Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nàng là ai?

Lại có vài ánh mắt dừng trên người Ngu Uyên, tràn đầy vẻ dò hỏi.

"Ngu đại ca?" Triệu Nhã Phù rụt rè, nhỏ giọng nói: "Nha hoàn nhà huynh hóa ra là người của Huyết Thần Giáo sao? Huynh... cũng hoàn toàn không biết à?"

Chỉ cần nhìn thái độ sợ hãi của vị Âm Thần kia khi đối mặt với An Tử Tình là biết địa vị của An Tử Tình ở Huyết Thần Giáo chỉ có cao hơn.

Chỉ tiện tay đã đánh trọng thương Viên Liên Dao ở Nhập Vi cảnh, điều này cũng nói lên rất nhiều vấn đề.

"Xem ra hắn nhập vào cơ thể An Tử Tình không phải đoạt xá." Cuối cùng Triệu Khê cũng hiểu ra: "Chỉ là mượn An Tử Tình để tránh tai họa, rồi nhờ sự giúp đỡ của nàng mà khiến cho Âm Thần tàn phế tụ lại lần nữa. Ta đã nói mà, từng mảnh u ảnh Âm Thần sao có thể tụ lại trên người nàng nhanh như vậy."

Đến nước này, rất nhiều người đã nhìn thấu.

Vị Âm Thần Huyết Thần Giáo vừa tấn thăng kia đã sớm biết thân phận của An Tử Tình, lúc trọng thương, một sợi tàn hồn đã trốn trong cơ thể nàng, nhờ sự giúp đỡ của nàng mới có thể tụ lại.

Như để chứng minh phán đoán của mọi người, vị Âm Thần kia đúng lúc mở miệng: "Sư muội, còn muốn chơi tiếp sao?"

"Câm miệng." An Tử Tình hừ một tiếng: "Mau dung nhập vào huyết tế pháp trận, mượn lực lượng của pháp trận để tế luyện hồn phách, khiến Âm Thần ngưng luyện. Vì tên phế vật nhà ngươi mà ta đã lãng phí rất nhiều thời gian rồi. Nếu Âm Thần của ngươi ngưng luyện thất bại, chuyến này ta về giáo chắc mất mặt chết."

"Biết rồi."

Vị Âm Thần bị "Hiển Thần Trần" làm lộ dấu vết kia đáp một tiếng, rồi đột nhiên bay vào màn trời đỏ rực.

Như dòng suối nhỏ chảy vào biển máu mênh mông.

"Hiển Thần Trần" cuối cùng cũng mất đi hiệu quả, mọi người ngẩng đầu nhìn lên, không còn thấy tung tích vị Âm Thần kia nữa, chỉ biết hắn đã dung nhập vào huyết tế pháp trận.

Những người có cảnh giới tinh thâm cũng lập tức cảm nhận được áp lực nặng nề hơn.

Huyết tế pháp trận dường như được ban cho linh hồn, có ý thức và trí tuệ.

Vòm trời, màn trời đỏ rực màu máu cuộn trào dữ dội!

"Hắc! Xích Ma Tông!"

Giọng nói đắc ý vang dội truyền đến từ vòm trời đỏ rực, chính là vị sứ giả kia của Huyết Thần Giáo.

Tầng mây đặc quánh như máu tươi đỏ rực cuồn cuộn hội tụ, thình lình ngưng thành một cánh tay huyết sắc khổng lồ có thể bóp nát núi sông.

Cánh tay này rộng tựa dòng sông máu, tỏa ra ánh sáng kinh người.

Cánh tay màu máu như Cổ Thần từ ngoài chín tầng trời cúi xuống, như đang bắt cá nơi trần thế, xuyên qua màn trời dày đặc, vồ về phía một người nào đó.

Huyết năng ngập trời kinh khủng tuyệt luân lan tỏa vô biên vô tận từ màn trời đỏ rực do huyết tế pháp trận tạo ra.

Cánh tay màu máu khổng lồ như xé toạc vòm trời, giáng xuống một ngọn núi thấp ngoài thành.

Ngọn núi thấp đó chính là nơi năm xưa Viên Thu Phảng tuân lệnh Ngu Uyên chém giết Lữ Lỗ.

Mà giờ khắc này, Viên Thu Phảng toàn thân đẫm máu đang ở trên đỉnh ngọn núi thấp ấy.

Ngẩng đầu lên, hắn chỉ thấy một cánh tay huyết sắc khổng lồ che trời lấp đất ập xuống đầu mình.

Từng luồng huyết quang như tia chớp đỏ rực bắn ra từ cánh tay kia.

"Đoàng đoàng đoàng!"

Huyết quang bắn xuống khiến những tảng đá lởm chởm trên ngọn núi thấp nơi hắn đứng nổ tung, khiến núi non đều rung chuyển lắc lư.

"Huyết Thần Giáo!"

Viên Thu Phảng gầm lên trầm thấp, một cột sáng lửa từ thiên linh cái của hắn bắn vọt lên như thác chảy ngược.

Vẻ mặt hắn gần như điên cuồng.

Thế nhưng ngay lúc này, trong mắt hắn vẫn thoáng một tia do dự: "Viên đan dược kia..."

Khi cánh tay huyết sắc sắp ập xuống đầu, hắn nghiến răng, cuối cùng chỉ trong nháy mắt nuốt một viên đan màu đỏ sậm vào bụng.

Trong đầu hắn vang lên lời của Ngu Uyên: "Không phải tình thế chắc chắn phải chết, viên đan này tuyệt đối không được dùng!"

...

"Thiếu gia."

Bên kia, nha hoàn áo tím An Tử Tình uốn éo cái eo thon, yểu điệu bước về phía Ngu Uyên.

Tựa như mỗi buổi sớm mai nàng bưng chậu đồng đến hầu hạ Ngu Uyên quen thuộc bấy lâu.

Ở Ám Nguyệt thành, những tộc nhân còn sống và tỉnh táo của tứ đại gia tộc đều cảm thấy da đầu tê dại.

...

...

Trời nhuốm màu đỏ rực.

An Tử Tình yểu điệu bước tới, toàn thân phát sáng, tỏa ra ánh sáng rực rỡ khiến người ta không dám nhìn lâu.

Thứ ánh sáng đó tựa như huyết ngọc mỹ lệ, tự nhiên toát ra vẻ rực rỡ.

Dáng vẻ vốn chỉ thanh tú của nàng vào giờ khắc này dường như được bao phủ bởi một thần thái khác biệt.

Tất cả mọi người trong sơn cốc đều mang tâm trạng nặng nề, ai nấy đều nhìn nàng.

Vạn người chú mục.

"Hóa ra cảnh tượng buổi sáng hôm đó không phải ảo giác của ta." Ngu Uyên chua xót trong lòng, nhớ lại buổi sáng Viên Liên Dao đến, hắn tình cờ nhìn thấy một cảnh.

Viên Liên Dao trọng thương rơi xuống đất cũng nhớ lại ngày đó, trước khi rời đi, nàng cảm nhận được một luồng khí huyết dao động bất thường.