Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.


Đối với mấy lời nhẹ tựa lông hồng của Tiêu Dao, Túc Vân Vi như gặp đại địch, ngay cả thở mạnh cũng không dám, nửa ngày sau mới tìm lại tiếng nói của mình: 

“Chuyện đó...quả thật là không phải, vừa nãy ta đâu có gọi sư muội!”

“Hóa ra là ta nhầm.” Tiêu Dao vờ giật mình, cười nói:

“Vậy thì, sư muội cáo từ nhé.”

Nhìn nàng tiến vào “Bồn tắm” lảo đảo rời đi, Tống Việt và Túc Vân Vi nhìn nhau nhẹ nhàng thở ra, trong mắt đều toát ra biểu cảm vô cùng may mắn: Lần sau không có việc gì thì tuyệt đối không được trêu chọc vị sư muội quái dị này.

Mà Quách Kính Thiên thì nhìn chằm chằm vào chiếc “Bồn tắm” đang dần đi xa, trong mắt hiện lên vẻ hung ác.

Bay một đoạn, thấy đã rời khỏi phạm vi thần thức của ba người họ Tiêu Dao mới thu lại nụ cười trên mặt, nàng cố nén lửa giận trong lòng, mở bàn tay phải ra, một phi đao màu tím lẳng lặng nằm đó. Nếu vừa rồi bọn Túc Vân Vi cứ tiếp tục dây dưa chỉ sợ mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy. Dù sao thì chỗ này vẫn thuộc phạm vi môn phái, nàng vẫn phải bận tâm tới môn quy, hơn nữa chuyện Khê Giản Cốc đang chình ình ở đó, nàng không thể không tránh tị hiềm.

“Thật vô dụng” Báo Nanh Kiếm thò đầu ra hóng gió nói “Nếu là lão tử thì nhất định giết sạch một đứa cũng không tha, tránh cho sau này bọn chúng lại tới kiếm chuyện.”

“Lấy tu vi Kim Đan sơ kỳ của ta đấu với hai tu sĩ Kim Đan trung kỳ và một tu sĩ Kim Đan hậu kì? Ngươi tưởng mình vẫn là Chân tiên chắc?”

Tiêu Dao liếc mắt nhìn cái tên chỉ biết đưa ra mấy chủ ý vớ vẩn này một cái, không biết nói gì hơn.

“May mà ban nãy Túc Vân Vi dùng pháp bảo trực tiếp tấn công chứ không dùng pháp thuật. Sở trường của nàng ta nằm ở tốc độ công kích, nhìn một kích của nàng ta mà xem, ta nào có thể không hề hấn gì, đánh không lại đương nhiên phải dùng đầu óc, chỉ có thú vật mới cậy mạnh làm anh hùng thôi!”

“Xí!” Báo Nanh Kiếm phun nước miếng, cả giận:

“Ngươi thì cao cấp, cả nhà ngươi đều cao cấp, có bản lĩnh thì sau này tu luyện gặp vấn đề gì đừng tới hỏi thú vật như lão tử nữa!”

“Ngươi sao vậy hả? Không cho người khác chê bai mình sao?” Tiêu Dao buồn cười “Ta chỉ hi vọng khi gặp chuyện ngươi có thể dùng đầu óc mà suy nghĩ, đừng thẳng thắn quá, mà tiện thì sửa luôn cái tật động tý là nổi nóng đi nhé!.”

Báo Nanh Kiếm xem thường: “Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói, từ khi đi theo ngươi lão tử càng ngày càng dễ nổi cáu, trước đây khi còn ở Chân Tiên giới lão tử nổi tiếng phong độ, tính tình tốt. Ngươi nói xem, ai mới là người phải tự kiểm điểm?”

Tiêu Dao: “.”

Nàng không nói lời nào, Báo Nanh Kiếm coi như nàng thừa nhận, xấu tính ngẩng đầu hỏi:

“Đường này hình như không phải đường về động phủ, chúng ta đang đi đâu đây?”

“Đến Vạn Nhận Phong, xin thôi cái chức chưởng quản sinh hoạt vô thưởng vô phạt đó mà!”

Hai người tiến vào Vạn Nhận Phong liền thấy trên đường có không ít học đồ Luyện khí kỳ và tu sĩ Trúc Cơ kỳ đang đi bộ lên, trong lòng Tiêu Dao thầm cảm thấy may mắn: Rốt cuộc không cần hành xác cuốc bộ lên rồi. Nàng nhớ lại năm đó lần đầu tiên mình dùng hai chân đi hết ngọn núi này vất vả biết bao, nàng cứ thế thong thả phi hành về phía đỉnh núi, đột nhiên nghe được một giọng nói nũng nịu:

“Tiêu Dao, ngươi thật to gan! Chẳng lẽ ngươi không biết đệ tử Trúc Cơ kỳ không thể phi hành ở Vạn Nhận Phong sao?”

Trong cả Tiên Vũ Môn này chỉ có một người dùng ngữ khí này nói chuyện với nàng, không cần nhìn cũng biết là ai, rốt cuộc hôm nay là ngày gì vậy? Chuyện xui xẻo cứ kéo tới cửa không ngừng!

Tiêu Dao hơi nhíu mày, nhưng sau đó đổi sang khuôn mặt tươi cười, xoay người nói với người tới:

“Vũ Hà muội muội, đã lâu không gặp.”

Tiêu Vũ Hà nhìn thấy Tiêu Dao từ lâu, đặc biệt chờ ở chỗ này bắt thóp nàng ta, thấy Tiêu Dao gọi mình là Vũ Hà muội muội, vẻ mặt lập tức thay đổi, sắc mặt vô cùng khó coi, mình là tu sĩ Kim Đan kỳ, mà nàng ta chẳng qua chỉ là một đệ tử Trúc Cơ kỳ nho nhỏ, sao dám vô lễ với mình như vậy?

Nàng ngạo mạn lại ghét bỏ, khiển trách: “Ngươi chỉ là đệ tử Trúc Cơ kì, sao dám vô lễ với tiền bối Kim Đan kỳ như thế?! Chẳng lẽ ngươi không sợ.”

“Ngươi kết đan?!”

Thấy Tiêu Dao vẫn cười tủm tỉm, nàng đột nhiên thấy có gì đó không đúng, dùng thần thức xem xét một vòng, phát hiện không ngờ nàng ta lại kết đan lần nữa?!!

“Vũ Hà muội muội, còn chuyện gì nữa không? Không có thì ta lên Vạn Nhận phong trước!” 

Đối với vị tiểu thư cùng họ luôn muốn gây phiền toái cho mình, sau này lại không ngừng nghị luận gây thị phi sau lưng mình, Tiêu Dao không muốn để ý quá nhiều. Nàng vừa mới áp chế một tia chiến ý bị khơi lên khi Túc Vân Vi cố tình làm khó, nhưng giờ nàng và nàng ta tu vi ngang nhau, nếu lần này chiến ý lại bị khơi mào, nàng sẽ cứ theo tâm trạng mà làm.