Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Cuối cùng, nàng sao chép lại vài ngọc giản dạy nguyên lý luyện khí rồi mới rời khỏi tàng thư các. Mà đường trở lại động phủ vừa khéo ngang qua Huyền Ky Điện, nàng do dự không biết có nên tiến vào mua chút tin tức xảy ra sau khi nhiệm vụ lần này kết thúc không. Đường dây tin tức của Tiên Vũ Môn khá linh thông, không thể không khen một tiếng, lần này tình huống một tổ mấy người bọn họ đều được ghi lại trong hồ sơ, ngay cả Chu Chân Chân và Tả Cảnh không phải tổ viên cũng có nhắc tới.

Bốn người Cơ Hạo, Tả Cảnh, Chu Chân Chân, Liễu Mị Nương đều đã bình an trở lại gia tộc cùng môn phái của mình, mà Lữ Phượng lại bỏ mạng tại Đại Hoang trong khi Triệu Hiển không rõ tung tích.

Sau khi xem xong, Tiêu Dao lập tức thiêu hủy ngọc giản này, hai mắt khẽ nhíu, không ngờ dự cảm bất hảo của mình lại thành sự thật. Một khi Cơ Hạo từ chỗ Chu Chân Chân biết được chuyện Phượng Hỏa, thì bất kể mục tiêu lúc trước của hắn là Phượng Hỏa hay tiên khí, dựa theo tính tình cẩn trọng của hắn thì không thể không nghi ngờ. Đến lúc đó, hắn và nàng

Thấy sau này mình lại nhiều thêm một kình địch, Tiêu Dao có chút bất lực cười khổ. Nhưng chuyện đã rồi, có hối hận cũng vô dụng, về sau gặp lại tên Cơ Hạo này nhất định phải cẩn thận đề phòng mới được. Ngoài cách này ra thì phương pháp giải quyết tốt nhất chính là cố gắng tăng lên thực lực bản thân, xem ra chuyện rèn pháp bảo bản mạng đã lửa xém lông mày*!

*lửa xém lông mày = gấp lắm rồi!

Tất cả đúng như Tiêu Dao sở liệu. Phía bên Cơ gia, vị công chúa điện hạ ngây thơ rạng rỡ vừa về tới Cơ gia lập tức cuốn lấy Hạo ca ca của nàng, kể sạch chuyện xảy ra tại Thần Long cung, cuối cùng còn chớp lệ nói: “Hạo ca ca, huynh nhất định phải cứu tỷ tỷ nhé, nếu không tỷ ấy sẽ bị ba yêu tu kia giết mất! Thật đáng thương.”

Trên mặt Cơ Hạo đầy ý cười, hắn trìu mến sờ đầu nàng: “Chuyện này ta sẽ có tính toán, thời gian này Chân Chân bị kinh sợ không ít, đúng là làm khó cô gái như muội rồi. Vẫn là ngoan ngoãn hồi cung nghỉ ngơi trước đi, nhớ phải nghe lời ca ca, chớ lại bướng bỉnh chạy loạn, đợi ca ca rảnh rỗi sẽ tới hoàng cung thăm muội.”

“Hì hì, yên tâm đi, sau lần này Chân Chân không bao giờ dám tùy hứng chạy lung tung nữa. Chờ một ngày kia Chân Chân mạnh lên rồi, lúc đó sẽ cùng Hạo ca ca ra ngoài lịch lãm.”

Được nam tử trong tim đối xử dịu dàng, em gái nhỏ Chu Chân Chân nín khóc mỉm cười, trước khi rời đi còn không quên làm mặt quỷ với Cơ Hạo: “Hạo ca ca phải nhớ đến thăm Chân Chân nhé, không được nuốt lời! Ai nuốt lời thì người đó là cún con!”

Nhìn bóng lưng xinh đẹp rời đi, Cơ Hạo lười biếng nằm ngửa trên giường, phun ra hai chữ: “ Phiền phức!”

Sau đó hắn nhấp một ngụm trà, nhìn ra ngoài cửa sổ không biết đang suy nghĩ điều gì, nhưng có thể nhận thấy tâm tình không tệ.

Tả Cảnh ở bên cạnh do dự hồi lâu rốt cuộc hạ quyết tâm cung kính tiến lên tự xung phong: “Thiếu chủ, liệu có cần thuộc hạ đi giám thị Tiêu Dao này?”

Cơ Hạo thoáng nhăn mày cười nhìn hắn: “ Giám thị thế nào? Đến trước cửa Tiên Vũ Môn ôm cây đợi thỏ sao?”

Tả Cảnh cũng không biết phải đáp lại thế nào, bản thân hắn đã tận mắt nhìn thấy thần thức Tiêu Dao mạnh cỡ nào, sợ là ngay cả thiếu chủ cũng không bì nổi. Huống hồ nàng ta còn có bản lĩnh nghịch thiên, không ngờ có thể đào thoát khỏi tay ba vị đại yêu trước kì biến hóa, giờ ngoại trừ ôm cây đợi thỏ đúng là không còn cách nào khác.

“Tả Cảnh, tin tức Tiêu Dao đã trở lại Tiên Vũ Môn có chính xác không?”

“Thuộc hạ không dám báo cáo láo! Đây là tin tức truyền lại từ Tiên Vũ Môn, tuyệt đối không giả.” Không biết vì sao thiếu chủ lại hỏi vậy, nhưng hắn vẫn nói ra tình hình thực tế.

“Vậy thì tốt, việc này trước cứ gác qua một bên, kế tiếp ta còn chuyện khác muốn ngươi đi xử lý.”

Giọng điệu Cơ Hạo tùy ý, thản nhiên tự đắc dường như không đặt chuyện này trong lòng.

Tả Cảnh nào đâu biết rằng lần này lượng bảo vật thiếu chủ nhà hắn kiếm được từ Thần Long cung hoàn toàn đủ để xóa đi tiếc nuối lần thất thủ pháp bảo thượng giới tại Khê Giản Cốc năm đó.

Cơ Hạo đem vàng bạc châu báu vô dụng trong bảo tàng cho hoàng thất phàm nhân, số còn lại đều là linh thảo và quặng tài chưa bao giờ nhìn thấy tại nhân giới. Trong đó có một gốc linh quả kỳ lạ vô cùng quý giá, trong sách hắn đọc có nói thứ này có thể giúp đột phá cảnh giới, như vậy chuyện Kết Anh đã trong nay mai. Về phần cô gái tên Tiêu Dao này, cứ cho nàng ta tiêu dao một hồi, đợi mình Kết Anh rồi nhất định sẽ đòi nàng ta cả vốn lẫn lời.

Lại thấy Tả Cảnh dường như vẫn không hiểu, trong lòng không khỏi cười thán: Tả Cảnh trung thành thì trung thành, nhưng đôi khi đầu óc lại không dùng được. Thôi thì mọi sự tùy duyên, hắn cũng không nói rõ huyền cơ trong đó, hai mắt hơi lóe, có cảm giác như mọi sự đều nắm trong lòng bàn tay.

“Không cần nghĩ nhiều, tạm thời chúng ta chỉ cần nhớ kỹ có một cô gái như vậy là được.”