Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Những người chưa rời đi đều nằm trong tay các gia tộc tài phiệt trụ cột quốc gia như Tô gia, hoặc được hoàng thất trực tiếp phụng dưỡng.
"Lò Thác Mạch Đan này nếu thành công, có lẽ sẽ thay đổi được hiện trạng của Ngu gia." Ngu Uyên khẽ lẩm bẩm. "Tại Càn Huyền đại lục, luyện dược sư còn hiếm hơn cả tu hành giả! Ngu gia lại là thế gia dược tài, nếu xuất hiện một vị luyện dược sư, cho dù là cấp bậc thấp nhất cũng có thể kinh động đến thượng gia của Ngu gia – Tô gia."
"Hử!"
Ngu Uyên đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt lóe lên tia sáng kỳ lạ.
Nơi y đang ở là gian mật thất sâu ba mét dưới lòng đất do lão gia tử Ngu Xán đặc biệt sắp xếp.
Mật thất này năm xưa cũng là nơi tu hành của Ngu Xán, khả năng cách âm rất tốt, không bị ngoại giới quấy rầy.
Ở sâu dưới lòng đất, vậy mà Ngu Uyên vừa rõ ràng cảm ứng được một luồng khí ấm áp lặng lẽ lướt qua mái vòm mật thất.
Thác Mạch Đan chưa mở lò, Viêm Tinh đã sớm tắt, theo lý thuyết không thể nào hình thành luồng khí ấm trong không gian này được.
"Có luyện khí sĩ Nhập Vi cảnh dùng linh thức dò xét. Người đó tu hành chắc là Hỏa Diễm Linh Quyết!"
Suy ngẫm một lát, y liền tỉnh ngộ. Lúc đốt Viêm Tinh vào thời khắc thành đan cuối cùng, viêm lực phóng ra đã cộng hưởng với trận đồ thô sơ trên đan lô, trong phút chốc tạo nhiệt độ cao hừng hực dội ngược lại, hẳn đã kinh động đến vị tu hành giả nào đó trong Ám Nguyệt thành.
Kẻ tu hành Hỏa Diễm Linh Quyết kia rất có khả năng đang bế quan khổ tu, nhạy bén cảm ứng được luồng hỏa năng nóng bỏng bất thường bộc phát trong thành nên mới dùng linh thức dò xét.
Nhập Vi cảnh, thượng đan điền mở ra, linh thức hình thành.
Tu hành giả cấp bậc này dùng linh thức quan sát bản thân thì rõ từng chi tiết, thấy được máu thịt, gân cốt, tạng phủ, thậm chí cảm nhận được sự tồn tại của địa hồn, thiên hồn, nhân hồn.
Tuy nhiên, nếu tản linh thức ra ngoài để cảm nhận biến hóa ngoại giới, sự thần diệu sẽ giảm đi rất nhiều.
Dùng linh thức thăm dò bên ngoài chẳng khác nào thầy bói xem voi, chỉ cảm nhận được nóng lạnh, hình dáng đại khái, biết là sinh linh máu thịt hay tảng đá cứng rắn.
Người ở Nhập Vi cảnh dù cảm ứng được sinh linh máu thịt cũng chưa chắc phán đoán được đó là người hay thú.
Nhưng một khi từ Nhập Vi cảnh bước vào Âm Thần cảnh, mọi thứ sẽ hoàn toàn sáng tỏ. Tu sĩ có thể dùng Âm Thần xuất khiếu để phân biệt rõ ràng vạn vật, như thể mở to mắt nhìn thấy sự thật.
Hơn nữa, Âm Thần còn làm được điều đó một cách lặng lẽ, không để lại dấu vết.
Không như vị Nhập Vi giả của Ám Nguyệt thành này, dùng linh thức dò xét mật thất lại bị Ngu Uyên phát hiện, từ đó đoán được việc y bí mật luyện đan đã vô tình kinh động người ngoài.
Chỉ một lát sau, luồng khí ấm áp đó liền biến mất.
Dựa vào kinh nghiệm kiếp trước, Ngu Uyên đã nhìn thấu sự việc, đoán đúng đến tám chín phần mười.
"Không phải vị trưởng lão kia của Hàn Âm Tông. Linh quyết người này tu hành đi ngược lại với Hàn Âm Tông, tuyệt đối không phải người cùng đường!"
"Nhập Vi cảnh đặt ở Thiên Nguyên đại lục và Tịch Diệt đại lục có lẽ chỉ là lực lượng trung kiên. Nhưng ở Càn Huyền đại lục, tại Ám Nguyệt thành nhỏ bé này, e rằng đã là đỉnh cao!"
"Tu hành Hỏa Diễm Linh Quyết, lại đạt tới Nhập Vi, rốt cuộc là ai trong thành đây?"
Sắc mặt Ngu Uyên trầm xuống.
Địa hồn, thiên hồn vừa mới trở về, cho dù đã được nha hoàn An Tử Tình giải thích rất nhiều, y vẫn không thể nào biết tường tận mọi chuyện trong thành.
Huống hồ, với loại tu hành giả Nhập Vi cảnh này, chưa chắc An Tử Tình đã hiểu rõ nông sâu.
"Lão gia tử thân là gia chủ Ngu gia, hẳn phải biết vị cao nhân đang âm thầm dùng linh thức dò xét kia rốt cuộc là ai!"
"Phụt!"
Đúng lúc này, nhiệt lượng bên trong đan lô bùng lên, đẩy bật nắp lò.
Ngu Uyên không nghĩ ngợi nhiều, lập tức đứng dậy lao nhanh tới, cúi đầu nhìn vào trong lò.
Dưới đáy lò nằm im lìm tám viên đan dược tròn trịa, to bằng đầu ngón tay cái, màu đỏ thẫm, tỏa ra mùi thuốc mà y vô cùng quen thuộc.
Y nhặt từng viên lên, quan sát hình dáng, màu sắc rồi ngửi hương thuốc. Chỉ liếc qua, y liền đoán được trong tám viên "Thác Mạch Đan" này, có năm viên phẩm chất khá tốt, có thể dùng ngay.
Ba viên còn lại dược hiệu chưa đủ, không được xem là thành phẩm, chỉ có thể coi là bán thành phẩm.
"Ha! Lần đầu luyện đan, một lò ra tám viên, năm thành phẩm, ba bán thành phẩm, không có viên nào hỏng hoàn toàn." Ngu Uyên hớn hở ra mặt: "Xem ra thiên phú luyện đan của ta vẫn còn đó."
"Ba viên bán thành phẩm này nếu luyện chế thêm thì vẫn có thể hóa thành độc đan."
Nhìn chằm chằm ba viên đan dược trong lòng bàn tay trái, khóe miệng y nhếch lên, nụ cười lạnh như đao: "Cũng có thể mưu tính một chút, cho tên cẩu nô tài Ân Tuyệt kia một bài học nhớ đời!"