Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Ngươi ra tiền viện, không được cho bất kỳ ai vào, kể cả ngươi!" Sắc mặt Triệu Đông Thăng trầm xuống, hai bàn tay đeo bảy chiếc nhẫn lúc nắm chặt lúc buông lỏng. "Ngươi theo ta vào đây!" Hắn đi thẳng về phía sương phòng trong hậu viện.

Ly Long Tiễn, tấm ngọc bài và cây thước sắt rõ ràng là vật giá trị xa xỉ trên bàn đá ngọc, hắn cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn.

Ngu Uyên đi theo vào.

"Sao ngươi lại biết chuyện Ẩn Long Hồ?!"

Trong gian phòng kín tại hậu viện, Triệu Đông Thăng lộ rõ vẻ nôn nóng và bất an, những bức tranh sơn thủy treo trên vách gỗ cũng tỏa ra ánh sáng xanh biếc ứng theo lời hắn.

Chỉ liếc mắt một cái, Ngu Uyên đã biết gian phòng này có bố trí bí trận cách âm và ngăn chặn sự dò xét của linh thức.

Những người chưa đến Âm Thần cảnh sẽ không có cách nào dùng linh thức để nghe lén cuộc trò chuyện bên trong.

"Ta muốn biết, việc ôn dưỡng tinh phách ấu long trong cơ thể lệnh ái, có phải đã được Triệu gia các ngươi cho phép hay không?" Ngu Uyên không đáp mà hỏi ngược lại. "Vấn đề này rất quan trọng!"

Triệu Đông Thăng biến sắc. "Ngươi biết những gì?"

"Triệu thúc, xin ngài trả lời câu hỏi của ta trước!" Ngu Uyên hoàn toàn trấn tĩnh lại, y đã nhìn ra, vì chuyện phiền phức của con gái mà vị thủ lĩnh đời thứ hai của Triệu gia này đã rối loạn tâm trí.

Triệu Đông Thăng do dự thật lâu, khẽ gật đầu.

"Hê thì ra là đã được cho phép." Ngu Uyên cười nhạt. "Nói như vậy, chỗ dựa thực sự sau lưng Triệu gia các ngươi chính là Ẩn Long Hồ rồi."

"Cũng có thể nói như vậy." Triệu Đông Thăng không hề che giấu. "Ngươi đã biết Ẩn Long Hồ, biết cả cái gọi là 'Dưỡng Ấu Long', lại biết khốn cảnh mà tiểu nữ Nhã Phù đang đối mặt, vậy mà vẫn dám đứng trước mặt ta khoác lác..."

Triệu Đông Thăng khoanh tay trước ngực, khí tức nguy hiểm toàn thân tăng vọt. "Vậy thì, nếu ngươi không đưa ra được một lời giải thích khiến ta hài lòng, e rằng ta không thể để ngươi sống sót rời khỏi đây."

"Bản thể chân thân của con ấu long kia không ở đây, mà một sợi tinh hồn được ôn dưỡng trong cơ thể lệnh ái của ngươi, có lẽ đã chết rồi." Ngu Uyên mỉm cười, vẻ mặt thong dong. "Ngươi biết, lệnh ái cũng biết, nhưng Ẩn Long Hồ thì chưa chắc đã biết. Ấu long chết ở bên ngoài, chỉ còn lại một luồng tinh hồn, nếu Ẩn Long Hồ hay tin, ắt sẽ hy sinh lệnh ái, dùng luồng tinh hồn đó cùng với long huyết đã tích trữ từ trước để giúp con ấu long kia tái sinh, đúng không?"

Thần sắc Triệu Đông Thăng vẫn điềm nhiên như không, dùng ánh mắt ra hiệu cho y nói tiếp.

"Ngươi, hoặc Triệu gia các ngươi, không cam tâm hy sinh Triệu Nhã Phù, lại còn muốn che giấu Ẩn Long Hồ, lén lút tiến hành kế hoạch 'Thôn Long', có phải vậy không?" Ngu Uyên trầm giọng quát hỏi.

"Phải thì sao?" Triệu Đông Thăng nhếch miệng, cười gằn dữ tợn.

Bất luận Ngu Uyên dạo gần đây nổi danh ra sao, lão cũng đã trù tính xuống tay hạ sát, diệt trừ y ngay tại nơi này.

Đại kế "Thôn Long" mà Triệu gia muốn thi hành, nếu để lộ phong thanh cho Ẩn Long Hồ biết được, e rằng sẽ rước lấy họa diệt môn, lão tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra bất cứ sơ suất nhỏ nào!

"Chẳng phải chỉ là 'Thôn Long' thôi sao?" Ngu Uyên khẽ cười một tiếng. "Triệu thúc, tin ta đi, ta có thể giúp ngài!"

...

Điện đường tiền viện của Linh Bảo Trai.

Chưởng quỹ Tần An gầy gò khẳng khiu như sào trúc, ngây người nhìn Ngu Uyên tay cầm thanh Ly Long Tiễn đen tuyền, ung dung từ hậu viện trở về.

"Hôm khác lại đến bái kiến."

Ngu Uyên phất tay, ra hiệu Tần An không cần tiễn xa, sau đó ngoảnh về phía hậu viện hô lớn một tiếng: "Đa tạ Triệu thúc, đợi đến khi tam cảnh tỷ đấu của tứ đại gia tộc chúng ta kết thúc, tiểu chất nhất định sẽ lại đến cửa bái kiến. Ồ, suýt quên nói, trong tam cảnh tỷ đấu ở Thông Mạch cảnh, tiểu chất cũng là người tham chiến, xin Triệu thúc nhắn một tiếng, bảo các ca ca tỷ tỷ của Triệu gia hạ thủ lưu tình."

"Chưởng quỹ, làm phiền rồi, không cần tiễn."

Dưới ánh mắt u uất của Tần An, Ngu Uyên bước ra khỏi Linh Bảo Trai, phiêu nhiên rời đi.

Y quả thật tay không mà đến, mang theo Ly Long Tiễn, đầy ắp thu hoạch trở về!

"Đông gia?"

Hồi lâu sau, Tần An mới hoàn hồn, khi nhận ra Triệu Đông Thăng cũng đã từ hậu viện bước ra, ông do dự một chút rồi mới hỏi: "Thanh Ly Long Tiễn linh cấp Tam phẩm kia, sao lại cứ thế để hắn mang đi?"

"Chuyện không nên biết thì đừng hỏi đông hỏi tây!" Triệu Đông Thăng giọng điệu lạnh lùng cứng rắn. "Từ bây giờ, ngươi hãy thu thập tất cả thông tin về tên Ngu Uyên này cho ta! Những năm qua hắn đã gặp gỡ những ai, làm những việc gì, ta đều phải biết! Càng rõ ràng, càng chi tiết càng tốt!"

"Vâng!" Tần An nín thinh không dám hó hé, vội vàng đáp ứng.

Thân hình béo mập của Triệu Đông Thăng che kín cả cửa điện đường, lão híp mắt, lạnh lùng nhìn về hướng Ngu Uyên rời đi, trong lòng hừ lạnh: "Đợi đến khi tam cảnh tỷ đấu kết thúc, nếu chứng minh lời ngươi nói không thật, không chỉ có ngươi, mà cả Ngu gia đều phải chịu vạ lây cùng ngươi!"