Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Triệu Phong hét lớn, tiện tay châm nến trong lều.
Lúc này đang là nửa đêm.
Đúng là lúc mệt mỏi nhất, nghe thấy tiếng Triệu Phong, những người lính trong lều đều mệt mỏi mở mắt.
"Đồn trưởng, có chuyện gì vậy?"
"Nửa đêm thế này có chuyện gì xảy ra chứ?"
"Đúng vậy."
"Không phải hôm nay chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ rồi sao?"
Một đám lính hậu cần nhìn Triệu Phong rất khó hiểu.
Là lính hậu cần, bọn họ đương nhiên không nghiêm khắc như duệ sĩ.
"Mặc quần áo vào, mang theo bội kiếm."
"Ta đi gọi những người khác." Triệu Phong lập tức nói.
"Vâng."
Nhìn thấy Triệu Phong nghiêm mặt, những người lính trong lều trại này cũng mệt mỏi đứng dậy.
Không lâu sau.
Toàn bộ bách tướng doanh dưới trướng Nguỵ Toàn đều đã thức dậy.
"Triệu tiểu tử, sao vậy?"
Nguỵ Toàn cũng mệt mỏi đứng dậy, khó hiểu nhìn Triệu Phong.
"E là thành có chuyện rồi." Triệu Phong nghiêm mặt nói.
"Thành có chuyện?"
Nguỵ Toàn ngơ ngác nhìn về phía Dương Thành, rồi quay đầu lại nói: "Thành trì này đã bị công phá, có chuyện gì xảy ra?"
"Ta cũng không chắc."
"Nhưng vẫn nên dậy thì hơn."
"Hơn nữa tốt nhất là gọi những người khác dậy." Triệu Phong nói.
Nguỵ Toàn vẫn ngơ ngác.
"Triệu tiểu tử."
"Bây giờ ước chừng đã đến giờ [rạng sáng] rồi, lúc này đánh thức sẽ xảy ra chuyện." Nguỵ Toàn có chút bất lực nói.
Giờ rạng sáng.
Thuộc về thời đại này, lúc này cũng đã đến khoảng ba đến năm giờ sáng.
"Không đánh thức thì chuyện xảy ra còn lớn hơn." Triệu Phong kiên định nói.
Ngay khi lời nói vừa dứt.
Dương Thành vốn yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng hò hét giết chóc.
"Giết!"
"Giết..."
Tiếng hò hét giết chóc vang lên trên lầu thành, không lâu sau, cổng thành đóng chặt cũng được mở ra.
"Toàn quân nghe lệnh."
"Người Tần, giết không tha."
"Giết!!"
Một tiếng quát lớn vang lên.
Hàng nghìn Hàn quân từ trong thành công ra ngoài thành.
Cùng với Hàn quân xông ra đầu tiên giương cung tên, nỏ, bắn tên vào lều trại đóng quân bên ngoài thành.
Mũi tên hỗn loạn bất ngờ, sát khí bất ngờ.
Ngay lập tức bao trùm trại quân hậu cần này trong một bầu không khí chết chóc.
Nhiều binh lính trong lều không kịp phản ứng, trong lúc ngủ mơ đã bị tên bắn trúng người.
"Không ổn rồi."
"Địch tập kích."
"Nhanh, nhanh dậy, địch tập kích roòi."
"Nghênh địch."
Những tiếng kinh hoàng lan truyền trong doanh trại quân hậu cần.
Nhưng lúc này đã quá muộn.
Vô số Hàn quân xông ra trong thành...
Vô số Hàn quân trong thành xông ra, điên cuồng hướng về phía thành quân doanh hậu cần.
Mũi tên hỗn loạn bắn ra.
Từng bước áp sát.
Khi đến gần lều trại.
Thấy Tần quân bối rối xông ra khỏi lều trại.
"Giết, không chừa bất cứ một tên nào."
"Giết!!"
Hàn quân gào thét, vung vũ khí trong tay, điên cuồng chém giết những quân lính hậu cần Tần không kịp trở tay.
Toàn bộ bên ngoài Dương Thành một mảnh thảm thiết.
Quân hậu cần vốn không phải là quân chủ lực, hơn nữa khi đối mặt với cuộc tập kích bất ngờ không có phòng bị như thế này, hoàn toàn bị tàn sát, nhiều binh lính hậu cần còn đang mơ màng ngủ thì đã bị Hàn quân xông tới chém giết.
Hiện trường một mảnh thảm khốc.
Cuộc tàn sát bất ngờ.
Quân hậu cần loạn rồi.
"Có Hàn quân đánh đến thật sao?"
"Sao lại thế này?"
"Chúng từ đâu ra vậy?"
Nguỵ Toàn vô cùng kinh hoàng nhìn Triệu Phong.
Còn đám binh lính bên cạnh cũng vậy, hoàn toàn hoảng loạn.
Nếu nói là Hàn quân bại trận giết đến từ phía sau thì có lẽ còn nói được, dù sao khi Tần quân tiến quân vẫn có thể có kẻ lọt lưới nhưng công ra từ trong Dương Thành, đây là điều mà không ai ngờ tới, thậm chí không có bất kỳ phòng bị nào, ngay cả chốt tuần tra của quân hậu cần cũng không ở phía gần thành này mà ở bên ngoài thành.
"Rõ ràng rồi."
"Hàn quân này chắc chắn đã ẩn núp trong thành trước khi phá thành, chỉ chờ quân chủ lực Đại Tần của ta truy kích rồi chúng mới công ra." Triệu Phong bình tĩnh nói.
"Dương Thành tuy lớn nhưng mười vạn quân đều tấn công toàn thành, chúng có thể trốn ở đâu chứ? Ngay cả trong nhà dân cũng không thể chứa được nhiều người như vậy chứ?" Nguỵ Toàn vẫn không hiểu.
"Trong nhà dân không chứa được? Vậy dưới lòng đất thì sao?" Triệu Phong quay đầu lại, phản vấn.
Hắn vừa nói ra lời này.
Sắc mặt Nguỵ Toàn trở nên tái nhợt: "Vậy bây giờ phải làm sao?"
"Quân địch đột nhiên tập kích, chỉ sợ tướng quân của chúng ta còn chưa kịp phản ứng, hơn nữa chúng ta chỉ là quân hậu cần, còn có thể làm gì?"
"Rút lui."
"Chờ tướng quân trên kia hiểu rõ tình hình rồi tự dưng sẽ có cách ứng phó."
Triệu Phong không chút do dự nói, hắn không phải là tướng quân của quân hậu cần này, chỉ là một tiểu đội trưởng, đối mặt với cuộc tàn sát bất ngờ này, Triệu Phong cũng không có cách nào thay đổi được điều gì.
Mặc dù thực lực hiện tại của hắn có thể chém giết trăm người nhưng dù sao cũng chỉ là một người, đối mặt với không biết bao nhiêu quân địch, phe mình hoàn toàn hỗn loạn, ra tay chính là tự tìm cái chết.