Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Kim Tượng Cổ Thần thời kỳ đỉnh phong có chiến lực xếp vào top bảy trong số các Yêu Thần của Yêu Điện.

Chỉ tiếc, sau khi trọng thương ông không thể ở lại Yêu Thần Điện, thực lực giảm sút mạnh nên không thể giúp đỡ Chiêm Thiên Tượng nhiều hơn.

"Chiêm gia, lẽ nào có nguồn cơn gì với tôn Kim Tượng Cổ Thần kia?"

Vừa nghĩ đến đây, Ngu Uyên chợt giậm chân, lao thẳng về phía gã thiếu niên từng bị hắn làm nhục.

"Ngươi muốn chết!"

Gã thiếu niên của U Nguyệt thành vì trận chiến giữa Triệu Nhã Phù và Chiêm Thiên Tượng mà dừng lại một chút, không ngờ Ngu Uyên mới vào Uẩn Linh cảnh lại dám ra tay với hắn lần nữa.

Hắn chính là Uẩn Linh cảnh trung kỳ!

"Ngu Uyên!"

"Ca!"

Viên Cương và Ngu Phỉ Phỉ cùng kinh hô, lập tức xông lên.

Sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào Triệu Nhã Phù và Chiêm Thiên Tượng, không ai ngờ Ngu Uyên lại đột ngột ra tay tấn công gã thiếu niên kia.

Ngay cả bản thân gã thiếu niên cũng không ngờ tới.

Hàn Tuệ, Vũ Cát của Lãnh Nguyệt thành vốn đang sững sờ nhìn Triệu Nhã Phù bay vút đi, tay cầm long hình lợi nhận, kịch chiến với Chiêm Thiên Tượng đang được thần lực của Kim Tượng Cổ Thần gia trì.

Tiếng kêu kinh hãi của Viên Cương và Ngu Phỉ Phỉ mới khiến họ dời mắt, chú ý đến Ngu Uyên.

Lúc này, bọn họ nhận ra người ra tay trước lại là Ngu Uyên, chứ không phải gã thiếu niên gầy đen đã thề son sắt sẽ cho Ngu Uyên một bài học kia.

"Giữa chúng ta, ai sẽ chết?"

Ánh mắt Ngu Uyên chợt trở nên sắc bén vô cùng, gắt gao trừng gã thiếu niên gầy đen.

Hắn tập trung toàn bộ tinh khí thần, cố ý tinh luyện Thiên hồn, dùng Thiên hồn ngày càng trong suốt sáng tỏ làm cửa sổ, chiếu rọi vào gã thiếu niên gầy đen.

Gã thiếu niên gầy đen theo bản năng đáp lại.

Hắn thấy hai mắt Ngu Uyên như biến thành một nguồn sáng khổng lồ, chiếu đến mức hắn hoa mắt.

Chưa đến Nhập Vi cảnh, linh thức chưa được ngưng luyện, thực ra Ngu Uyên không có cách nào dùng linh hồn công kích khiến gã thiếu niên kia bị thương.

Việc hắn làm chỉ là mượn lực lượng của Thiên hồn để khiến mắt mình trở nên sáng hơn một chút.

Gã thiếu niên gầy đen chỉ cần không nhìn chằm chằm, thấy khó chịu liền lập tức né tránh thì sẽ không bị ảnh hưởng gì, không rơi vào thế bị động.

Nhưng hắn lại cố chấp chống đỡ, nhất quyết không chịu thua, cứ nhìn chằm chằm vào mắt Ngu Uyên.

Sau đó, hắn hoa mắt.

Ngay sau đó, Ngu Uyên đã đến trước mặt, thiết quyền như mưa sa giáng xuống lồng ngực, đấm cho hắn loạng choạng lùi lại không ngừng, lúc này hắn mới kịp phản ứng.

Đợi đến khi hắn cảm thấy đau, đợi đến khi hắn dời mắt đi, cảm giác choáng váng vẫn chưa tan biến.

Giống như nhìn chằm chằm mặt trời, nhìn vào nguồn sáng quá lâu, cần thời gian mới có thể hồi phục.

Trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã trở thành kẻ mù.

Hắn không nhìn thấy Ngu Uyên, chỉ có thể bị động chịu đòn. Cho dù cảnh giới của hắn cao hơn Ngu Uyên một bậc, cũng chỉ là Uẩn Linh cảnh trung kỳ, không cao đến mức hoàn toàn không thể bù đắp.

Thế là hắn nhanh chóng phát hiện mình bắt đầu hộc máu.

Lại một lúc sau, mắt hắn sắp thích ứng được thì phát hiện thân thể Uẩn Linh cảnh trung kỳ này đã không còn nghe lời nữa.

Hắn đã mềm nhũn trên mặt đất, mất đi sức tái chiến.

Lại một lần nữa.

Ngu Uyên lại một lần nữa ngồi xổm xuống trước mặt hắn, hai tay véo lấy mặt hắn.

"Chẳng phải vẫn vậy à? Ngươi chạy như điên đến đây chính là chủ động dâng mình tới cửa để ta sỉ nhục sao?"

Vừa nói, Ngu Uyên vừa dùng tay cấu véo, khiến khuôn mặt gã thiếu niên gầy đen hết lần này đến lần khác méo mó biến dạng thành đủ loại hình thù kỳ quái.

Gã thiếu niên lại một lần nữa bị sỉ nhục, khóc không ra nước mắt.

"Đúng là ngươi tiện thật."

Ngu Uyên vừa lắc đầu, vừa không ngừng dùng lời nói và hành động để đả kích, châm chọc hắn.

...

Gã thiếu niên gầy đen bỗng nhiên ngất đi.

Ngu Uyên đang lải nhải không ngừng cũng cảm thấy vô vị bèn buông tay, không tiếp tục làm khó hắn nữa.

"Chiến lực quả thực có liên quan đến cảnh giới cao thấp. Nhưng cảnh giới không phải là yếu tố duy nhất để phán đoán chiến lực."

Câu này Ngu Uyên nói cho chính mình nghe.

Gã thiếu niên gầy đen ở Uẩn Linh cảnh trung kỳ, mức độ rèn luyện thể phách đương nhiên vượt qua hắn.

Thế nhưng gã vẫn thảm bại dưới tay hắn.

Nếu gã thiếu niên gầy đen kia thông minh một chút, không quật cường như vậy, không nhất quyết nhìn thẳng vào mắt Ngu Uyên thì hắn thực sự không thể nào trong thời gian ngắn làm nhục gã lần thứ hai.

"Đúng là đồ ngốc."

Lắc đầu, Ngu Uyên nhìn về phía Lãnh Nguyệt thành.

Hàn Tuệ cũng đang nhìn hắn.

"Có lẽ bọn họ không phải khoác lác, không phải cuồng vọng." Trong lòng Hàn Tuệ tự nhủ: "Chiến lực của Ám Nguyệt thành dường như thực sự mạnh hơn chúng ta một bậc."

Vũ Cát bên cạnh nàng trầm mặc không nói.