Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Người bị chuyển hóa do phải gánh chịu tác dụng phụ sẽ hoàn toàn đứng về phe yêu tộc, trở thành tay sai trung thành của Yêu Thần giáo.
May mắn thay, loại “phúc lành” này có điều kiện khắt khe, ít nhất phải đạt tới Lục cảnh, đồng thời trải qua nghi thức hiến tế mới có thể thành công.
Thời điểm đó, dưới sự mê hoặc của quyền lực và trường sinh, một bộ phận cao thủ trong nhân tộc âm thầm quy phục yêu tộc, tự nguyện trở thành yêu nhân, khiến nội bộ nhân tộc lâm vào nguy cơ lớn. May mắn là các thế lực lớn đồng loạt ra tay thanh trừng, yêu nhân khi ấy gần như bị tiêu diệt sạch.
Cho đến nay, yêu nhân đã không thể hình thành thế lực, song vẫn không loại trừ nhóm cá biệt còn sót lại, hoặc có phản đồ mới gia nhập.
Hiện tại, sự bại lộ của Công Tôn Dương khiến Ninh Bắc hoàn toàn hiểu rõ mục đích thật sự của đối phương.
Toàn bộ Bàn Thạch thành, thực chất chính là một trại súc vật! Dân chúng nơi đây, chẳng khác nào gia súc chờ bị mổ xẻ!
“Vị huynh đài, lúc trước là ta hiểu lầm ngươi, nay sự việc đã đến nước này, xin ngươi hãy mau chóng rời đi để ta đoạn hậu!”
Trong ánh mắt Trương Hạo Nhân mang theo chút áy náy, vội vã lên tiếng.
Dựa vào cảm giác bản thân, hắn có thể khẳng định sau lưng Công Tôn Dương chắc chắn còn có cao thủ tiếp ứng. Qua trận chiến vừa rồi, hắn cũng nhận ra Ninh Bắc có thân pháp cực kỳ mau lẹ, có khả năng thoát khỏi Bàn Thạch thành để cầu viện.
Vì vậy hắn cam nguyện ở lại cản đường, coi như chuộc lại lỗi lầm vừa rồi!
Ninh Bắc chăm chú nhìn thanh niên mặc đồ trắng một cái, trong lòng cảm thấy người này mang theo một loại chính khí thuần khiết, không giống giả vờ.
Đột nhiên, một tiếng cười lạnh đầy sát ý từ bên ngoài vang vọng tới, khiến người nghe rợn cả da đầu.
“Đáng tiếc... Ai trong các ngươi cũng đừng hòng chạy thoát!”
Soạt soạt soạt!
Bảy thân ảnh cao lớn như những ngọn tháp thép xuất hiện trong đại sảnh, người dẫn đầu là một nam tử vạm vỡ, gương mặt lạnh như băng, trên thân tỏa ra khí thế áp bách khiến người ta nghẹt thở.
“Hầu đại nhân, người tới rồi!”
Sắc mặt Công Tôn Dương đại biến, vội vàng cung kính nghênh đón.
Hầu Vạn Niên lạnh lùng nói:
“Hừ! Bản tọa thật không ngờ, cứ điểm vừa mới xây xong chưa được bao lâu lại phải bỏ đi, ngươi bảo ta phải báo cáo thế nào với Giáo chủ?”
Trong lòng Công Tôn Dương run rẩy, lập tức chỉ tay về phía Ninh Bắc, hét lên:
“Hầu đại nhân, đều là do tên tiểu tử này phá hỏng kế hoạch của chúng ta! Nếu không phải vì hắn thì chúng ta đã không bị bại lộ!”
Lời vừa dứt.
Ánh mắt lạnh lẽo như đao của Hầu Vạn Niên liền phóng thẳng về phía Ninh Bắc khiến lông tóc toàn thân hắn khẽ dựng đứng, bản năng cảm nhận được nguy cơ tử vong cận kề.
“Tên nhân tộc đáng chết nhà ngươi!”
Xoẹt!
Thân hình Hầu Vạn Niên đột nhiên biến mất khỏi chỗ cũ, khi xuất hiện lại đã ở ngay trước mặt Ninh Bắc, một quyền cuốn theo yêu lực cuồn cuộn như sóng lớn đánh tới.
