Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Ý nghĩ này vừa nảy ra, Ngu Uyên chỉ thấy da đầu tê dại, cảm thấy có lẽ chẳng bao lâu nữa kẻ xâm nhập sẽ xuất hiện, chém giết tất cả mọi người.
Dám để mọi người tập trung lại, nghĩa là kẻ xâm nhập nắm chắc mười phần sẽ tiêu diệt toàn bộ bọn họ trong một lần. Ắt hẳn phải có thực lực nghiền ép tất cả thí luyện giả, kẻ xâm nhập mới vì tiết kiệm thời gian, tránh phiền phức mà cố tình làm vậy, lùa các thí luyện giả vào một chỗ.
Nếu đoán không lầm thì Lý Vũ một mình rời đi kia ngược lại sẽ an toàn hơn.
Những thí luyện giả được Lý Vũ tìm thấy, được báo cho biết có ngoại địch xâm lấn, nghe lời tập trung tại đây lại chính là chủ động chui đầu vào rọ, rơi vào tuyệt cảnh.
"Haiz, thật là xui xẻo."
Ngu Uyên thầm than trong lòng, bắt đầu nhìn nhận lại chuyện này, nghiêm túc suy nghĩ xem bước tiếp theo nên làm thế nào.
Nửa ngày nữa lại trôi qua.
Chiêm Thiên Tượng của U Nguyệt thành cũng dẫn dắt các thí luyện giả trong tộc tìm đến đây.
Sau khi đáp xuống, nhìn thấy đáy hố chật ních người, lại thấy những người quen biết vì quá đông mà phải đục động tu hành trên vách đá bên cạnh, hắn chết lặng tại chỗ: "Các ngươi đang làm gì vậy?"
"Chiêm Thiên Tượng, U Nguyệt thành các ngươi không gặp Lý Vũ à?" Nghiêm Lộc quát hỏi.
Chiêm Thiên Tượng mờ mịt: "Không có."
"Ồ, ra là tình cờ mò tới." Nghiêm Lộc gật đầu: "Vận may của U Nguyệt thành các ngươi không tệ, không gặp Lý Vũ mà vẫn tìm được đến đây."
"Xảy ra chuyện gì rồi?" Sắc mặt Chiêm Thiên Tượng nghiêm nghị.
"Có ngoại nhân xâm nhập. Lý gia, Tô gia, bao gồm cả Nghiêm gia chúng ta đều có người chết rồi." Nghiêm Lộc nói.
"Hiểu rồi." Chiêm Thiên Tượng hít sâu một hơi, lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, liền ra lệnh cho tộc nhân: "Đừng xuống đáy hố nữa, tự mình chọn hang động hoặc đào cái mới đi."
Người của Nghiêm gia biết bí mật về các cuộc thí luyện cấm địa trong quá khứ, sắc mặt ai nấy trắng bệch, răm rắp làm theo.
Ngu Uyên thầm gật đầu, lại có thêm một tia tán đồng đối với vị thủ lĩnh của U Nguyệt thành này.
"Chỉ tiếc thực lực của kẻ xâm nhập quá mạnh, mạnh đến mức dù mọi người tập trung lại, vận mệnh vẫn là bị tiêu diệt hoàn toàn." Hắn nhìn quanh bốn phía rồi ngước lên đỉnh đầu, thầm nghĩ: "Cái nơi quỷ quái này bị kẻ xâm nhập chặn lại từ trên xuống, e rằng có muốn chạy trốn cũng chẳng còn chỗ mà trốn."
Mọi người đáp xuống đáy hố, còn một bộ phận thì đang đục động tu hành ở phía trên đáy hố một chút.
Những hang động ở trung tâm hố, cao hơn nữa, có thể thông với các hố khác. Nhưng những hố đó lại chẳng có ai.
Khi con người đối mặt với hiểm nguy, theo bản năng và thói quen đều sẽ tụ tập lại một chỗ, cảm thấy như vậy mới an toàn.
Lúc Lý Vũ rời đi không nghĩ nhiều nên mới bảo tộc nhân Lý gia ở lại đáy hố. Người của Lý gia không di chuyển, họ chính là trung tâm khiến cho những người đến sau đều ở lại bên cạnh, càng tụ càng đông.
"Như vậy không ổn."
Ngu Uyên ở dưới đáy hố, thật sự không thể nhìn thêm được nữa, đột nhiên đứng dậy nói: "Đừng tụ tập ở dưới này, chúng ta lên trên đi, đến thạch động phía trên. Tìm những thạch động có đường đá có thể thông với các hố khác."
Hắn nói với những người của Ám Nguyệt thành.
Triệu Nhã Phù, Ngu Phỉ Phỉ lập tức đứng lên, dùng hành động để thể hiện sự tin tưởng đối với Ngu Uyên.
Viên Cương ngạc nhiên, có phần không hiểu, trong lòng cũng đầy nghi hoặc: "Mọi người đều ở đây, chúng ta việc gì phải rời đi chứ?"
"Viên đại ca, huynh có tin ta không?" Ngu Uyên hỏi.
"Đương nhiên." Viên Cương gật đầu.
Lúc đến, gia chủ Viên Liên Dao đã dặn đi dặn lại nhiều lần, thời khắc mấu chốt nhất định phải nghe theo ý kiến của Ngu Uyên. Nếu ý kiến của hắn và Ngu Uyên có xung đột thì lấy ý kiến của Ngu Uyên làm đầu.
Ưu điểm lớn nhất của Viên Cương chính là vô cùng tin tưởng Viên Liên Dao, rất nghe lời nàng. Đây cũng là lý do vì sao Viên gia có nhiều người như vậy mà Viên Liên Dao lại chọn hắn làm thủ lĩnh lần này, để hắn và Ngu Uyên phối hợp với nhau.
Viên Liên Dao rất rõ, nếu đổi lại là tộc nhân Viên gia khác, một khi đạt tới Hoàng Đình cảnh, tâm cao khí ngạo chắc chắn sẽ không phục Ngu Uyên.
"Đa tạ Viên đại ca đã tin ta." Lúc này Ngu Uyên không khỏi thán phục Viên Liên Dao đã chọn cho hắn một Viên Cương chứ không phải người nào khác. "Nếu tin ta, chúng ta cùng nhau đổi chỗ tu hành. Dù sao cũng cách không xa, hơn nữa bên này người đông chen chúc, linh khí cũng bị phân tán quá nhiều, không tiện cho ta khổ tu."
"Ồ, được thôi." Viên Cương gật đầu.
Hắn vừa gật đầu, mấy người còn đang do dự liền lập tức hành động.
Thế là ở một góc rìa hố, đoàn người Ám Nguyệt thành lần lượt đứng dậy, men theo bậc đá đi lên phía trên.