Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nếu không có Lận Hàn Vũ cho hắn lá gan, nếu không phải cảm nhận được sự ngầm đồng ý và cổ vũ của lão, hắn dám làm xằng làm bậy như vậy sao?

Bây giờ Ân Tuyệt đã chết, Lận Hàn Vũ lại thân chinh đến Ám Nguyệt thành, diễu võ giương oai ngay trong đại điện nghị sự của Ngu gia.

Lão không chỉ ép ông nội chủ động giải trừ hôn ước, còn đòi Băng Phách Hàn Tinh, lại tuyên bố sẽ truy cứu cái chết của Ân Tuyệt.

Ân Tuyệt là kẻ đêm hôm khuya khoắt đến giết y!

Dựa vào cái gì?

Dựa vào cái gì mà y và Ngu gia phải ngoan ngoãn chịu thua, phải chịu đựng sự bất công như vậy?

Đối với những kẻ ỷ thế hiếp người như Hàn Âm Tông, như Lận gia, như Lận Hàn Vũ, nếu không cho lão một bài học đẫm máu, lão sẽ chỉ càng thêm không kiêng nể, càng quá đáng hơn, dẫm đạp lên mặt mũi người khác!

Vì vậy, Ngu Uyên mới cương quyết quả đoán mà hạ sát thủ.

"Đê tiện!"

Cách hơn mười mét, Lận Trúc Quân lạnh lùng nhìn sang, con ngươi đột nhiên trở nên trắng dã như băng.

Linh lực hàn băng khắc nghiệt từ người nàng tỏa ra, một khối băng ngọc treo bên hông bùng lên hào quang linh lực trắng như tuyết.

Bên trong băng ngọc có rất nhiều chữ nhỏ li ti khắc sâu, chỉ trong nháy mắt như sống lại.

Một thoáng sau, những chữ nhỏ ấy bay ra từ trong ngọc thạch, lập tức biến lớn, hóa thành từng chuôi chủy thủ tỏa hàn quang tứ phía.

Vô số chủy thủ băng hàn bay lượn quanh người Lận Trúc Quân, đan dệt thành một tấm mạng nhện linh lực như tơ băng.

Ngu Lệ đang định lao vào liền hoảng sợ thất sắc, buộc phải dừng lại: "Lại là một món linh khí! Lận gia quả nhiên tài đại khí thô! A!"

"Không phải Lận gia. Món Hàn Chu Võng này là linh khí do Hàn Âm Tông ban tặng." Lận Trúc Quân lặng lẽ nhìn nàng. "Ngươi là tu vi Hoàng Đình Cảnh hậu kỳ, trừ phi có linh khí cùng cấp trong tay, nếu không thì không phá được Hàn Chu Võng đâu. Hàn Chu Võng vừa xuất hiện, nếu gần đây có người của Hàn Âm Tông, chắc chắn sẽ sinh ra cảm ứng, rồi lập tức chạy đến."

Ngừng một chút, nàng lại nói: "Ta nghĩ, quanh Ám Nguyệt thành hẳn là có trưởng bối Hàn Âm Tông đang áp trận!"

Sắc mặt Ngu Lệ kịch biến.

"Có trưởng bối Hàn Âm Tông áp trận?" Ngu Uyên nhếch mép, ánh mắt đầy vẻ chế nhạo. "Hóa ra ngươi đã biết từ lâu có người của Hàn Âm Tông sai khiến Ân Tuyệt, hai lần hạ sát thủ với ta. Ha, xem ra trong lòng ngươi, quả nhiên ta vẫn là kẻ đáng chết. Chính ngươi không tiện hạ thủ liền giả vờ không biết gì cả, mặc cho tên Ân Tuyệt kia làm càn."

Giờ phút này, y chợt hiểu ra.

Y đã hiểu thấu suy nghĩ sâu kín trong nội tâm vị hôn thê trên danh nghĩa này.

"Ngươi đáng lẽ phải chết từ lâu rồi!"

Lận Hàn Vũ giận không kìm được: "Thứ phế vật như ngươi đã hại con gái ta bao nhiêu năm nay, chẳng lẽ còn muốn hại nó cả đời hay sao?! Ta không cần biết ngươi tỉnh lại thế nào, không cần biết sau lưng ngươi có ai, ngươi đều định sẵn không xứng với con gái ta! Giao ra giải dược của Nguyên Huyết Đan, ta đảm bảo chỉ giết một mình ngươi, cho Ngu gia các ngươi một con đường sống!"

"Ầm!"

Một cột sáng màu vàng rực bỗng từ lồng ngực lão phun ra, khiến khí thế của lão đột nhiên cuồng bạo thêm một bậc.

Cùng lúc đó, một ngụm máu tươi cũng theo đó trào ra.

Lão cưỡng ép vận dụng lực lượng khí huyết Huyền Môn, khiến huyết độc Nguyên Huyết Đan thẩm thấu vào tạng phủ nhanh hơn, cuối cùng phải nhận lấy sự trừng phạt, trả một cái giá rất đắt.

Nhưng rõ ràng lão chấp nhận liều mạng cũng phải khống chế được kẻ đầu sỏ trong thời gian ngắn nhất.

"Kẻ cản ta, chết!"

Đao mang linh lực nở rộ từ "Hoàng Nguyệt" hòa lẫn với cột sáng khí huyết màu vàng rực, khiến Lận Hàn Vũ lúc này trông như một sát thần khát máu.

"Rắc rắc!"

Một vị khách khanh Ngu gia tu vi Hoàng Đình Cảnh sơ kỳ, tuổi tác đã cao, đột nhiên xương cốt nổ tung, rơi lả tả thành từng khối thịt nát.

Ngay cả tiếng kêu thảm thiết ông ta cũng chưa kịp phát ra.

Linh quang vàng rực và khí huyết đan xen hòa quyện, khiến cho uy lực của "Hoàng Nguyệt" tăng vọt, tựa như một vầng trăng vàng khổng lồ đoạt mạng, muốn thu gặt sinh mạng của tất cả tộc nhân Ngu gia có mặt.

Các tộc lão Ngu gia già nua cùng những khách khanh được phụng dưỡng đều gan mật nứt vỡ, sợ đến hồn phi phách tán.

Hai huynh đệ Ngu Vĩ và Ngu Liêm nhìn Lận Hàn Vũ gần như thiêu đốt sinh mệnh để đánh giết, trong lòng đều âm thầm kêu khổ.

"Chậc."

Hai huynh đệ vừa than ngắn thở dài vừa phải căng mình ứng phó với Lận Hàn Vũ đang muốn cùng chết chung.

Sau lưng hai người, Ngu Uyên nhìn Lận Hàn Vũ rồi lại nhìn Lận Trúc Quân cách đó không xa. Thị đã tế "Hàn Chu Võng" lên khiến cả Ngu Lệ cũng không thể ra tay. Y đột nhiên cao giọng quát lớn: "Tiền bối xem kịch, chẳng lẽ định xem tiếp thật sao?"

"Cái gì? Còn có người ngoài à?" Ngu Xán ngồi trên xe lăn, lòng nóng như lửa đốt. Ông nhìn quanh bốn phía, trái tim dần chìm vào tuyệt vọng. "Trưởng lão của Hàn Âm Tông vẫn luôn ở đây sao?"