“Sâm La đại thủ ẩn!”
Ninh Bắc không dám lơ là, toàn lực vỗ ra một chưởng.
Ầm!
Quyền chưởng va chạm, khí lưu bùng phát dữ dội.
Gương mặt Hầu Vạn Niên hiện lên một tia kinh ngạc, hắn cảm nhận rõ ràng cú đấm vừa rồi gặp phải sức cản không nhỏ.
Một kẻ chỉ mới Ngự Không cảnh lại có thể chống đỡ đến mức này?
Thế nhưng, cuối cùng Ninh Bắc vẫn bị sức mạnh cường bạo kia đánh bật ra ngoài, thân hình như viên đạn phá tường lao ra sân, hai chân kéo lê trên mặt đất tạo thành hai rãnh sâu hun hút, khói bụi bốc lên mù mịt.
Cố gắng đứng vững, khí huyết trong cơ thể Ninh Bắc cuộn trào, ánh mắt không ngừng biến hóa.
Đây là một yêu tộc thuần huyết, hơn nữa còn là một đại yêu!
Theo quan niệm của nhân tộc, Quy Nguyên cảnh tương đương với cấp bậc đại yêu, điều này có nghĩa đối phương là một con đại yêu Bát cảnh!
Hầu Vạn Niên nhíu mày:
“Vẫn chưa chết à…”
Dựa vào thực lực của hắn, một quyền giết chết tu sĩ Ngự Không cảnh là chuyện quá đỗi bình thường, thế mà tiểu tử này lại gắng gượng tiếp được!
Tên nhân tộc này không tầm thường!
Trương Hạo Nhân cắn chặt răng, tức giận nói:
“Đùa kiểu gì vậy? Một thành nhỏ như Bàn Thạch thành lại có thể để một đại yêu Bát cảnh trà trộn vào.”
Hắn thậm chí nghi ngờ rằng biên giới Đại Ngụy đã có nội gián tiếp tay!
“Các ngươi giết hắn, tên tiểu tử này giao cho ta!”
Hầu Vạn Niên lập tức ra lệnh.
“Rõ!”
Trong mắt sáu thuộc hạ của hắn bùng lên sát khí ngùn ngụt, yêu khí trào dâng, bọn chúng cùng lúc lao về phía Trương Hạo Nhân.
Công Tôn Dương cũng xông lên theo. Giờ đây hắn đã không còn đường lui, đã đến nước này thì thà liều chết làm cho xong chuyện!
“Lũ nghiệt súc các ngươi, để xem ta làm sao giết sạch từng đứa một!”
Trương Hạo Nhân quát lớn, không còn giữ lại thực lực, hai tay kết ấn, bắn ra chín thanh phi kiếm tinh xảo, như thiểm điện xẹt ngang không trung.
Đó chính là Tru Tà cửu kiếm, chín thanh đều là Bảo khí thượng phẩm, là pháp bảo bản mệnh của Trương Hạo Nhân.
Điểm then chốt là, muốn sử dụng Tru Tà cửu kiếm phải đạt điều kiện. Nên kẻ nào tâm thuật bất chính thì kiếm này chẳng khác gì phế vật, nhưng nếu là người chính trực, thì có thể phát huy uy lực mạnh mẽ nhất!
Mà Trương Hạo Nhân lại chính là người đã ngưng tụ ra hạo nhiên chính khí, là người thích hợp nhất để điều khiển Tru Tà cửu kiếm!
Giờ phút này, Trương Hạo Nhân rốt cuộc cũng phô bày thực lực chân chính của Kỳ Lân tử Trương gia, dưới sự hỗ trợ của Tru Tà cửu kiếm lấy một địch bảy mà vẫn không hề rơi vào thế hạ phong.
Còn ở bên kia.
Hầu Vạn Niên thì chuyên tâm ứng phó với Ninh Bắc. Tuy nói hắn là một đại yêu Bát cảnh, muốn đối phó với một tu sĩ Lục cảnh nghe có vẻ như dùng dao mổ trâu để giết gà, nhưng sau lần giao thủ vừa rồi, hắn không còn xem thường nữa.