Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Bởi vì dung mạo tương tự, tuy hiển nhiên hắn phản cảm với thân phận tộc nhân Tô gia của nàng, nhưng vẫn thật khó mà căm ghét.

Giờ phút này, thấy Tô Nghiên lộ vẻ hoảng hốt và u sầu khác hẳn thường nhật, trong lòng Ngu Uyên lại dâng lên cảm giác xót xa mơ hồ.

"Có ngoại nhân? Ngoại nhân xâm nhập Cấm địa?"

Mặt Viên Đình chỉ trong nháy mắt trở nên không còn chút máu, lúc mở lời, bả vai cũng khẽ run rẩy.

Không chỉ hắn.

Những thí luyện giả từ thành Ám Nguyệt tới như Triệu Nhã Phù, Ngu Phỉ Phỉ, sắc mặt cũng đại biến, kinh hoàng bất an.

Trước khi tới, bọn họ đều từng nghe trưởng bối trong gia tộc thuật lại vài chuyện cũ.

Thí luyện tại Vẫn Nguyệt Cấm Địa do đế quốc tổ chức.

Trong thời gian thí luyện, nghiêm cấm bất cứ ai xâm nhập!

Cửa vào Cấm địa cũng sẽ có cường giả trấn thủ, chính là để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nhưng trong lịch sử Vẫn Nguyệt Cấm Địa, quả thực từng có ngoại nhân lén lút đột nhập!

Mỗi lần như vậy, những người tham gia thí luyện trong Cấm địa đều bị sát hại thảm thương!

Nếu phát giác kịp thời, ngoại nhân rút lui sớm, cuộc tàn sát khốc liệt còn có thể khống chế, vẫn sẽ có không ít người sống sót.

Nhưng nếu phát hiện quá muộn, hoặc kẻ xâm nhập quá mạnh, hậu quả quả thực không dám tưởng tượng.

Trong truyền thuyết, từng có cường giả Xích Dương đế quốc bí mật mai phục tại một nơi nào đó trong Cấm địa, không lâu sau khi thí luyện bắt đầu đã đột ngột hiện thân, tàn sát toàn bộ thí luyện giả khóa đó!

Kẻ đó còn nghênh ngang rời đi.

Kẻ đó tên Chu Thương Mân, hiện là quốc sư Xích Dương đế quốc, tu vi Hồn Du cảnh!

Vị đồ tể Chu Thương Mân này cũng bị Ngân Nguyệt đế quốc xem là kẻ địch mạnh nhất, tất cả tu hành giả đế quốc đều mong có ngày tự tay kết liễu hắn.

Bởi lẽ, những người tham gia thí luyện năm đó cũng là các tinh anh trẻ tuổi của ngũ đại gia tộc và bảy tòa thành trì.

Chỉ tiếc, đã bị hắn tóm gọn một lưới, toàn bộ giết sạch!

Năm đó Chu Thương Mân mới chỉ bước vào Âm Thần cảnh, sau khi chém giết tất cả thí luyện giả, đã mượn bí bảo, ung dung rời đi dưới sự truy kích vây quét của các cường giả đế quốc.

Trước khi rời đi, hắn còn để lại một câu.

"Vạn lý ta độc hành, chẳng cần tương tống."

Câu nói này, cho tới nay, vẫn bị đế quốc coi là nỗi sỉ nhục to lớn.

Nhiều năm trôi qua, Chu Thương Mân đã trở thành quốc sư Xích Dương đế quốc, tu vi Hồn Du Cảnh trung kỳ!

Hơn nữa, hắn còn được Nguyên Dương Tông ưu ái, Nguyên Dương Tông đã tuyên bố rất rõ ràng, linh quyết mà Chu Thương Mân tu hành và Nguyên Dương Tông cùng chung một mạch.

Phía Nguyên Dương Tông đã dành sẵn cho hắn một ghế trưởng lão, chỉ chờ hắn ngưng luyện Dương Thần thành công là có thể nhận tổ quy tông bất cứ lúc nào.

Mà Nguyên Dương Tông lại là một trong ba đại thượng tông Thiên Nguyên đại lục, là tông môn tu hành đỉnh cao nhất của đất trời Hạo Mãng!

Chính vì vậy, tất cả tu hành giả Ngân Nguyệt đế quốc dù xem Chu Thương Mân là tử địch, nhưng lại chẳng thể làm gì được hắn.

— Hắn vẫn sống một cách tiêu dao tự tại.

Với thiên phú của hắn, với mối duyên giữa hắn và Nguyên Dương Tông, với cảnh giới hiện tại, kỳ thực hắn đã sớm có thể rời khỏi Xích Dương đế quốc để đến Nguyên Dương Tông tu hành.

Chỉ vì Đại Đế Xích Dương đế quốc có ơn với hắn, hắn mới cam tâm tình nguyện tiếp tục lưu lại Xích Dương đế quốc.

Biết được có ngoại nhân lẻn vào, nghĩ đến cuộc đồ sát của Chu Thương Mân năm đó, thí luyện giả có mặt tại đây, ai mà không nơm nớp lo sợ?

"Ngươi chắc chắn, người Lý gia và Tô gia các ngươi không phải tàn sát lẫn nhau, mà là do người ngoài sát hại?" Ngu Uyên sắc mặt lạnh lùng, nghiêm túc xác nhận.

Tô Nghiên khẽ gật đầu. "Ta vô cùng chắc chắn."

"Tốt." Ngu Uyên lập tức lựa chọn tin tưởng nàng, nói: "Ta dẫn đường, chúng ta quay về gặp Lý Vũ."

Dứt lời, không nhiều lời thêm một câu nào, hắn quyết đoán quay đầu, trở về theo đường cũ.

Tô Nghiên nhìn bóng lưng hắn, lại nhìn sang những người khác từ thành Ám Nguyệt vẫn còn đang chìm trong nỗi sợ hãi tột cùng, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác khác lạ.

Biết được có đại họa xảy ra, sự trấn tĩnh và lạnh lùng, đầu óc minh mẫn mà Ngu Uyên thể hiện ra, quả thực khác xa người thường.

Đây quả thật là vị thiếu gia Ngu gia mười bảy năm qua luôn ngây ngây dại dại đó sao?

...

"Ủa, sao các ngươi lại quay lại?"

Tộc nhân Lý gia trước tiên nhìn thấy Ngu Uyên, sau đó lại thấy Tô Nghiên dẫn theo tộc nhân Tô gia xuất hiện. "Tô Nghiên tiểu thư! Tộc nhân Tô gia!"

Hắn ta thất thanh kinh hô.

Lý Vũ đang tĩnh tọa tu hành, các khiếu huyệt quanh thân dường như tỏa ra ánh sáng rực rỡ trong khoảnh khắc.

Chỉ trong chớp mắt, hắn đã đứng dậy, mọi thứ khôi phục như cũ.

Làn sương linh khí trắng xóa bao quanh hắn cũng đột ngột tan đi.