Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Tuy rằng đã chết hơn mười vạn người, nhưng đại lục Thái Cổ dân cư đông đúc, nhiêu đây cũng chẳng là gì. Nếu không phải yêu tu tấn công thì ta chỉ cần dùng phù truyền âm cự ly xa truyền tin về là được.”

Cơ Hạo lạnh lùng lên tiếng, giống như mười vạn người cũng không khác mười vạn con kiến là bao, không có nửa điểm thương hại. Không biết những người khác thế nào nhưng Tiêu Dao thì thấy trong lòng rất không thoải mái. 

“Đến lúc này, mọi người có thể giải tán tự đi về, nhưng mà…”

Hắn chuyển giọng, ánh mắt đảo qua sáu người.

“Không biết các vị thấy Thần Long cung này thế nào? Tại hạ xin nói trước: Ta nhất định sẽ nghĩ cách trà trộn vào Thần Long cung, dù sao thì đối với tu sĩ cơ duyên là quan trong nhất. Cơ duyên lần này lớn cỡ nào các vị hẳn rõ ràng, đương nhiên cơ duyên càng lớn thì càng nguy hiểm, Đại Hoang vốn là nơi của yêu tu, nguy hiểm thế nào không cần tại hạ nói thêm, mặc dù tại hạ cảm thấy tốt nhất là chúng ta nên liên thủ lại nhưng chuyện này ta cũng không ép. Vị nào có ý định tiến vào Đại Hoang xông xáo một phen cho thỏa nguyện thì thỉnh lên tiếng.”

Ngoại trừ Tả Cảnh và Chu Chân Chân vẫn đi theo Cơ Hạo, năm người còn lại đều tự mình cân nhắc.

“Tại hạ đồng ý đi cùng Cơ đạo hữu.” Triệu Hiển là người đầu tiên tỏ thái độ.

Liễu Mị Nương đánh mắt quyến rũ nhìn Cơ Hạo, cười khanh khách nói: “Ta cũng đồng ý theo Cơ đạo hữu xông vào một lần.”

Thấy hai người đã tỏ thái độ, Lữ Phượng chần chừ nói: “Tại hạ cũng có ý này, nhưng ngộ nhỡ tin tức con tiểu yêu này có được là giả thì chẳng phải ta tự lao đầu vào lưới hay sao?”

Triệu Hiển nhìn lão, hừ lạnh một tiếng 

“Hừ, người tu đạo sao có thể sợ hãi rụt rè? Nay cơ duyên đã bày ra trước mắt, không nắm lấy thì còn cầu đại đạo cái gì? Lại nói, ngộ nhỡ tin tức này là giả thì nhiệm vụ môn phái giao cũng không tính là hoàn thành, thế thì chúng ta lại càng phải đi vào thăm dò hư thực!”

Bị người ta nói là nhát gan, Lữ Phượng có chút xấu hổ, nghĩ nghĩ rồi cắn răng nói: “Được rồi, đi thì đi, dù sao cũng chỉ còn mỗi bộ xương già, có gì mà sợ!”

Cuối cùng chỉ còn Tiêu Dao chưa tỏ thái độ, mọi người cùng nhìn về phía nàng.

“Đi.”

Chỉ đơn giản một chữ, nhưng thần sắc nàng vô cùng kiên định.

Người có đại cơ duyên mới có thể đại thành! Lần này phải xem vận may của mọi người!

“Như vậy không ai chọn rời đi. Giờ chúng ta còn khoảng mấy ngày, việc này cần bàn bạc kĩ hơn, nhưng chỗ này không tiện nói chuyện, đổi chỗ trước rồi nói.”

Thấy không ai lùi bước, Cơ Hạo vừa lòng gật đầu, đưa ra cái nhìn của mình.

Liễu Mị Nương cũng đồng ý nói: “Cơ đạo hữu nói không sai, lần hành động này vô cùng nguy hiểm, đặc biệt có thể còn có yêu tu trước kì biến hóa ngang ngửa Nguyên Anh vô cực, chúng ta nhất định phải lên kế hoạch kĩ lưỡng một phen. Nhưng trước mắt nên xử lý con tiểu yêu này thế nào?”.

Nàng nói xong mọi người đều hướng tầm mắt về thi thể thằn lằn yêu bên cạnh, cùng suy ngẫm.

Từ xưa tới nay quan hệ giữa yêu tu và nhân tu không chỉ đơn thuần là thiên địch mà còn có mối liên hệ lợi ích vi diệu trong đó. Yêu tu coi nhân tu là đồ ăn đại bổ, còn nhân tu xem yêu tu như nguyên liệu để chế tác bùa chú, đan dược hay pháp bảo.

Trong giới yêu tu, bất luận yêu tu hay tiểu yêu về bản chất đều là yêu thú, những yêu thú này vừa sinh ra đã phân chia cấp bậc, từ yếu tới mạnh, tổng cộng có mười một giai. Từ Nhất giai tới Ngũ giai tương đương với Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ của nhân tu, Lục giai đến Cửu giai tương đương Kim Đan kỳ mà Thập giai tới Thập nhất giai tương đương với vô cực Nguyên Anh kỳ của nhân loại. Đây cũng được gọi là giai đoạn trước Hóa Thần; đến cảnh giới này, yêu tu có thể biến hóa thành nửa người, đồng thời che dấu bản thể. Bất luận là yêu tu mấy giai thì đều phải thông qua tu luyện mới có thể tiến tới Thập nhất giai, mà trên Thập nhất giai chính là kì biến hóa, lúc này yêu tu có thể hoàn toàn rũ bỏ thân thú, biến thành hình người, phi thăng Linh giới.

Mà trong đám yêu thú lại phân ra ba loại. Loại cao cấp nhất chính là dị thú, dị thú trời sinh đã được thiên địa ưu ái, nhưng bởi vì nghịch thiên nên số lượng thưa thớt. Phần lớn bọn chúng đều có dị năng trời sinh, vừa ra đời đã là yêu thú Cửu giai, có thể tu đạo và nói tiếng người. Trong dị thú, lại dựa theo dị năng thiên phú mà phân chia cấp bậc. Trước đó đã từng có một bộ sách tên là [Sơn Hải kinh] tiến hành phân loại các loại dị thú thần thú này. Ngoài ra, còn một loại yêu thú khác chính là yêu thú tự sinh ra trong thiên địa, vừa sinh ra đã là Ngũ giai. Mà loại cuối cùng chính là yêu thú bình thường nhưng có dị biến, chỉ cần tu đến Ngũ giai là có thể nói tiếng người, thường được gọi là tiểu yêu.

Trong Đại Hoang, phân nửa dị thú đều chiếm núi xưng vương, gọi là Đại vương, dưới trướng Đại vương là vô số tiểu yêu, cuối cùng mới là đủ các thể loại yêu thú, chất đầy Đại Hoang.