Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.



Lữ Bất Quần đương nhiên biết tính đồ đệ nhà mình, ông lắc đầu nói:

“Không hẳn là bắt buộc, nhưng con vẫn phải tham gia bởi mỗi Phong đều phải cử ra bảy người, không có ngoại lệ.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Túc Vân Vi lập tức xịu xuống, nếu ở Phong khác, có lẽ có thể không đi, nhưng mà ở Yêu nguyệt phong, đệ tử nội môn chỉ có bảy người bọn họ, không nhiều không ít, vừa in.

“Nếu các con không còn câu hỏi nào khác thì nhanh trở về chuẩn bị cho tốt đi. Lần này ra ngoài hẳn các phái các gia cũng âm thầm so bì một phen, vi sư không hi vọng đệ tử của mình bị bẽ mặt. Hai ngày nữa sẽ có người báo cho các con tập hợp ở đâu, chia đội thế nào, sẽ có khoảng mười ngày để chuẩn bị.”

Thấy không ai lên tiếng, Lữ Bất Quần vẫy vẫy tay áo 

“Được rồi, Tiêu Dao, con ở lại, còn những người khác cứ về đi.”

Chờ mọi người lui xuống, ông mới nói với Tiêu Dao: “Con đi theo ta.”

Hai người xuyên qua đường núi u tĩnh, đi vào động phủ Yêu Nguyệt. Lữ Bất Quần đưa nàng vào một động đá trong số đó, chỉ vào đống bảo vật nhiều đến hoa cẳ mắt, nói:

“Mặc dù con đã Kết Đan nhưng chỉ là Kim Đan sơ kì, nhiều nhất cũng chỉ xem là vừa bước lên đại đạo, pháp bảo quá tốt hay quá kém đều không thích hợp. Trong phòng này đều là những món đạo khí hạ phẩm vi sư kiếm được lúc trước, con tự chọn một món đi.”

Nói xong, ông rời khỏi động đá, để lại Tiêu Dao tự chọn một mình.

Những pháp bảo này được phân loại rõ ràng, pháp bảo phòng ngự được đặt một bên, pháp bảo công kích được đặt bên khác, còn lại là pháp bảo phụ trợ, đầy đủ mọi thứ.

“Báo Nanh Kiếm, ngươi nói xem ta nên chọn pháp bảo nào? Hiện nay trên người ta ngoại trừ pháp bảo phi hành thì cái gì cũng không có, nếu chỉ chọn một món thì đúng là không biết nên lấy nên bỏ cái nào.”

Hai mắt nàng phát sáng nhìn đám pháp bảo trước mặt, cảm thấy món nào cũng không tệ, chỉ đành hỏi ý kiến Báo Nanh Kiếm.

Báo Nanh Kiếm dùng vuốt gãi gãi đầu, tùy tiện nói:

“Đều là mấy món rác, chọn cái gì mà chả giống nhau, cần gì phải suy nghĩ? Thôi cứ chọn pháp bảo công kích đi, nếu không lúc chiến đấu ngay cả vũ khí cũng không có, rất phiền phức, tốt nhất là chọn pháp bảo thuộc tính Lôi.”

Nửa câu trước Tiêu Dao coi như chưa từng nghe qua, nhưng đề nghị sau của nó cũng rất thực tế, nàng dạo qua một vòng quanh phòng, nhìn thấy trong góc có một chiếc hộp phát ra ánh sáng màu tím.

Bình thường pháp bảo thuộc tính khác nhau sẽ tản ra luồng khí khác nhau, mà màu tím thường là thuộc tính Lôi.

Nàng cầm lấy chiếc hòm cẩn thận mở ra, chỉ thấy bên trong là ba thanh đao được tử khí vờn quanh, ở giữa là một thanh đoản đao còn hai bên là hai phi đao nhỏ nhắn tinh xảo.

Tiêu Dao vừa nhìn đã thích, đoản đao có thể làm vũ khí mà phi đao dùng để đánh lén đột kích cũng không tệ, ngay lập tức nàng quyết định chọn bộ Tử đao này.

Thấy nàng chọn xong pháp bảo, Báo Nanh Kiếm giương mắt liếc chiếc hộp một cái:

“Không tệ, cũng biết chọn đấy, không chọn bừa mấy thứ nhìn đẹp mà không tác dụng gì đó. Nếu lão tử không nhầm thì đao này hẳn vẫn còn pháp thuật phụ trợ khác.” 

“Thật sao? Đợt lát về thử xem thế nào.”

Tiêu Dao vui mừng thưởng thức bảo vật trong tay, nghe thấy có thêm pháp thuật phụ trợ nàng cười híp cả mắt. Phải biết rằng pháp bảo mang theo pháp thuật phụ trợ vô cùng hiếm có, bình thường chỉ có pháp bảo bản mạng mới được trang bị thuộc tính này, cho nên trên thị phường, pháp bảo có chứa pháp thuật phụ trợ như vậy được tu sĩ tranh cướp liên tục.

Ra khỏi động phủ Yêu Nguyêt, Tiêu Dao từ biệt sư phụ, sau đó không chế “Bồn rửa chân” bay về phía động phủ của mình.

Chỉ là vừa bay được một đoạn, đã thấy ba người nào đó nhảy xa cản đường về của nàng, cho dù không tới gần nhưng nàng vẫn ngửi thấy mùi vị khiêu khích ba bay trong gió.

Ôi, từ sau khi nàng đổi sang vẻ tươi cười hòa nhã, rốt cuộc đã bao lâu rồi không có người đến tìm nàng gây chuyện?

“Bồn tắm” của Tiêu Dao vô cùng nổi bật, từ khi nó bay khỏi Yêu Nguyệt phong, Túc Vân Vi đã để ý từ lâu, nàng cười lạnh định chờ nó tời gần thì nhân đó xỉ nhục Lục sư muội kiêu ngạo một phen.

Thấy người đã tới gần, nàng đang định mở miệng không ngờ lại bị Tiêu Dao tươi cười cướp lời trước:

“Tiêu Dao bái kiến nhị sư tỷ và hai vị sư huynh! Lâu rồi không gặp, hình như tu vi sư tỷ và hai sư huynh đều tinh tiến hơn trước, quả thật khiến sư muội vô cùng bội phục. Ban nãy trên đại điện vội quá không có thời gian chào hỏi sư huynh và sư tỷ, đúng là Tiêu Dao sơ xuất, mong sư huynh sư tỷ bỏ qua cho.” 

Túc Vân Vi hoàn toàn không ngờ Tiêu Dao sẽ chủ động chào hỏi bọn họ, điều này khiến nàng ta đang tính mượn danh bất kính với trưởng bối mà làm khó Tiêu Dao một phên không cách nào tiếp tục, nói cũng không được mà không nói cũng không xong.

Người khác chào hỏi mình mà mình lại tùy tiện nổi bão thì có vẻ không đúng lắm, chỉ đành giả vờ giả vịt ừ một tiếng xem như trả lời.