Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Làm sao bây giờ?"

Triệu Nhã Phù đáng thương hỏi, giọng nói mang theo tiếng nức nở.

...

...

Mạch hồ Ẩn Long vốn là một nhánh kỳ lạ trong giới tu hành giả thế gian.

Ở đại lục Thiên Nguyên và đại lục Tịch Diệt, hầu hết các tông môn đều xem thường mạch hồ Ẩn Long.

Nguyên nhân là do mạch hồ Ẩn Long là "người" phụng sự "long".

—— Nô bộc của rồng.

Trong trời đất Hạo Mãng, Long tộc ở thời đại xa xưa đã từng vô cùng cường thịnh.

Thế nhưng cho đến ngày nay, Long tộc đã sớm không còn vinh quang như xưa.

Nhân tộc bây giờ mới là chủ nhân trời đất Hạo Mãng!

Những tu hành giả đỉnh phong ở đại lục Thiên Nguyên và đại lục Tịch Diệt bắt giữ cự long, lấy long làm vật cưỡi, lấy long cốt, long gân để chế tạo khí vật, nhiều không kể xiết.

Như Ma Cung, Yêu Điện và cả Tam đại thượng tông của đại lục Thiên Nguyên, việc nô dịch cự long để sử dụng cũng là chuyện thường tình.

Nhiều khi, Long tộc đều nghe lệnh con người, trung thành với con người.

Chỉ có hồ Ẩn Long rõ ràng là người lại phụng sự "long" làm chủ nhân, và tự xưng là nô bộc.

"Tinh hồn ấu long được cấy vào cơ thể muội đang gặm nhấm khí huyết, đồng thời cũng lặng lẽ hấp thu lực lượng linh hồn yếu ớt tỏa ra từ Thiên Địa Nhân tam hồn." Ngu Uyên đánh giá sợi huyết tuyến màu lam từ rụt rè dần trở nên rục rịch, nói: "Cảnh giới của muội chậm chạp không thể bước vào Uẩn Linh cảnh chính là do nó ngáng trở."

"Đương nhiên ta biết." Triệu Nhã Phù đau đớn thốt lên.

Nàng cảm nhận rõ ràng tinh hồn ấu long kia đang lặng lẽ cắn nuốt sức mạnh từ máu thịt của mình. Quá trình này tựa như róc xương xẻ thịt, khiến nàng đau đến không muốn sống.

Ấy thế mà nàng lại rất khó chống cự.

"Nó vẫn đang lớn mạnh nhưng linh trí chưa hoàn toàn khai mở. Đợi đến ngày nó hấp thu đủ sự nuôi dưỡng từ Thiên Địa Nhân tam hồn của ngươi, trí tuệ khai mở..." Ngu Uyên nắm tay nàng, trầm giọng nói: "Khi đó, huyết nhục và ba hồn của ngươi chính là món ăn mỹ vị nhất của nó."

Sắc mặt Triệu Nhã Phù ảm đạm, nàng cúi đầu đáp: "Ta đều hiểu cả."

"Long hồn rất mạnh. Nếu ngươi thôn tính, luyện hóa nó vào trong Thiên Địa Nhân tam hồn..." Ngu Uyên đổi giọng, nói tiếp: "Tương lai khi ngươi bước vào Nhập Vi cảnh sẽ đạt được lợi ích to lớn. Việc ngưng luyện Âm Thần, Hồn Du cảnh sau này, hay thậm chí là tạo dựng Dương Thần cũng đều thuận lợi hơn nhiều. Hơn nữa, Âm Thần và Dương Thần của ngươi sẽ mạnh hơn hẳn những người cùng cảnh giới."

"Đúng vậy." Triệu Nhã Phù gật đầu.

"Ta thử xem sao."

Ngu Uyên hít sâu một hơi, "Cửu Diệu Thiên Luân" trong lòng bàn tay bỗng nhiên xoay chuyển nhanh hơn.

Người ngoài không thấy được, chỉ mình y biết rõ, lòng bàn tay y trong khoảnh khắc đã hóa thành một cái hố đen có thể thôn tính mọi loại năng lượng.

Với tu vi Thông Mạch cảnh của y, cho dù mượn sức "Cửu Diệu Thiên Luân" cũng không thể vận linh lực xuyên qua da thịt để tấn công người khác.

Y chỉ có thể mượn sức linh quyết cao cấp để hấp thu năng lượng bên ngoài.

Năng lượng thiên địa tản mát trong sơn cốc hay những đốm lửa do Viên Thu Phảng bắn ra cũng là một loại linh lực. Ngay cả những giọt mưa máu mà An Tử Tình dùng thân pháp quỷ quyệt vung ra cũng ẩn chứa khí huyết và tinh năng.

Linh quyết bình thường đương nhiên khó có thể dẫn dắt và hấp thu, nhưng "Cửu Diệu Thiên Luân" lại làm được.

"Hự!"

Thân thể mềm mại của Triệu Nhã Phù chấn động, trong đôi mắt đột nhiên lóe lên tia sáng hưng phấn.

Triệu Khê bên cạnh nàng cũng chợt nhận ra điều gì đó.

Đúng lúc này, khi Ngu Uyên điên cuồng kích hoạt "Cửu Diệu Thiên Luân", hai người hoặc cảm nhận được, hoặc tận mắt nhìn thấy những đốm lửa và giọt mưa máu bắn ra tứ phía lại có một phần bị hút lấy, bay về phía bên này!

Ngu Uyên phảng phất trở thành một thỏi nam châm kỳ dị, hút lấy những luồng sức mạnh bắn ra xung quanh.

"A!"

Một giây sau, gương mặt xinh đẹp của Triệu Nhã Phù đột nhiên trắng bệch.

Nàng dùng ánh mắt nghi kỵ trừng trừng nhìn Ngu Uyên, quát lên: "Ngươi... ngươi muốn làm gì?"

Tinh hồn ấu long được cấy vào cơ thể nàng từ nhỏ đang men theo cánh tay, liều mạng xông vào lòng bàn tay nàng, tựa như muốn điên cuồng xuyên qua da thịt để chui sang tay Ngu Uyên.

"Ngươi muốn cướp đoạt nó!" Nàng tức giận.

Tinh hồn ấu long đã hành hạ nàng nhiều năm, khiến nàng đau đến không muốn sống này lại chính là hy vọng của nàng, của gia tộc nàng!

Sao có thể để người khác nẫng tay trên?

"Tính toán thâm sâu thật!" Triệu Khê cũng hiểu lầm, sắc mặt lạnh như băng. "Ngu thiếu gia, thứ không thuộc về ngươi, khuyên ngươi đừng nhúng chàm! Ngươi cũng quá to gan rồi. Ta đang ở ngay trước mắt mà ngươi cũng dám giở trò?"

"Câm miệng!"

Ngu Uyên giận dữ quát.

Chỉ trong chốc lát, trán y đã đẫm mồ hôi, bàn tay nắm lấy tay Triệu Nhã Phù cũng khẽ run rẩy. "Với tu vi Thông Mạch cảnh của ta, trong tình huống hiện giờ trừ phi muốn chết, nếu không sao dám nảy sinh ý đồ với nó?"