đi Khương Tập, còn đi Lâm Hồ. Cho nên nếu muốn xuống xe thì người đó chính là ngươi cậu. Cậu có nhìn thấy gì không? Xe Qua Thành "Lâm Hồ, trên đó căn bản là không ghi Khương Tập, cậu ở trên này làm gì?”
Khương Hàn Tô trợn to hai mắt:
"Cậu... Cậu... Cậu...”
"Tôi làm sao?" Tô Bạch tức giận nói.
"Cậu ở thôn Tô gia?" Khương Hàn Tô hỏi.
"Đương nhiên." Tô Bạch lườm một cái.
Khương Hàn Tô cúi đầu, không biết nên nói cái gì.
Vừa rồi cô tưởng rằng Tô Bạch muốn dây dưa, theo cô đi Khương Tập, cho nên bị sợ hãi không nhẹ.
Thế nhưng không nghĩ tới là cô lại hiểu lầm, cho nên cảm thấy hơi hơi lúng túng.
Đúng rồi, Tô Bạch họ Tô, mà toàn bộ Qua Thành đều họ Tô, phần lớn người đều là đến từ Tô gia thôn!
"Không phải vừa rồi cậu tưởng tôi muốn Dây dưa cậu, theo cậu đi Khương Tập đấy chứ?" Tô Bạch bỗng nhiên cười hỏi.
"Không... Không có..." Khương Hàn Tô nói.
"Yên tâm, đừng nói hiện tại tôi không muốn theo đuổi cậu, coi như thật sự muốn theo đuổi cậu tôi cũng sẽ không làm loại chuyện đó." Tô Bạch nói.
Nói xong, Tô Bạch xuống xe.
Nếu như cô nàng này không ăn chút gì đó, cứ như vậy chịu đựng thời tiết lạnh lẽo, không thể không sinh bệnh.
...
Xuống xe, Tô Bạch đi ra ngoài mua hai cái bánh rán và một chén sữa đậu nành rồi quay trở lại trong xe. Hắn trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Khương Hàn Tô, quay sang nói:
"Ăn một chút cho đỡ đói bụng đi.”
Tô Bạch nói xong, đưa bánh rán và sữa đậu nành trong tay đưa tới.
Khương Hàn Tô chỉ liếc mắt nhìn hắn mà không nhận lấy.
"Sao thế? Sao lớp trưởng Khương lại lạnh lùng như vậy? Bạn học cùng lớp ba năm, tôi chỉ muốn mời cậu ăn bữa sáng cũng không được sao?" Tô Bạch cau mày hỏi.
Khương Hàn Tô bĩu môi:
"Tô Bạch, những thủ đoạn như vậy cậu nên dùng với các cô gái khác đi, tôi không dễ mắc bẫy của cậu đâu.”
"Cậu xem bộ phim truyền hình nào nói giúp bạn học mua bữa sáng chính là đang tán tỉnh đối phương?" Tô Bạch hơi khó chịu hỏi.
"Tôi thấy có nhiều phim như vậy." Khương Hàn Tô đáp.
"Cậu vẫn còn có thời gian xem những bộ phim tình cảm não tàn này à, tôi còn tưởng thế giới của cậu chỉ toàn là học với học thôi chứ." Tô Bạch kinh ngạc nói.
Chưa kể, nếu như không phải đời này có chút hiểu biết, ai có thể nghĩ tới kiếp trước cô gái Khương Hàn Tô lạnh như băng này vẫn thích xem phim tình cảm?
Kiếp trước, Khương Hàn Tô để lại ấn tượng quá sâu cho Tô Bạch, khiến hắn chỉ trong vòng một ngày hoàn toàn sụp đổ.
"Mẹ của tôi nói phải kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi, không thể chỉ biết học và học." Khương Hàn Tô nói.
"Vậy tại sao kết hợp giữa lao động và nghỉ ngơi mà cậu lại đi xem những bộ phim tình cảm cẩu huyết như vậy?" Tô Bạch không hiểu hỏi.
Khương Hàn Tô bĩu môi, không muốn nói chuyện nữa.
Thật ra không phải là cô thích xem, mà là mẹ của cô. Có thời điểm mẹ của Khương Hàn Tô làm việc mệt mỏi, liền ôm cô cùng nhau xem ti vi.
Khương Hàn Tô không thích xem những bộ phim ngôn tình, bởi vì cô cho rằng trên đời này có rất nhiều chàng trai nói những lời đường mật nhưng thật ra đều là những lời lừa dối.