Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

‘Vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì...’

[Ngang Tiêu] ý niệm hơi động, một đạo thần niệm đã đầu nhập vào trong cảnh tượng hư ảo Nàng hiện thực hóa ra, rất nhanh liền thấy được thân hình Lữ Dương.

‘Là [Thiên Thượng Hỏa]?’

‘Hóa ra là vậy, Hắn chế định một loại quy tắc nào đó... trình độ vận dụng quả vị này, Hắn tuyệt đối không thể nào là vừa mới chứng [Thiên Thượng Hỏa] không lâu.’

‘Trừ phi thiên phú của Hắn cổ kim đệ nhất, thậm chí có khả năng còn cao hơn ta.’

‘Có điều xem bộ dạng Hắn không giống lắm.’

‘Nói như vậy, Hắn hẳn là rất cổ xưa, dùng năm tháng dài đằng đẵng lấp đầy khuyết điểm thiên phú?’

‘Nhưng không nên mà...’

[Ngang Tiêu] có hơi mờ mịt, dựa theo phán đoán của Nàng trước đó, Lữ Dương hẳn là chỉ một tu sĩ đương thời may mắn nhận được truyền thừa Đạo Chủ mà thôi.

Song bây giờ, Hắn lại thể hiện ra năng lực Chân Quân cổ xưa mới có.

Như vậy rất mâu thuẫn.

“Phù...”

[Ngang Tiêu] hét lớn, từ trong ký ức trời đất thoát ra, hoàn hồn, mà thời gian vốn ngưng đọng quanh thân cũng theo đó bắt đầu lưu động trở lại.

Lại ngẩng đầu, đáy mắt [Ngang Tiêu] hiện ra vẻ ngưng trọng và kiêng kỵ, trầm giọng nói:

“So với lần đầu gặp ở [Nhân Gian Thế], tốc độ tiến bộ thực lực của đạo hữu thật đúng là khiến người ta nhìn bằng con mắt khác, vậy mà lại thật sự có thể chính diện một trận với ta.”

Giờ khắc này, Nàng không còn xem thường Lữ Dương.

Dù sao cũng không giống trước kia, Lữ Dương trước kia nhiều nhất cũng chỉ là chạy trốn bảo mệnh trước mặt Nàng, song bây giờ, Lữ Dương có thể thật sự đấu pháp với Nàng.

Điều này đủ để Nàng dùng thái độ bình đẳng.

Giây tiếp theo, Lữ Dương đang lặn vào kẽ hở logic, chuẩn bị lại có một màn moi tim moi phổi với [Ngang Tiêu] liền sửng sốt nhìn sương khói trước mắt tan rã—

[Ngang Tiêu] biến mất.

Giống hệt như Hắn.

“...”

Trong phút chốc, Lữ Dương vốn còn hơi thoải mái, cảm thấy [Ngang Tiêu] chỉ có thể bị động chịu đòn cũng đứng nghiêm lại, đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Có điều giây tiếp theo, Hắn phảng phất như nghĩ đến điều gì, thần sắc kịch biến.

Nếu là đấu pháp bình thường, vậy giờ khắc này không nghi ngờ gì đã rơi vào cục diện bế tắc, song đây không phải là một trận đấu pháp, [Ngang Tiêu] hoàn toàn có thể chọn một người khác.

“... Súc sinh!”

Tiếng nói còn chưa dứt, Lữ Dương liền chủ động từ kẽ hở logic bước ra, khoảnh khắc hiển hóa chân thân cũng vung mạnh cánh tay về phía Thính U Tổ Sư.

“Ầm ầm!”

Bàn tay [Ngang Tiêu] xuyên qua hư không, bàn tay vốn nhắm vào sau lưng Thính U Tổ Sư cứ như vậy đánh vào khoảng không, mà Thính U Tổ Sư vốn chỉ cách khoảng cách gang tấc, giờ khắc này lại cùng Nàng cách một tầng lửa sáng lập lòe, đem khoảng cách gang tấc hóa thành xa tận chân trời, lại khó mà chạm đến.

Có điều [Ngang Tiêu] lại không chút thất vọng, ngược lại cười nói:

“Như vậy mới đúng chứ.”

Phập!

Đi kèm tiếng đâm xuyên quen thuộc, nhìn bàn tay quen thuộc từ ngực mình thò ra, máu tươi bắn tung tóe, Lữ Dương chỉ đành bất đắc dĩ thở dài một hơi.

“Lại còn chiêu này, ngán lắm rồi tiền bối.”

Trong một khoảnh khắc, Lữ Dương liền sắp xếp lại dòng suy nghĩ: tấn công Thính U Tổ Sư là [Báo Thế Pháp Ngoại Thân], bản thể [Ngang Tiêu] vẫn luôn chờ mình đây.

“Chiêu không sợ cũ, miễn là dùng được.” [Ngang Tiêu] cười nhạt.

“Vậy sao.”

Lữ Dương nghe vậy cũng đáp lại bằng nụ cười, giây tiếp theo lại là không chút do dự duỗi tay ra, một phát bắt chết bàn tay Nàng đâm xuyên qua ngực mình.

Trong lúc đó mặc cho [Ngang Tiêu] không kiêng nể gì phá hoại pháp thân của mình.

Sau đó liền thấy huyền diệu [Tuyền Trung Thủy] trong [Tiền Trần Tương] ầm ầm vận chuyển, nước sáng màu tương dập dờn, vậy mà lại trực tiếp đem Hắn và [Ngang Tiêu] nhấn chìm!

[Thương Thủy], khiến đao binh quay giáo đánh ngược, đem vết thương bản thân phải chịu toàn bộ bắn ngược lên người khác!

Mẹ nó, trực tiếp nổ tung với Ngươi luôn!

Huyền diệu của [Tuyền Trung Thủy], [Ngang Tiêu] rất rõ ràng.

Song, Nàng dù sao cũng không phải Thủy hành Chân Quân, cái gọi là hiểu rõ cũng chỉ hời hợt bên ngoài, biết huyền diệu của quả vị này là có thể gánh chịu vết thương thay người khác.

Cho nên Nàng không hề để tâm.

Tâm tư chủ yếu của Nàng vẫn đặt lên [Vãng Sinh Tương] của Lữ Dương, tùy thời chuẩn bị ứng phó [Kiếp Sát Huyền Quang], theo Nàng thấy, cái này còn uy hiếp hơn.

Song, Nàng vẫn tính sai.

Nàng hoàn toàn không ngờ Lữ Dương vậy mà lại không dùng [Kiếp Sát Huyền Quang], ngược lại đổi huyền diệu khác, đem vết thương phải chịu bắn ngược lên người Nàng!

Biến hóa chỉ trong một khoảnh khắc.

Chỉ thấy [Ngang Tiêu] moi tim moi phổi Lữ Dương, pháp lực không kiêng nể gì kích động trong cơ thể Lữ Dương, khiến tim gan tỳ phế thận của Hắn toàn bộ hóa thành mảnh vỡ nát.

Mà trong quá trình này, [Tiền Trần Tương] của Lữ Dương đã bấm pháp quyết, tim gan tỳ phế thận vỡ nát đã sớm hóa thành từng đạo linh thủy màu thương, cuồn cuộn lưu chuyển, trực tiếp bám lên cánh tay [Ngang Tiêu] đâm xuyên qua cơ thể Hắn, và nhanh chóng bò về phía thân mình [Ngang Tiêu].