Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhưng chỉ có thể đổi một cái.

Hết rồi thì phải đi mua.

Đi mua ít thì hơn một trăm, nhiều thì hơn hai trăm.

Một tháng năm khối linh thạch, phải nhịn ăn nhịn uống, tích góp ba bốn năm.

Chỉ là lúc sắp về đến nơi ở, đột nhiên nghe thấy tiếng tranh cãi.

"Mấy vị sư huynh, chúng ta thật sự không có dư linh thạch." Nữ tử ăn mặc giản dị cúi đầu nói.

Sau lưng nàng còn có một cô bé, dường như có chút sợ hãi nhìn những người phía trước.

Lúc này đối diện với hai người họ, là năm nam tử.

Năm người này đứng tản ra, cố ý vô tình chặn hết đường lui của nữ tử.

Bọn họ cười ôn hòa: "Sư muội nói đùa rồi, thực ra là một vị tiểu sư muội của chúng ta bị trọng thương, lúc đến Linh Trúc Phong, người ta nói cần năm trăm linh thạch.

Nhiều linh thạch như vậy, mấy người chúng ta gộp lại cũng không đủ, lúc này mới bất đắc dĩ phải đi mượn linh thạch.

Bây giờ chỉ còn thiếu vài khối linh thạch, nghĩ chắc sư muội sẽ không thấy chết không cứu chứ?"

Nữ tử nhìn mấy người, có chút khó xử nói: "Ta không hoàn thành nhiệm vụ, không có linh thạch trong người."

"Sao có thể? Chúng ta nghe nói sư muội hẳn là nhận được một khoản linh thạch, hay là cho chúng ta xem pháp bảo trữ vật một chút, nếu thật sự không có, chúng ta sẽ rời đi ngay, cũng không làm khó sư muội." Nam tử dẫn đầu chân thành nói.

Y khá cường tráng, tu vi Luyện Khí tầng bảy.

Người bên cạnh y, không phải tầng sáu thì cũng là tầng bảy.

Nữ tử này là tầng bảy.

Cố An liếc nhìn bọn họ một cái, không để tâm nhiều, mà đi thẳng về nơi ở của mình.

Những người này không bình thường.

Một nữ tử mang theo trẻ con, vừa mới phát linh thạch đã vội vã đến nơi hẻo lánh này.

Đều không hợp logic.

Mượn linh thạch sao lại bắt đầu từ nơi nghèo nhất?

Người ở đây đến nhiệm vụ còn không hoàn thành nổi.

Cuối cùng đến đây thử vận may thì còn được.

Dù sao đệ tử mới chiêu mộ mới là mục tiêu của tất cả mọi người.

Đương nhiên, hắn cũng hy vọng những người này có thể xem như không thấy hắn.

Lúc đi qua, tuy có người nhìn sang, nhưng Cố An cũng chỉ cung kính hành lễ ra mắt, rồi nhanh chóng rời đi.

Mãi đến khi về đến nơi ở, cũng không có ai mở miệng gọi hắn lại.

Như vậy cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng những người đó xử lý thế nào, Cố An không biết, dù sao ngày hôm sau, cũng không thấy có gì bất thường.

Đương nhiên, tình huống này vẫn không ngừng xảy ra, từ khu đốn củi là có thể nhìn ra.

Tâm trạng của không ít người đều khá nặng nề.

"Bên ngươi có chuyện gì không, có cần ta giúp không?" Hoa Quý Dương cười hỏi.

Cố An cảm ơn, nói tạm thời không có.

Nhưng chạng vạng hôm đó, khi hắn rời khỏi khu đốn củi, liền có ba người vây lấy hắn.

Ba người Luyện Khí tầng sáu.

"Vị đại thúc này trông quen mặt quá." Ba người đều khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi.

Trong mắt người dẫn đầu mang theo vài phần chế nhạo.

"Ba vị sư huynh có chuyện gì sao?" Cố An hỏi.

"Thật kỳ lạ, nghe một lão già mấy chục tuổi gọi mình là sư huynh, quả là không quen chút nào.

Thiên phú của ngươi kém đến vậy sao? Già thế này rồi mới Luyện Khí tầng sáu?" Nam tử dẫn đầu mở miệng hỏi.

Y khá gầy gò, như một cây sào, nhưng lại có cảm giác huyết khí cuồn cuộn.

"Thiên phú quả thật hơi kém." Cố An gật đầu.

"Vậy thì thật đáng tiếc, thiên phú của bọn ta không tệ, ngươi có muốn ký thác hy vọng vào ba người bọn ta không? Tài trợ bọn ta một ít linh thạch, sau này bọn ta đại đạo có thành, có thể chỉ điểm ngươi một chút." Nam tử gầy gò mở miệng hỏi.

Lúc này những người xung quanh thấy tình hình bên này, đều đi đường vòng.

Không có ý định đến gần.

Cũng có một số người hứng thú nhìn xem.

Ba Luyện Khí tầng sáu, trông đều không đơn giản.

Ánh mắt Cố An lướt qua ba người, không lộ ra chút biểu cảm nào.

"Ba vị sư huynh cần bao nhiêu linh thạch?"

"Không nhiều, mười khối không chê ít, hai mươi khối không chê nhiều, tuổi tác như ngươi, chắc hẳn có không ít linh thạch chứ?"

Đúng là không ít, Cố An thầm nghĩ.

Sau đó lắc đầu nói: "E là phải để ba vị sư huynh thất vọng rồi, tại hạ không có linh thạch gì cả."

Hắn không định đưa linh thạch.

Nếu đối phương không muốn giải quyết trong hòa bình, vậy chỉ đành ra tay.

Cùng là Luyện Khí tầng sáu, hắn tuyệt đối không thể cúi đầu vào lúc này.

Tình hình ngoại môn phức tạp.

Nếu cứ cúi đầu khắp nơi, phiền phức sẽ chỉ càng nhiều thêm.

Nhưng dù có đánh thắng, cũng không thể hạ sát thủ.

Mọi người đều không biết rõ lai lịch của nhau, không có việc gì quá lớn thì cứ cho qua.

"Không có?" Nam tử gầy gò cười đưa tay: "Vậy để chúng ta xem pháp bảo trữ vật của ngươi một chút thì sao?

Chúng ta cũng rất dễ nói chuyện, nếu thật sự không có, đương nhiên sẽ không ép buộc sư đệ.

Càng không động tay động chân."

Cố An cúi mày, định động thủ.

Hắn đương nhiên sẽ không chờ người khác động thủ rồi mới đánh trả.

Như vậy quá bị động, nơi này căn bản không phải nơi để nói lý lẽ.

Chỉ là vừa định vận chuyển Khai Sơn Quyền, đột nhiên "bốp" một tiếng, một bàn tay đã gạt tay của nam tử gầy gò đi.

Cố An sững sờ.

Phát hiện Hoa Quý Dương không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh.

"Vị sư đệ này muốn làm gì?" Hoa Quý Dương nhìn nam tử gầy gò, mỉm cười.

"Hoa Quý Dương?" Nam tử gầy gò nhíu mày: "Chẳng phải rất nhiều chuyện chúng ta không can thiệp vào nhau sao?"

"Đây là sư đệ của ta, ngươi nói xem?" Hoa Quý Dương thuận miệng đáp.

Nghe vậy, nam tử gầy gò nhíu mày.

Sau đó quay đầu rời đi.

Cố An hơi bất ngờ.

Hắn nhìn về phía Hoa Quý Dương, cảm tạ nói: "Đa tạ sư huynh."