Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Tuy rằng tạm thời Tất Phương không nhìn thấy, nhưng từ góc độ của Chu Chân Chân thì vừa đúng. Nàng ta trừng lớn đôi mắt, không hề chớp lấy một cái. Tiêu Dao vội vàng ra dấu đừng lên tiếng với nàng ta, dùng khẩu hình không tiếng động nói: “Đừng lên tiếng, tại hạ sẽ nghĩ cách cứu ngươi.”
Ai ngờ Chu Chân Chân kia lại lệ nóng vòng quanh dùng sức gật đầu, đáp lại vô cùng rõ ràng: “Hu hu...Chân Chân nhất định sẽ ngoan ngoãn chờ tỷ tỷ tới cứu!”
Tiêu Dao: “..”
Báo Nanh Kiếm: “..”
Nàng ta nói chuyện?? Không phải nghĩ trong đầu mà thực sự là nói ra miệng?!
Lập tức, một cảm giác vô cùng nguy hiểm tràn ngập cõi lòng nàng, lòng bàn tay Tiêu Dao đều là mồ hôi lạnh! Cô nương à, thật sự là bị cô hại thảm rồi! Cô thật sự không cố ý đấy chứ? Thật sự không phải sao? Có thật không?
Chờ tới khi Chu Chân Chân nhận ra mình vừa làm một chuyện hết sức ngu xuẩn, vội vàng che miệng lại thì tất cả đã quá muộn. Đương nhiên Tất Phương đã nhận thấy điều bất thường.
“Ai?”
Tiêu Dao tức ói ra máu, thật muốn mắng một câu “tía nó chứ”, nàng nhanh chóng tỉnh táo lại truyền âm với Báo Nanh Kiếm: “Mau! Mở ra Hư không!”
“Không được! Nơi này nằm trong quy tắc không gian của lão thất phu kia, hiện giờ lão tử không thể đối cứng cưỡng chế mở ra Hư không! Mau nghĩ cách khác đi!” Báo Nanh Kiếm cũng phát cáu lên rồi, tức đến mức nó muốn nhào lên cắn một phát chết nữ nhân ngu xuẩn kia luôn!
“Không cần nữa rồi..”
Con ngươi Tiêu Dao lập tức lạnh xuống, nhìn chòng chọc về phía trước, lòng bàn tay ươn ướt, không biết từ khi nào mà Tất Phương đã đứng trước mặt nàng.
“Không ngờ lại là ngươi!” Trong mắt Tất Phương hiện lên một tia âm ngoan*, sau đó lập tức cười ha hả: “Ha ha ha ha! Đúng là ông trời có mắt, giờ ta sẽ lập tức trừu hồn luyện phách ngươi, sau đó đem xương của ngươi nghiền thành tro, để ngươi trọn đời không thể siêu sinh!!!”
* âm ngoan: âm hiểm + ngoan độc
Dứt lời nó hung hăng vươn vuốt chụp lấy cổ Tiêu Dao, cho dù thân thể nàng mạnh mẽ đi chăng nữa cũng không cách nào chống được một kích của yêu tu trước kì biến hóa.
Một sự tồn tại ngang với Nguyên Anh vô cực như nó không phải là thứ tu sĩ Kim Đan kỳ như nàng có thể kháng lại được, nàng còn chưa kịp phản ứng trước tốc độ nhanh khủng khiếp của nó thì cả người đã bị nhấc bổng đập mạnh lên long trụ, chân cách mặt đất ba thước, cổ bị vuốt nhọn cào rách, máu chảy loang lổ.
Thấy nàng vẫn còn hô hấp, Tất Phương hơi giật mình, dưới cơn thịnh nộ một chưởng này của nó vốn dùng toàn lực, ấy thế mà cổ người này vẫn chưa gãy?
“Hừ, không nhìn ra ngươi cũng có vài phần bản lãnh đấy, khó trách có thể trốn khỏi Hư không! Cũng tốt thôi, nếu chết dễ dàng thế thì cũng chẳng thú vị, ta muốn ngươi chịu mọi hành hạ rồi đau đớn mà chết!!!”
Chết? Nàng tuyệt đối không muốn chết ở nơi này! Nàng dùng toàn bộ sức lực cố gắng mở miệng thở gấp nói: “Ngườinếu giếtta, thìvĩnh viễn không biết tung tích Phượng Hỏa!”
Ánh mắt Tất Phương sáng ngời, tay hơi buông lỏng, đợi Tiêu Dao thở gấp một hơi, nó lại bất ngờ siết chặt, hung ác nói: “Ngươi tưởng có thể lừa ta buông tha cho ngươi sao? Không dễ thế đâu! Tu sĩ Kim Đan kỳ nho nhỏ như ngươi mà bắt được Phượng Hỏa? Còn không nói thật, ta sẽ lập tức bẻ gãy cổ ngươi!”
Tiêu Dao cười lạnh nói: “Ai nói ta bắt được Phượng Hỏa? Nó và ta đều bị khe rách không gian cắn nuốt rồi quẳng ra ngoài, nhưng ta biết tung tích nó!”
Tròng mắt Tất Phương hơi chuyển, lớn tiếng quát tháo: “Được, cho ngươi một cơ hội! Nói, Phượng Hỏa ở đâu?”
Tâm tư của nó sao Tiêu Dao lại không đoán ra? Tưởng nàng bị dọa đến ngu hả? Đây vốn là lợi thế cứu mạng duy nhất của nàng.
“Chỉ cần tiền bối đồng ý không giết ta, ta sẽ nói cho tiền bối!”
Tất Phương lại siết một cái, yết hầu Tiêu Dao lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
“Không nói lão tử liền bóp chết ngươi! Nói mau!”
“Cho dù bóp chết ta, ta cũng sẽ không nói!” Tiêu Dao híp nửa con mắt, giằng co cùng nó “Nói cũng chết, không nói cũng chết! Đã thế, cứ để tin tức này chết trong bụng ta luôn đi, về phần Phượng Hỏa..cả đời này ngươi cũng đừng mong tìm được!”
Nàng đang đánh cược tính mạng một phen, nàng đang cược tầm quan trọng của Phượng Hỏa trong lòng yêu tu này.
Quả nhiên, tuy rằng Tất Phương chưa buông tay, nhưng hiển nhiên có chút buông lỏng, nó đang cân nhắc mà Tiêu Dao cũng đang thầm tìm đối sách.
“Tiêu Dao, giết nó!”
Báo Nanh Kiếm ở trong cơ thể truyền âm cùng nàng. Ối giời, giờ còn nói mấy lời vô nghĩa này làm gì? Nếu nàng có năng lực giết được tên yêu tu này thì ngay ở Khê Giản Cốc đã tiễn nó về Tây Thiên lâu rồi? Tội gì chờ đến tận bây giờ?
“Lão tử không đùa với cô đâu! Cô có thể giết tu sĩ cao giai, cho dù là tu sĩ Linh giới thì cô cũng có thể giết được! Đem tiên khí độ vào trong cơ thể nó! Lấy tu vi cùng thân thể hiện nay của nó thì tuyệt đối không chịu nổi!”
Tiêu Dao cân nhắc lời Báo Nanh Kiếm nói, cuối cùng hạ quyết tâm cược một lần vậy!
Nhưng ngay tại thời khắc vi diệu này, Tất Phương đột nhiên buông lỏng tay, sau đó cắn rách đầu ngón tay dùng máu vẽ lên một kí hiệu kỳ quái đánh vào đầu vai Tiêu Dao.