Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Dịch: Dưa Hấu

Liền như vậy, Trang Bất Chu vừa từ tay quyền quý thu được lượng lớn lương thực, lại vừa từ trên người bách tính nghèo khó thu về thời gian. Vừa đến vừa đi, lợi nhuận trong đó tự nhiên cực kỳ khả quan. Hơn nữa hắn phát hiện, ở phía tây Đại Lương, Trấn Tây Phủ gặp phải nạn châu chấu trăm năm hiếm có, lương thực đều bị châu chấu ăn sạch, hầu như không thu hoạch được một hạt nào.

Không biết bao nhiêu bách tính bởi vậy mà chết đói, lần này vé mời Bỉ Ngạn rơi vào Trấn Tây Phủ, bị một số bách tính có được, lập tức liền như nắm lấy cọng cỏ cứu mạng cuối cùng.

Đối với việc dùng thời gian tuổi thọ còn lại của mình để đổi lấy lương thực, bọn họ không chỉ không cảm thấy đắt giá, trái lại cảm thấy, đây là đang cứu mạng.

Không có lương thực, bọn họ sẽ chết. Chết rồi thì tuổi thọ còn lại nhiều hơn nữa cũng có ích lợi gì.

Đáng giá!

Quá đáng giá!

Dùng tuổi thọ của một người, đổi lấy hy vọng sống sót cho cả gia đình, đây chính là đáng giá.

Không ai cảm thấy Bỉ Ngạn hắc tâm, trái lại cảm thấy Bỉ Ngạn là đại từ đại bi, cứu khổ cứu nạn.

Sau khi nhận ra tình huống dị thường của Trấn Tây Phủ, Trang Bất Chu khẩn cấp chế tạo một nhóm vé mời, thông qua cõi u minh, đem vé mời rải xuống khắp nơi trong Trấn Tây Phủ, số lượng nhóm vé mời này, không dưới mấy vạn tấm.

Trong thời gian ngắn, khách hàng liên tục bước vào Bỉ Ngạn.

Bọn họ dùng thời gian từ trong Bỉ Ngạn đổi đi rất nhiều lương thực.

Trang Bất Chu lại lấy thời gian, từ trong tay những phú thương quyền quý, địa chủ hào cường này, đổi lấy lượng lớn lương thực.

Trong quá trình xoay chuyển này, thời gian trên người Trang Bất Chu tăng lên với tốc độ kinh người.

Bất tri bất giác, trong Trấn Tây Phủ đang lặng lẽ phát sinh biến hóa, khắp nơi bắt đầu xuất hiện dấu vết khói bếp. Trong nhiều gia đình nghèo khó, xuất hiện lượng lớn lương thực, nhiều thôn trại hầu như sắp lụi bại, lại bắt đầu xuất hiện tiếng cười nói, nhen nhóm ngọn đèn.

"Bốn mươi lăm ngàn năm."

Khi vị khách cuối cùng rời đi, Trang Bất Chu không khỏi hiện lên vẻ vui mừng trong lòng.

Thời gian còn lại trong cơ thể hắn, trực tiếp đạt đến một mức độ cao mới, chưa từng có.

Lần này thời gian thu được từ Trấn Tây Phủ quá khổng lồ, trước tai họa sinh mệnh bất quá chỉ là chuyện nhỏ.

"Đi, Bỉ Ngạn của chúng ta, nên mở rộng một lần." Trang Bất Chu mỉm cười nói với Lý Nguyệt Như.

Nghe vậy, Lý Nguyệt Như cùng Tiểu Thúy đều hiện lên vẻ chờ mong.

Được tận mắt chứng kiến quá trình Bỉ Ngạn không ngừng trưởng thành, đó là một loại vui sướng khó có thể diễn tả bằng lời.

Đi ra bên ngoài.

"Lấy ra bốn mươi bốn ngàn năm còn lại."

Leng keng keng!

