Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lửa giận trong mắt Ngu Xán vụt tắt, ông chỉ cảm thấy trán như bị dao băng cắt qua. Một luồng ý chí tà ác đang cưỡng ép xâm nhập vào từ mi tâm.

"Nếu ông không chịu nói, ta sẽ tự mình đào ra!"

Theo tiếng quát lạnh của Ân Tuyệt, một đường máu mảnh như chỉ rách toạc ra nơi mi tâm Ngu Xán.

Con ngươi Ngu Xán nhanh chóng bị màu máu đỏ tươi lấp đầy, dường như nhãn cầu sẽ nổ tung trong giây tiếp theo.

"Ân lão! Dừng tay!"

Bên ngoài nhà cũ Ngu gia đột nhiên vang lên tiếng quát trong trẻo lạnh lùng. Âm thanh như phượng hót, lại tựa kiếm băng sắc bén đâm thẳng vào lồng ngực mọi người.

Những con chim sẻ linh động được ngưng tụ từ linh lực thuần túy vừa bay vừa hót, lượn lờ khắp nhà cũ Ngu gia.

"Rắc!"

Lớp băng dày bao phủ nha hoàn áo tím vỡ vụn dưới mỏ chim. Một con sẻ hóa thành luồng hơi ấm chui vào lồng ngực nàng, giúp đả thông khí huyết, khôi phục sinh cơ.

Những con chim sẻ còn lại trong lúc bay lượn bỗng biến ảo thành những lá linh phù lộng lẫy, thần quang rực rỡ khiến linh lực tràn ngập khắp sân.

Một tòa phù trận thần bí có khả năng thu nạp linh khí, trấn áp tà ma hình thành trong chớp mắt.

Bất luận là Ninh Ký hay Ngu Xán đều chợt cảm thấy toàn thân khoan khoái như được tắm mình trong vạn trượng bảo quang, tổn hao tâm thần và thương tích trên người dần hồi phục.

Ân Tuyệt cúi đầu khẽ thở dài, thu hồi toàn bộ thuật pháp. Thân hình lão tựa quỷ đêm hư ảo, phiêu nhiên rời đi.

"Ngu gia gia, gia nô của ta sẽ được quản giáo nghiêm khắc, xin người nén bi thương. Về phần hôn ước, Ngu Uyên đã hồn diệt, ta sẽ bẩm báo phụ thân để sớm gặp mặt giải trừ."

"Trong thời gian này, ta sẽ tiếp tục dốc thêm chút tâm sức vì Ngu gia, giải quyết những rắc rối trước mắt."

Giọng nói trong trẻo lạnh lùng dần biến mất. Người lên tiếng từ đầu đến cuối vẫn không hề hiện thân.

Một lát sau, đợi đến khi thương thế của Ngu Xán, Ninh Ký và nha hoàn áo tím đã hồi phục quá nửa, tòa phù trận huyền diệu khó lường kia lại hóa thành từng con chim sẻ bay đi xa.

"Lão thái gia, đều do tên Ân Tuyệt kia giở trò!"

Sau khi nha hoàn áo tím và Ninh Ký đỡ Ngu Xán về lại xe lăn, cả hai vẫn không nhịn được căm phẫn mắng: "Ân Tuyệt, con chó già độc ác này ở lại Ngu gia thì sớm muộn gì cũng hại chết tất cả mọi người trong tộc!"

"Đừng nói nữa."

Ngu Xán ngồi trên xe lăn, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía từ đường đặt thi thể cháu trai, thất hồn lạc phách thì thầm: "Cháu ta thật sự không thể quay về được nữa sao?"

"Ân Tuyệt nói không sai, cảnh giới của ta vẫn còn nông cạn, chỉ là Hoàng Đình cảnh. Nếu có cường giả Âm Thần cảnh ở đây dùng Âm Thần xuất khiếu, có lẽ đã nhìn thấu được mọi manh mối trong đầu tiểu thiếu gia, thậm chí thi triển thủ đoạn thông thiên ngăn cản nhân hồn của ngài ấy tiêu tán." Ninh Ký bất đắc dĩ nói.

"Âm Thần sao? Đế quốc Ngân Nguyệt chúng ta có được mấy vị? Đó là những nhân vật phiêu du chín tầng mây, một ý niệm có thể du ngoạn nghìn dặm non sông. Ngu gia sa sút thế này làm sao có tư cách kết giao?"

Ánh sáng trong mắt Ngu Xán dần lụi tàn, lòng như tro nguội: "Cháu ta không còn, ta thà hủy vật đó đi, để cả Ngu gia chôn cùng chứ quyết không giao cho chúng!"

"Cẩn thận tai vách mạch rừng!" Ninh Ký thì thầm, thấy sắc mặt Ngu Xán không ổn bèn ra hiệu cho nha hoàn áo tím.

"Lão thái gia, ngài nên đi nghỉ thôi. Tiểu thiếu gia vẫn còn hơi thở, biết đâu còn một tia hi vọng, ngài đừng nghĩ quẩn."

Nha hoàn áo tím không để ông nói thêm lời nào, vội vã đẩy xe lăn rời khỏi sân.

"Làm gì còn tia hi vọng nào nữa."

Sau khi họ rời đi, Ninh Ký im lặng hồi lâu rồi lẩm bẩm: "Đêm nay chắc chắn hắn không qua khỏi."

Dứt lời, hắn lắc đầu lủi thủi bước ra.

Sân nhà dần chìm vào tĩnh lặng chết chóc.

Nửa đêm, trên không trung từ đường nhà cũ, gió mây đột nhiên biến đổi, sấm chớp rền vang, không gian vặn vẹo chấn động dữ dội.

Hai vết nứt sáng rực đan chéo thành hình chữ thập xé toạc hư không. Nơi giao nhau bùng lên ánh sáng chói lòa, hai bóng ma xám xịt lần lượt bay ra rồi ẩn mình vào từ đường.

...

Hôm sau.

"Ân lão, ngươi không cần phải mưu hại Ngu Uyên. Ta vẫn có thể chờ thêm một thời gian."

Giữa non xanh nước biếc, dược điền san sát. Lận Trúc Quân vận thanh y, lặng lẽ đứng đó tựa như cây trúc xanh nơi cốc sâu.

Sương khói lượn lờ như dải lụa trắng theo gió bay, tô điểm cho nàng tựa như tinh linh nơi sơn giản, tiên tử chốn mây ngàn.

"Ta thật sự không hiểu, lão thái quân năm xưa rốt cuộc hồ đồ đến mức nào mà lại chỉ phúc vi hôn cho tiểu thư và Ngu Uyên." Ân Tuyệt cúi người đứng hầu. "Lận gia là một trong năm đại gia tộc hàng đầu đế quốc Ngân Nguyệt, thanh danh lừng lẫy. Còn Ngu gia chỉ là một gia tộc nhỏ ở thành Ám Nguyệt, thậm chí không phải là gia tộc mạnh nhất thành này."