Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trang Đào trông thấy cảnh tượng trước mắt, sắc mặt tái nhợt như gặp phải quỷ, đại não như thể tê liệt không sao vận chuyển nổi.
Ngay sau đó, hắn trông thấy một thanh niên tuấn tú vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, bất giác rùng mình, hắn lập tức hiểu rõ tất cả những chuyện này đều là do đối phương gây ra.
“Lão đại, là ngươi sao?”
Da đầu Trang Đào tê rần, hắn dè dặt cất tiếng hỏi.
Ninh Bắc chỉ cảm thấy buồn cười, đáp: “Đào Tử, đương nhiên là ta rồi!”
Nghe được cách xưng hô này, nỗi lo lắng trong lòng Trang Đào như được buông xuống, hắn hưng phấn reo lên:
“Lão Thiên của ta, lão đại lợi hại quá! Làm sao ngươi khai phá ra được loại năng lực này vậy? Mạnh, thật sự quá mạnh!”
Ninh Bắc mỉm cười nói: “Chuyện này ngươi chớ nên hỏi nhiều, tóm lại tuyệt đối không được để lộ hôm nay xảy ra chuyện gì với người thứ ba.”
“Đó là đương nhiên! Ta đâu có ngu!”
Ánh mắt Trang Đào dời sang thi thể của Vương Uy, sắc mặt thoáng trắng bệch: “Nhưng mà thân phận của tên Vương Uy này không tầm thường đâu, bây giờ hắn chết rồi, nếu Vương gia tra xét đến thì…”
“Chuyện đó chẳng phải quá đơn giản sao.”
Ninh Bắc đưa mắt nhìn về phía Ác Ma khuyển, lại lần nữa ra lệnh: “Ngươi hãy ăn hết phần thi thể từ cổ trở xuống, rồi tha cái đầu này về Vương gia!”
Lời vừa dứt, Ác Ma khuyển liền cúi đầu rên rỉ một tiếng, lập tức cắm đầu cắn xé thi thể chủ nhân, điên cuồng ăn hết.
Tiếng nhai xương cốt và máu thịt vang lên liên tục trong hẻm nhỏ khiến toàn thân Trang Đào nổi da gà, trong lòng lạnh run.
“Đào Tử, ngươi cảm thấy cách làm của ta có tàn nhẫn không?” Ninh Bắc chậm rãi hỏi.
Trang Đào lắc đầu: “Không tàn nhẫn, là hắn gieo gió gặt bão. Huống chi trước đây có người nói, Vương Uy từng dắt con súc sinh này đến phố sá sầm uất để con súc sinh này phát điên cắn chết một đôi mẫu tử, sau cùng Vương gia cũng chỉ bồi thường qua loa cho xong chuyện.”
Danh tiếng bạo ngược của thiếu gia Vương gia sớm đã lan khắp Vũ Châu thành, người người đều biết.
Hành động của Ninh Bắc lúc này, xét ở một phương diện nào đó, chính là thay trời hành đạo!
“Đúng rồi lão đại, hiện tại ngươi khôi phục tu vi rồi sao?” Nhớ tới thủ đoạn vừa rồi của Ninh Bắc, Trang Đào vừa trông đợi vừa hưng phấn hỏi.
Hắn hồi tưởng lại thuở ban đầu, Ninh Bắc với thân phận thiếu niên chí tôn từng đè ép hết thảy đệ tử trẻ tuổi trong Vũ Châu thành, khiến người người không dám ngẩng đầu nhìn thẳng, khi ấy thật sự là phong quang vô hạn!
Sau này lại nghe nói Ninh Bắc vì tu luyện xảy ra trục trặc dẫn tới tu vi trượt dốc không phanh.
Mà giờ đây, thần tượng trong lòng dường như sắp quật khởi trở lại, khiến tâm trạng hắn cực kỳ kích động.
“Xem như là vậy đi, nhưng ta phải rời khỏi đây, đến thế giới bên ngoài rèn luyện một phen.”
