Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Tuyệt đại đa số mọi người lúc này đều nhìn Ngu Uyên như nhìn một kẻ điên, một tên thần kinh.

"Sao y dám?"

Đây là suy nghĩ chung của tất cả.

Không chỉ ba huynh đệ Ngu Xán, ngay cả cha con Lận Hàn Vũ cũng có cùng suy nghĩ: "Sao y lại dám?!"

Lận Hàn Vũ là nhị gia của Lận gia, đại gia tộc hàng đầu đế quốc Ngân Nguyệt!

Còn Lận Trúc Quân là đệ tử do Hàn Âm Tông đích thân tuyển chọn, là thiên chi kiêu nữ chắc chắn sẽ đến Thiên Nguyên Đại Lục!

Ngu Uyên sao dám ra tay với bọn họ?

Y dựa vào đâu? Trông cậy vào cái gì?

Đám đông đầy bụng nghi ngờ. Nhưng nhìn bình sứ vỡ tan, sương độc bay về phía cha con họ, lại nhớ tới việc Ngu Uyên mới đếm "một" đã ném bình, ai nấy đều có cùng kết luận với Ngu Vĩ.

Ngay từ đầu, Ngu Uyên không hề có ý định uy hiếp.

Y đã sớm quyết định dùng Ngoan Huyết Đan đầu độc cha con Lận Hàn Vũ!

Vẫn là câu hỏi đó: Sao y dám?

Khi thấy sương máu bay ra từ bình sứ vỡ nát chỉ vây quanh hai người kia, họ lại nhanh chóng đi đến một kết luận khác.

Ngu Uyên đã mưu tính từ trước!

"Mọi người không cần căng thẳng, huyết độc chỉ nhắm vào cha con Lận gia thôi."

Như để khẳng định suy đoán của bọn họ, giọng nói ung dung của Ngu Uyên vang lên rất đúng lúc: "Nơi này là đại điện Ngu gia, các vị là tộc nhân, là trưởng bối của ta. Ở trên địa bàn Ngu gia, đối mặt với sự uy hiếp, đương nhiên chúng ta phải đáp trả!"

"Ta thả độc, chính là câu trả lời của Ngu gia chúng ta!"

Hít sâu một hơi, y lạnh lùng nhìn cha con Lận gia đang được vầng sáng linh lực bao bọc: "Vô dụng thôi, với tu vi của các ngươi, không có chí bảo phòng thân thì không cản được huyết độc đâu."

Sắc mặt Lận Trúc Quân tái nhợt, đôi mắt trong veo lộ vẻ đau đớn.

Nàng cảm nhận rõ huyết độc đã hóa thành vô số độc trùng li ti, xuyên qua vầng sáng linh lực, thấm vào da thịt.

Nàng tin chắc Ân Tuyệt đã chết vì thứ này, và đây đích xác là Ngoan Huyết Đan thật sự.

"Người này sao lại có Ngoan Huyết Đan? Ai đưa cho y? Ai đang ngấm ngầm giúp y?" Lận Trúc Quân nghi hoặc không thôi.

Phía bên kia.

Lận Hàn Vũ vốn đang lôi đình, khoảnh khắc bình sứ vỡ tan, sương máu tràn ra, hắn đã hoàn toàn bình tĩnh lại.

Hắn không chọn bỏ chạy.

Ngược lại, hắn lập tức vận chuyển linh lực trong đan điền chảy khắp toàn thân, tạo thành bình chướng bảo vệ.

Đây là phản ứng bản năng khi đối địch.

Thế nhưng, hắn nhanh chóng phát hiện tấm chắn linh lực chẳng có tác dụng gì với đám sương máu loãng đến mức gần như vô hình kia.

Tu luyện đến Phá Huyền Cảnh, làn da hắn nhạy cảm dị thường. Hắn cảm nhận rõ vô số dị trùng nhỏ li ti đã xuyên qua lỗ chân lông, chui vào da thịt.

Cảm giác tê dại dần lan tỏa.

Đối với Ngoan Huyết Đan, tu sĩ Phá Huyền Cảnh còn dễ bị xâm nhập hơn Hoàng Đình Cảnh.

Khí huyết càng dồi dào, máu lưu thông càng nhanh, trung đan điền mở rộng lại càng khiến độc tố khuếch tán.

Lan ra tứ chi bách hài, thấm vào lục phủ ngũ tạng!

"Ngoan Huyết Đan."

Miệng đắng chát, Lận Hàn Vũ nhìn chằm chằm Ngu Uyên đang đề phòng phía xa. Cuối cùng, hắn cũng lần đầu tiên nghiêm túc đánh giá người con rể trên danh nghĩa mà mình luôn ghi hận này.

"Ba vị thúc bá, cô cô, phiền các vị bảo vệ ta một chút."

Ngu Uyên khẽ ho một tiếng, thân hình lùi nhanh, kéo giãn khoảng cách với Lận Hàn Vũ. "Huyết độc đã phát tác, lan tràn cực nhanh. Lúc này hắn càng vận dụng khí huyết, càng chết nhanh hơn. Chiến lực của hắn đã giảm mạnh, các vị chỉ cần bảo vệ ta một lát là được."

Y cố ý dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Sau đó, chúng ta cứ đứng xem hắn bị độc chết."

"Được!"

Ngu Vĩ, Ngu Liêm chưa kịp phản ứng, Ngu Lịch đã lao vút tới bên cạnh y: "Việc đã đến nước này, ta chỉ có thể tin ngươi!"

Hai huynh đệ kia thấy thế cũng không do dự, vội vàng chạy tới.

"Yên tâm, chỉ cần hôm nay ta không chết, kẻ đau đầu chính là Lận gia." Ngu Uyên ung dung nói. "Ngoan Huyết Đan ta vẫn còn, nếu thả ở Lận gia, ta tin bọn họ cũng sẽ chết thảm thương."

"Tất cả mau tới bảo vệ cháu ta!"

Lão gia tử cũng rất quyết đoán, quát lớn ra hiệu cho các tộc lão và môn khách vây quanh Ngu Uyên, đề phòng Lận Hàn Vũ liều mạng giết y trước khi chết.

"Con đừng cử động, con là người của Hàn Âm Tông, bọn họ không dám làm bừa đâu." Lận Hàn Vũ hít sâu, nói với con gái: "Cha liều cái mạng già này tắm máu Ngu gia cũng phải giúp con trừ hậu họa! Yên tâm, trước khi chết, ta nhất định bắt tên nhóc Ngu Uyên nôn ra thuốc giải!"

Dứt lời, hắn hú dài một tiếng.

Một đạo hồng quang màu vàng nhạt từ tay áo hắn phóng ra.

Đó là một thanh chiến đao dài gần một mét.

Vỏ đao vốn giấu trong tay áo, chuôi gỗ đàn hương đen, khảm nạm bảo thạch.

Thân đao uốn cong tỏa ra ánh sáng vàng óng, chói lòa khiến mắt người ta khó chịu.