Hơi suy nghĩ một chút, chỉ thấy từng viên từng viên Bỉ Ngạn Tệ vàng rực rỡ nhanh chóng bay ra từ trong cơ thể. Trước người, chúng gần như chất chồng thành một ngọn núi nhỏ, hội tụ thành một dòng sông vàng rực rỡ. Số tiền đổi thành thời gian này có thể nói là một con số kinh người, Lý Nguyệt Như cùng Tiểu Thúy nhìn thấy đều trợn mắt há hốc mồm. Bạch Thiên Thiên trong Thư Viện Thiên Đạo cũng đi theo, khiếp sợ nhìn cảnh tượng này.

Nàng đã biết Bỉ Ngạn Tệ là gì, một con số khổng lồ như vậy, nếu Ngự Linh Sư nhìn thấy chắc chắn sẽ phát điên.

Bất quá dưới ý chí của Trang Bất Chu, không ai có thể thay đổi.

Một giây sau, chỉ thấy số Bỉ Ngạn Tệ khổng lồ này hướng về linh mạch Bỉ Ngạn hòa tan vào.

Lập tức, sương mù ở biên giới không gian Bỉ Ngạn bắt đầu kịch liệt cuồn cuộn, biến mất về phía sau. Theo đó, khu vực biên giới tự nhiên sinh trưởng ra phía ngoài, từng tấc đại địa bỗng dưng diễn sinh, bầu trời trở nên cao hơn. Tuy Bỉ Ngạn cần tài nguyên cực lớn để trưởng thành, nhưng lần này thời gian Trang Bất Chu đầu tư quá mức khổng lồ.

Một năm chỉ mở rộng ra ngoài một centimet.

Một trăm năm mới có thể mở rộng một mét.

Mà hiện tại là bốn mươi bốn ngàn năm tập trung vào, trong nháy mắt liền mở rộng ra ngoài gần bốn trăm bốn mươi mét.

Toàn bộ không gian Bỉ Ngạn trực tiếp đạt đến phạm vi năm trăm mét, cũng chính là phạm vi một dặm.

Nói tóm lại, ở giai đoạn Không Gian Động Thiên, muốn mở rộng phạm vi một dặm liền cần năm vạn năm.

Không gian Bỉ Ngạn vốn chật hẹp, theo đó trở nên rộng rãi hơn rất nhiều.

Linh mạch Bỉ Ngạn tùy theo lớn lên, tốc độ cùng nồng độ phun ra nuốt vào linh khí thiên địa đều bởi vậy mà tăng lên nhiều.

Thậm chí có thể nhìn thấy, những lương thực rau dưa trái cây trồng trước kia, tất cả đều phát triển điên cuồng khi mở rộng. Thậm chí những lương thực bình thường trước kia, bắt đầu ẩn chứa từng tia linh khí, lột xác thành nửa linh cốc, nửa linh thực. Ngay cả cá tôm nuôi dưỡng trong bể nước đều hấp thụ linh khí, chuyển biến thành nửa linh ngư, cá tôm ẩn chứa linh khí, hương vị, phẩm chất đều bởi vậy mà tăng lên nhiều.

"Quá tốt rồi, vậy mà lớn lên nhiều như vậy. Sau đó, nơi này có thể kiến thiết thêm nhiều kiến trúc, khai khẩn ra thêm nhiều linh điền."

Tiểu Thúy hưng phấn nhìn cảnh tượng trước mắt.

Phạm vi một dặm tuy rằng vẫn không lớn, nhưng cuối cùng đã tương đối khả quan.

"Tòa trạch viện trước kia có được, hiện tại có thể sắp đặt xuống rồi."

Trang Bất Chu mỉm cười nhìn về bốn phía, lập tức hơi suy nghĩ một chút, nhất thời liền thấy tòa trạch viện trước kia thu được từ trong mộ cổ đột nhiên xuất hiện. Trạch viện tứ tiến tứ xuất không rơi xuống mặt đất, mà trực tiếp trôi nổi giữa không trung.

Bản thân nó chính là một món Pháp bảo, phía dưới trạch viện tự nhiên bay ra một đoàn mây trắng, khiến trạch viện như đặt mình trên tường vân, cho người ta một loại cảm giác như đang ở tiên cảnh. Lầu các trước kia bay lên trời, rơi xuống tiến vào khu vực trống rỗng của trạch viện. Sau đó nhanh chóng phân giải thành các loại tài liệu, vật tư trước kia, hết thảy được phân loại trước rồi sắp xếp vào các phòng ốc. Thậm chí, ở trong trạch viện còn lựa chọn ra một chỗ, chuyên dùng để đặt các loại kỳ trân dị bảo.

