Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Lời còn chưa dứt, một đạo kiếm quang đã chém tới!
Vẫn là hương vị quen thuộc, kiếm quang của Cương Hình Bố Đạo Chân Quân như hình với bóng, căn bản không cho Lữ Dương bất kỳ cơ hội phản ứng nào, muốn trực tiếp chém đầu hắn!
‘Nhưng ta của hiện tại đã khác kiếp trước rồi!’
Lữ Dương không né không tránh, Chính Đạo Kỳ được hắn nắm trong tay, phất một cái trước gió, trong nháy mắt liền có một tràng tiếng côn trùng kêu rít tựa như tiếng sấm gầm rú ra từ bên trong!
Chính là bầy Thực Khí Trùng!
Giây tiếp theo, trong trận doanh Tịnh Thổ, Huyền Nguyên Đại Thánh sắc mặt kịch biến: "Hóa ra là hắn đang trộm quả vị của ta... [Thiên Thượng Hỏa] lại còn có thể dùng như vậy sao?"
Chỉ thấy Lữ Dương sau khi gọi ra bầy Thực Khí Trùng, một tay bấm quyết, sửa đổi logic, đồng thời gọi ra [Phích Lịch Hỏa], vận chuyển huyền diệu gia trì cho bầy côn trùng. Trong phút chốc, bầy Thực Khí Trùng vốn đã hung tợn cứ thế bốc lên ánh lửa, đen nghịt một mảng cắt đứt liên hệ giữa Lữ Dương và Cương Hình Bố Đạo Chân Quân.
Kiếm quang chém vào trong biển côn trùng.
Nhìn từ xa, nó giống như một chiếc thuyền con dưới cơn sóng thần ngập trời, mặc dù đang cưỡi gió rẽ sóng, nhưng cuối cùng vẫn bị cơn sóng vô tận nhấn chìm xuống dưới.
"Rắc rắc rắc!"
Kiếm quang mỗi khi tiến thêm được một bước trong biển côn trùng, liền có vô số Thực Khí Trùng lao lên, không ngừng gặm nhấm vĩ lực của nó, khiến nó càng trở nên ảm đạm.
Cương Hình Bố Đạo Chân Quân thấy vậy, trong lòng kinh ngạc.
Một kiếm này y không hề dùng đến vị thế Đại Chân Quân, nhưng cũng coi như đã dốc toàn lực. Tuy nhiên, huyền diệu mà Thực Khí Trùng thể hiện ra vẫn vượt ngoài dự liệu của y.
‘Không chỉ đang nuốt chửng pháp lực của ta, ngay cả [Đoạt Khôi Kiếm Ý] mà ta bám vào kiếm quang cũng bị gặm nhấm. Lũ côn trùng kỳ quái này lẽ nào có thể ăn mọi thứ sao?’ Cương Hình Bố Đạo Chân Quân nhíu chặt mày, bước chân vốn định xông thẳng vào biển côn trùng cũng vì thế mà dừng lại.
‘Số lượng thì sao?’
Ánh mắt chuyển động, y lại âm thầm suy tính sự thay đổi về số lượng của Thực Khí Trùng, sau đó lông mày nhíu càng sâu hơn: ‘Lại gần như không có thay đổi gì...’
Điều này chứng tỏ cái gì?
chứng tỏ một kiếm vừa rồi của mình gần như không có tác dụng gì. Mà Lữ Dương, dưới sự bảo hộ của bầy Thực Khí Trùng, tương đương với việc khoác lên một lớp khiên bảo vệ kiên cố.
Đương nhiên, muốn đối phó cũng đơn giản.
‘Nếu ta nâng cao vị thế, một kiếm là có thể tiêu diệt toàn bộ bầy côn trùng này...’ Cương Hình Bố Đạo Chân Quân bấm đốt ngón tay tính toán một lát, ngay sau đó lắc đầu:
‘Không đúng, đây là cạm bẫy!’
‘Kết quả từ nhân quả phản hồi về có vấn đề. Hắn đang cố ý dụ ta ra kiếm, xem ra lũ côn trùng này hẳn là còn có thủ đoạn phục hồi mà người khác không biết...’
Cùng lúc đó, bên trong bầy Thực Khí Trùng, Lữ Dương nhìn Cương Hình Bố Đạo Chân Quân đang rục rịch, nhưng cuối cùng lại kìm nén, đáy mắt hiện lên vẻ tiếc nuối.
‘Dù sao cũng là Đại Chân Quân ngày trước, cho dù là bán tàn, thuật suy tính nhân quả vẫn mạnh đến mức kinh người. Ta muốn hoàn toàn che mờ nhân quả, để y mắc bẫy vẫn là quá gượng ép... Đáng tiếc, nếu y trúng chiêu, ra một kiếm trước, thì sau đó ta ứng phó sẽ đơn giản hơn nhiều.’
Phán đoán của Cương Hình Bố Đạo Chân Quân rất chính xác.
Đây chính là cạm bẫy của Lữ Dương, bởi vì cho đến tận bây giờ, Ngọc Nữ với tư cách là Thực Khí Mẫu Trùng vẫn luôn được Lữ Dương bảo hộ trong Chính Đạo Kỳ, không hề xuất chiến.
Nếu Cương Hình Bố Đạo Chân Quân thật sự chém ra một kiếm mang vị thế Đại Chân Quân, cho dù có quét sạch bầy côn trùng, chỉ cần Ngọc Nữ không sao, thì trong mấy hơi thở là có thể vận hóa ra lại bầy côn trùng, tương đương với không hề hấn gì. Trong khi đó, Cương Hình Bố Đạo Chân Quân lại bị phản phệ, bị thương vì cưỡng ép nâng cao vị thế.
Bên này mất bên kia tăng, hắn sẽ có ưu thế.
Biết làm sao được, đối phương đã nhạy bén nhận ra điều không ổn, cuối cùng lựa chọn án binh bất động... Lữ Dương hít sâu một hơi, cũng không vì thế mà dao động.
‘Rốt cuộc vẫn phải khổ chiến một trận.’
Lữ Dương thần sắc trấn định, ánh mắt đảo qua, lại nhìn về phía Giang Nam. Hắn không quên, còn có một Lão Long Quân đang như hổ rình mồi nhìn hắn.
‘Lão lươn già kia nếu thật sự ra tay... đã có Tổ sư cản.’
‘Không vội, cơ hội vẫn chưa đến.’
Nghĩ đến đây, Lữ Dương cũng không vội phân thắng bại, mà tiếp tục thúc đẩy bầy Thực Khí Trùng bảo vệ quanh thân, ra vẻ một chiêu này có thể ăn khắp thiên hạ.
Chiêu này quả thực rất có tác dụng.
‘Có bản lĩnh thì xông vào đây!’
Lữ Dương tự tin mười phần. Bộ chiến thuật biển côn trùng mà hắn dày công thiết kế này thực chất không có gì hoa hòe hoa sói, chỉ nổi bật ở một điểm duy nhất: làm người khác ghê tởm.