Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Nhìn dáng vẻ của Dylan là Fatty biết, vì muốn kiếm nhiều hơn một chút, chắc chắn ông ta sẽ đi một mình. Đương nhiên, với dáng vẻ của ông ta hiện giờ, dù có muốn tìm người cùng tổ đội thì người khác cũng sẽ không đồng ý.
Fatty gần như có thể đưa ra kết luận rằng đối phương sẽ chết bên dưới gốc cây ký sinh kia.
Nhưng... vài năm trước Fatty cũng có một đứa con gái rồi, đó là bảo bối tâm can của gã. Gã biết, nếu bảo Dylan trơ mắt nhìn đứa con gái duy nhất của mình chậm rãi biến thành Quỷ ăn máu, chỉ sợ đối phương còn thống khổ tuyệt vọng hơn cả trực tiếp chết đi.
“Haizz...” Fatty thở dài, nhận lấy túi tiền trên bàn, sau đó kín đáo đưa cho Dylan năm gói nhỏ.
“Năm phần?”
“Thứ này rẻ hơn năm đó nhiều, ta nể tình bạn bè cũ nên không kiếm lời của ngươi, nếu ngươi đủ may mắn... Một chuyến này là đủ rồi.”
“Cảm ơn... cảm ơn...” Dylan nắm chặt gói bột như thể nắm lấy hi vọng, vội vàng rời khỏi quán rượu.
Mà Fatty lại cầm cốc rượu chất lượng kém lên nhấp từng ngụm nhỏ.
“Chậc, ngược lại còn lỗ 73 ngân tệ. Mềm lòng như vậy xem ra ta cũng già rồi, không thích hợp làm nghề này nữa. Qua một thời gian ngắn tiếp theo, ta cũng về hưu hồi hương thôi...”
...
Tầng thứ năm trong thành phố Tử Tinh dưới lòng đất, khu đầm lầy.
Bùn nhão bọc máu tươi từ các kẽ ngón tay thấm vào đầm lầy, Dylan khom lưng dựa vào vách đá trơn ướt, vết thương xuyên qua bụng khiến mỗi bước đi của ông ta đều rất khó khăn.
Ông ta thất bại rồi, vừa bắt đầu đã thất bại.
Không thể khống chế gốc cây ký sinh lạc đàn kia trước khi bị phát hiện.
Hiện giờ ông ta không chỉ bị đâm trọng thương mà ngay cả vũ khí cũng bị phá hủy, thậm chí càng bết bát hơn là những cây ký sinh khác ở đằng xa cũng nhận được tín hiệu và bắt đầu xúm lại.
“Bella.” Thấp giọng gọi tên con gái, trong mắt Dylan thiêu đốt khát vọng cầu sinh... giờ ông ta vẫn chưa chết được.
Bella là cốt nhục duy nhất của ông ta và người vợ đã qua đời, thông minh hiểu chuyện, còn rất có thiên phú. Tuổi còn trẻ đã có thực lực cấp Bạc, trong tương lai chắc chắn sẽ trở thành nhân vật lợi hại hơn nhiều so với người cha phế vật như ông ta.
Nàng còn cả một tương lai tốt đẹp, không nên chết vào lúc này, càng không thể biến thành thứ xấu xí như Quỷ ăn máu, sống mà còn thống khổ hơn là chết.
Vậy nên ông ta vẫn chưa thể chết được, còn bốn gói bột U Miên nữa, ông ta vẫn còn cơ hội, chỉ cần có thể chạy ra khỏi đầm lầy...
“Đường chết...”
Chẳng biết lúc nào phía trước đã bị một vách đá chặn kín.
Dylan muốn lui về nhưng năm gốc cây ký sinh đã vây quanh đường lui từ xa, rễ cây nhợt nhạt ngo ngoe muốn động, chờ bắt được Dylan.
Nếu thân thể vẫn còn hoàn hảo ông ta còn có thể thử lao ra trước khi cây ký sinh chưa khép kín vòng vây, nhưng hiện tại ông ta đã bị thương ở bụng, không thể làm được việc này.
Ông ta túm dây leo rủ xuống từ vách đá, có ý đồ muốn men theo nó bò lên vách đá, dây leo vừa bị kéo đã để lộ ra một cái cửa đá bị nó che khuất.
“Ha... Khụ khụ... Ha ha... Phòng ẩn...”
Nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên ông ta gặp đường phòng ẩn, nếu là lúc khác chắc chắn ông ta sẽ mừng như điên, bởi vì bên trong bình thường đều sẽ có thứ gì đó đáng giá.
Nhưng hiện giờ... Cây ký sinh đã cách sau lưng không đến hai mươi mét, Dylan cũng không nghĩ nhiều được như vậy, sau khi sờ soạng tìm được một cơ quan nhô ra, ông ta ấn xuống một cái. Hiện tại ông ta cũng chỉ có thể cầu nguyện bên trong sẽ có Thần khí trong truyền thuyết giúp mình gặp dữ hóa lành.
Cùng với lớp tro bụi không ngừng rơi xuống, cánh cửa đá dày nặng hướng vào phía trong mở rộng.
Bùm bùm bùm...
Mấy phát đạn pháo ma lực từ trong bóng tối bắn ra, cắt ngang bộ rễ của một gốc cây ký sinh chính giữa đã vươn về phía Dylan.
Trong bóng tối, mũ nấm tản ra huỳnh quang lần lượt sáng lên, từng hàng Púp Púp tròn vo kỳ quái xuất hiện trước mắt Dylan.
Ta bị giam cầm một vạn năm.
Hiện tại các ngươi lại dám xông vào lãnh địa của ta.
Thật sự là... Con mẹ nó! Người cây gì mà trông ghê tởm thế này!
...
Cuộc sống không lo ăn không lo uống trong phòng rương báu thật sự là... khá nhàm chán... Còn không bằng vườn nấm, mỗi ngày đều có thể đánh ma vật.
Những ngày tháng ở đây buồn tẻ đến mức thậm chí Lâm Quân đã ăn hết đám cỏ huỳnh quang trong phòng, thu được một kỹ năng huỳnh quang gần như không chiếm dụng ma lực.
Đương nhiên, ở chỗ này cấp bậc của hắn thì ngược lại là tăng lên khá nhanh. Ma lực nồng độ cao đầy cả một đầm, sau khi Lâm Quân thu thập gần như đầy đủ, đã trực tiếp kéo cấp bậc lên đến LV47.
Sau đó, hắn lại lấy ra một phần mười trái tim dung nham nhặt được lần trước, không hổ là bản thể của Viêm Ma, từ khi vỡ vụn đến giờ vẫn còn tản ra sức nóng kinh người.
Nếu không phải kỹ năng Kháng tính nhiệt độ cao của Lâm Quân đã tăng lên đến LV7, sợ là đến cả sợi nấm cũng không dính vào nổi.