Còn có nơi đặt di vật nguyền rủa, lương thực, vật tư các loại.

"Đây chính là nhà mới của chúng ta sao?"

Lý Nguyệt Như nhìn thấy, cũng không nhịn được ánh mắt sáng lên.

Pháp bảo chuyên môn luyện chế ra, bản thân liền tinh mỹ tuyệt luân, các loại kiến trúc đều tiêu tốn tâm tư.

So với lầu các Trang Bất Chu kiến tạo trước kia, đương nhiên muốn đẹp đẽ, tinh xảo hơn rất nhiều, giống như biệt viện của gia đình giàu có.

Lý Nguyệt Như cùng Tiểu Thúy sau khi nhìn thấy, trong mắt đều lộ ra một tia yêu thích.

Biệt viện này còn trôi nổi giữa không trung, ẩn nấp trong mây trắng, chẳng phải giống Tiên cung sao.

“Phải, chúng ta tạm thời trước tiên lấy ngôi biệt viện này làm nơi ở thay thế, chờ thêm một thời gian, có cơ hội rồi lại một lần nữa xây dựng nên ngôi nhà chân chính thuộc về chúng ta." Trang Bất Chu gật đầu nói.

Trong mắt hắn, biệt viện này bất quá chỉ là chỗ ở thay thế tạm thời.

Đặt biệt viện ở giữa không trung, thứ nhất có thể càng thêm siêu phàm thoát tục, thứ hai có thể tiết kiệm được nhiều đất hơn để khai khẩn linh điền, trồng linh căn cây ăn quả, mở ra bể nước lớn hơn.

"Quá tốt rồi, chúng ta vào xem xem, cũng tiện chọn lựa gian phòng thích hợp, xem có cần mua thêm gì không."

Lý Nguyệt Như hứng thú bừng bừng, lôi kéo Trang Bất Chu đi vào trong biệt viện.

Trang Bất Chu mỉm cười đi theo nàng quan sát xung quanh. Buổi tối ở trong phòng ngủ mới, hai người tân hôn yến ới, tự nhiên lại là một trận long phượng hoà minh, cái tư vị bên trong tự nhiên không thể nói với người ngoài. Chỉ là sáng sớm, Trang Bất Chu tinh thần sảng khoái rời khỏi Bỉ Ngạn.

Hôm qua cao hứng cùng Lý Nguyệt Như, lại khai phá thêm vài tư thế mới, cái mùi vị đó tự nhiên không cần phải nói.

"Trấn Tây Phủ xảy ra nạn đói, còn có nạn châu chấu, vậy qua bên đó xem thử. Theo lý mà nói, Đại Lương lập quốc hơn trăm năm, vẫn tính là thời kỳ cường thịnh, loại thiên tai này, dù sao triều đình cũng nên xuống chỉ chẩn tai, mở kho lúa để phát lương cứu dân. Nếu đã phát lương chẩn tai thì không đến nỗi dân chúng lầm than đến mức độ này."

Không biết thì thôi, nếu đã biết, hắn vẫn muốn qua xem thử

Đây không phải thời hiện đại, thiên tai xảy ra ở thời cổ đại, mang đến lực phá hoại là tương đối khủng bố.

Trang Bất Chu ngồi trên lưng lừa đen, dọc theo đường lớn, hướng về Trấn Tây Phủ.

Vừa đi vừa xem một quyển Tu Hành Trăm Hỏi.

Hỏi: Ngự Linh Sư làm sao kéo dài tuổi thọ?

