Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Hắn tu được tới Phá Huyền cảnh cũng là nhờ một quyển Lục Mang Hỏa do Hàn Âm Tông ban cho. Linh quyết này đẳng cấp không cao, lại có không ít tác dụng phụ, hoàn toàn không cùng cấp bậc với pháp môn mà Lận Trúc Quân tu luyện. Nhưng đối với hắn, đây đã là linh quyết tốt nhất có thể chạm tới, hắn vô cùng trân trọng.

Vì Lận gia, vì không muốn Hàn Âm Tông thất vọng, hắn nguyện làm bất cứ chuyện gì để đổi lấy linh tài cần thiết cho bước tu hành Lục Mang Hỏa tiếp theo.

Bất chợt, sắc mặt Ân Tuyệt đại biến.

Không hiểu vì sao, Ân Tuyệt cảm thấy toàn thân ngứa ngáy. Hơn nữa cơn ngứa này dường như không phải ở ngoài da, mà phát ra từ sâu trong huyết nhục.

Hắn vô thức đưa tay gãi, quả nhiên không có chút tác dụng nào.

"Kỳ lạ."

Hắn lẩm bẩm một câu, thử điều động khí huyết từ trung đan điền để trấn áp dị trạng trong cơ thể.

Đối với tu sĩ Phá Huyền cảnh, trung đan điền hay còn gọi là Huyền Môn đã được khai mở, có thể ngưng luyện năng lượng sinh mệnh – khí huyết chi lực. Trung đan điền nằm ở vùng ngực, nối liền với kỳ kinh bát mạch, có thể dùng kinh mạch để truyền khí huyết chi lực đã luyện hóa đến tạng phủ, tôi luyện thể phách.

Tu sĩ chỉ khi đạt tới Phá Huyền cảnh, năng lượng sinh mệnh dồi dào sung mãn, giới hạn tuổi thọ mới có thể được nghịch chuyển một lần nữa. Dưới Phá Huyền cảnh, bất luận là phàm nhân hay tu sĩ, nhiều nhất cũng chỉ sống được hơn trăm năm. Một khi bước vào Phá Huyền, tuổi thọ gia tăng rất nhiều, sống thêm mấy chục năm hay trăm năm là chuyện dễ như trở bàn tay. Theo cảnh giới gia tăng, năng lượng sinh mệnh tinh tiến, còn có thể tiếp tục nhận được thêm thọ nguyên, ngàn năm thậm chí vạn năm đều có khả năng thực hiện.

"A!"

Ngay khi Ân Tuyệt định vận khí huyết ở trung đan điền để xoa dịu cơn ngứa, hắn đột nhiên thốt lên một tiếng kêu khẽ.

Tiếng kêu vừa phát ra liền im bặt.

Ân Tuyệt vội bịt chặt miệng, kinh hãi phát hiện ngay khoảnh khắc mở ra trung đan điền, có dị vật nhỏ bé men theo kỳ kinh bát mạch xông thẳng vào trong!

Biển khí huyết ngưng tụ nơi trung đan điền bỗng nhiên nổi sóng to gió lớn. Khí huyết đột ngột mất kiểm soát!

Cơn đau nhức không thể tả nổi bắt đầu từ trung đan điền nhanh chóng lan ra toàn thân. Tốc độ lưu thông máu tăng nhanh gấp mấy lần, khí huyết như ngựa hoang đứt cương chạy tán loạn khắp nơi, khiến hắn đau đớn muốn chết.

Ân Tuyệt không thể duy trì việc thi triển Lục Mang Hỏa được nữa. Toàn thân hắn toát mồ hôi lạnh, co quắp người lại, run rẩy từ từ ngồi xổm xuống.

"Grào!"

Từ kẽ tay đang bịt miệng truyền ra tiếng rên rỉ đau đớn như dã thú sắp chết, thê lương và tràn ngập sợ hãi.

Trước khi ý thức trở nên mơ hồ vì đau đớn, hắn lờ mờ thấy cánh cửa phòng lầu các bị người ta nhẹ nhàng đẩy ra. Dưới ánh trăng, một bóng người vừa quen thuộc vừa xa lạ thong dong bước tới.

Khóe miệng người nọ nhếch lên nụ cười hờ hững, ánh mắt tỏa ra hào quang sáng rực như vầng trăng lạnh treo cao trên bầu trời đêm.

"Ngu Uyên!"

Nhìn bóng người kia, Ân Tuyệt dù đang đau đớn kịch liệt vẫn cảm thấy khó tin.

Người đến chính là vị thiếu gia ngốc nghếch mà hắn một lòng muốn mưu hại kể từ khi vào Ngu gia, hơn nữa còn tưởng rằng mình đã thành công. Chỉ có điều, tên nhóc ngốc trong lòng hắn nghĩ đã chết từ lâu không những còn sống, mà ánh mắt nhìn hắn còn khiến một kẻ lòng dạ độc ác như gã cũng phải tim đập chân run.

"Ta sao lại sợ tên ngốc này?!"

Ân Tuyệt thở hổn hển, vẻ mặt đau đớn đột nhiên bị thay thế bằng sự dữ tợn hung ác.

"Chắc chắn là vì khí huyết mất kiểm soát, đang phải chịu đựng cơn đau kỳ quái mới khiến ta nảy sinh loại cảm xúc đó!" Hắn thầm tự an ủi.

"Độc tố của Nhai Huyết Đan đối với tu sĩ Phá Huyền cảnh đã mở Huyền Môn hiệu quả càng rõ rệt hơn."

Ngu Uyên mở miệng, ánh mắt nhìn sâu vào An Tử Tình đang bị đóng băng. Theo kinh nghiệm của y, hàn khí chưa thẩm thấu đến tạng phủ cô gái này, nghĩa là Ân Tuyệt không định giết nàng ngay lập tức mà có mục đích khác. Suy nghĩ một chút, y liền hiểu ra, trong lòng đã có quyết định.

"Thứ mà Nhai Huyết Đan gặm nhấm chính là khí huyết chi lực. Trung đan điền ngưng luyện và dự trữ khí huyết một khi bị độc tố thẩm thấu, độc tính sẽ thông qua kỳ kinh bát mạch lan đến lục phủ ngũ tạng trong thời gian ngắn. Chậc chậc, cảm giác đau nhói đó sẽ chỉ ngày càng mãnh liệt thôi."

Lời này vừa dứt, hai mắt Ân Tuyệt trợn trừng, gắt gao nhìn y chằm chằm như ban ngày gặp quỷ. Bả vai hắn run lên, định vận dụng linh lực giết chết Ngu Uyên ngay tại chỗ.

Đột nhiên, một cơn đau xé rách còn mãnh liệt hơn từ trong tạng phủ bộc phát.

Ân Tuyệt lập tức mềm nhũn ngã ra đất, run lẩy bẩy. Hắn phát hiện bất luận là khí huyết ở trung đan điền hay linh lực ở hạ đan điền đều đang điên cuồng cuộn trào, bắt đầu xé rách huyết nhục và nội tạng của mình.