Ninh Bắc vỗ vai hắn: “Đào Tử, có duyên gặp lại.”
Trang Đào hơi bất ngờ trước quyết định này, khẽ gật đầu: “Với bản lĩnh của lão đại, ở lại Vũ Châu thành này quả thật chẳng có ý nghĩa gì. Ta tin rằng chẳng bao lâu nữa, danh tiếng của ngươi sẽ lại vang dội khắp Đại Ngụy.”
Hắn vẫn chưa biết, Ninh Bắc đã hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ với Trấn Yêu vương phủ, tưởng rằng hắn chỉ là rời phủ xuất hành tu luyện mà thôi.
“Được rồi, ta đi đây.”
Ninh Bắc phất tay, phong thái tiêu sái xoay người rời đi.
Trong ánh tà dương, bóng dáng của Ninh Bắc bị kéo dài thật dài.
Trang Đào hoàn hồn lại, liếc mắt nhìn thi thể đang bị gặm nhấm, biết rõ nơi này không thể ở lâu, lập tức vội vã rời khỏi.
Chạy lẹ cho chắc.
Chẳng bao lâu, Ác Ma khuyển gần như đã ăn sạch thi thể, theo lệnh mà tha cái đầu phóng như bay về hướng Vương gia.
Trên đường đi, người đi đường bị dọa đến kinh hồn bạt vía, ai nấy đều hoảng hốt tránh né.
“Khoan đã, hình như đó là con chó mà đại thiếu gia Vương gia nuôi! Miệng nó ngậm cái đầu nhìn quen mắt thế.”
“Trời ơi tổ tông ơi! Quen mắt là phải rồi! Đó là cái đầu của đại thiếu gia Vương gia đấy!”
“Má ơi, con súc sinh này phản chủ rồi!!”
Giữa tiếng kinh hô vang dội.
Ác Ma khuyển tha đầu Vương Uy chạy thẳng vào Vương gia, lập tức khiến toàn phủ đại loạn.
“Con của ta a a a a!”
Gia chủ Vương gia vừa nhìn thấy đầu của con trai yêu quý thì suýt nữa ngất đi, sau đó phẫn nộ tột cùng, đích thân mổ bụng Ác Ma khuyển, phát hiện trong bụng còn sót lại xương cốt và tứ chi chưa tiêu hóa hết cùng với chiếc nhẫn Vương Uy thường đeo, chân tướng đã rõ rành rành.
Dưới chứng cứ không thể chối cãi, Vương gia đồng loạt cho rằng, đây là do Ác Ma khuyển phát điên cắn chết chủ nhân, gây nên bi kịch.
Sau khi tin tức truyền ra, vô số bách tính vỗ tay khen hay, cho rằng Vương Uy chết là đáng đời, ác giả ác báo!
Mà kẻ đứng sau tất cả những chuyện này, lúc này đã rời khỏi Vũ Châu thành, trên đường tiến đến Âm Nãng sơn mạch...
Mười ngày sau.
Trong rừng rậm, một thanh niên tuấn mỹ mặc trường bào màu đỏ thẫm đang ngồi trước đống lửa nướng cánh gà, mùi thịt thơm phức lan tỏa khắp nơi, màu sắc vàng óng khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Nơi này chính là khu vực gần Âm Nãng sơn mạch nhất, Ninh Bắc định nghỉ ngơi nơi đây, bổ sung khí lực trước khi tiến vào săn giết hung thú.
Ngay khi hắn đang thưởng thức cánh gà nướng trong tay, bỗng nhiên có vài giọng nói truyền đến từ phía xa:
“Đường sư muội à, ngươi cứ yên tâm! Sau khi tiến vào Âm Nãng sơn mạch, sư huynh nhất định toàn lực bảo vệ ngươi, tuyệt đối không để ngươi bị thương dù chỉ một chút!”
“Còn ta nữa! Ta cũng sẽ bảo vệ Đường sư muội thật tốt! Lần nhiệm vụ của tông môn này cứ giao cho ta lo liệu!”