Đáp: Ngự Linh Sư khế ước di vật nguyền rủa, thu được tư cách tu hành, chính là trộm thiên cơ, nghịch tạo hóa. Tuổi thọ đã định, không cách nào đột phá đại nạn trăm năm, đây là mệnh kiếp của Ngự Linh Sư. Nhiều nhân kiệt, thiên kiêu, tiền bối hậu bối, vì muốn đánh vỡ mệnh kiếp mà làm ra các loại nỗ lực, tìm kiếm phương pháp trường sinh. Cuối cùng tìm ra một con đường, có thể kéo dài tuổi thọ cho Ngự Linh Sư, đó chính là lần thứ hai khế ước di vật nguyền rủa. Di vật nguyền rủa thứ hai, một khi khế ước thành công, có thể khiến Ngự Linh Sư lại kéo dài trăm năm tuổi thọ. Nhưng độ khó khế ước càng cao, tỷ lệ thành công cực thấp. Di vật nguyền rủa thứ hai nhất định phải phù hợp, xứng đôi với di vật nguyền rủa thứ nhất, hình thành nguyền rủa linh đồ. Cho dù thành công, bản thân phải chịu đựng nguyền rủa cũng càng thêm cường đại. Nếu thất bại thì sống không bằng chết, vô cùng thê thảm.

. . . .

Nội dung giữa những hàng chữ khiến lòng người phát lạnh, âm thầm rùng mình.

"Quả nhiên Ngự Linh sư vì truy cầu trường sinh, không biết đã tiêu hao bao nhiêu tinh lực. Bao nhiêu thiên kiêu, nhân kiệt, tiền bối hậu bối, ngay cả cửu cấm đều khai sáng ra. Phương pháp kéo dài tuổi thọ của Ngự Linh sư, muốn khai sáng ra, tất nhiên sẽ có thể làm được. Không phải trường sinh, chỉ là kéo dài tuổi thọ, khế ước di vật nguyền rủa thứ hai, hình thành nguyền rủa linh đồ trong cơ thể. Đây chính là phương pháp để Ngự Linh Sư kéo dài tuổi thọ, trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng khả năng thành công lại có mấy người."

Trang Bất Chu âm thầm hít sâu một hơi, từ loại phương pháp này, có thể tưởng tượng được kẻ dám làm như vậy sẽ cực ít, không có mấy người. Chỉ cần khế ước di vật nguyền rủa thứ nhất đã là hung hiểm vạn phần, xác suất thất bại cực cao, huống hồ là cái thứ hai, độ khó gấp mười lần cái thứ nhất.

Nếu khế ước thành công cái thứ hai, có thể tăng thêm trăm năm tuổi thọ, những người tuổi thọ sắp hết, chỉ sợ sẽ liều mạng một phen.

Nắm giữ hai di vật nguyền rủa, hình thành nguyền rủa linh đồ, mới là cường giả trong số Ngự Linh Sư.

Trang Bất Chu Vừa đi, vừa xem, phong phú lịch duyệt bản thân, tăng trưởng kiến thức bản thân.

Bất tri bất giác, màn đêm bắt đầu buông xuống.

"Xem ra hôm nay chỉ có thể vào Bỉ Ngạn nghỉ ngơi."

Hắn nhìn xung quanh một chút, trước không thôn, sau không điếm, hiển nhiên không có nơi dừng chân ăn cơm. Nhưng những thứ này đối với Trang Bất Chu mà nói, hoàn toàn không có ảnh hưởng, về Bỉ Ngạn ôm lão bà thơm ngát ngủ chẳng lẽ không tốt sao, cần gì phải ở bên ngoài dãi nắng dầm mưa.

Thật sự làm như vậy, đó không phải là trải nghiệm cuộc sống, mà là đầu óc có vấn đề.

"Ồ, ánh đèn từ đâu tới?"

Ngay khi Trang Bất Chu vừa chuẩn bị bước vào Bỉ Ngạn, đột nhiên nhìn thấy phía trước có ánh đèn sáng lên.

"Có nhà dân? Chắc là không phải? Vừa rồi ta không hề thấy phía trước có nhà dân, không có dấu hiệu khói bếp. Trong hoang dã, xuất hiện ngọn đèn, không phải yêu ma thì là quỷ quái."

T

rong đầu Trang Bất Chu theo bản năng hiện lên một ý nghĩ, kinh nghiệm lâu năm hun đúc, khiến nhận thức của hắn đối với những chuyện này vượt xa người thường.