Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Chương 23: Ninh Tranh: Ta Muốn Đánh Úp!

Nhờ vào lượng đất sét đặc biệt và đá tảng dồi dào, cộng thêm số thép cây không nhỏ, đám "phụ hồ" này lại có sức khỏe vô biên nên việc xây nhà đơn giản như ăn cơm uống nước.

Cả sơn trang như một công trường, từng đội đào đất đắp nền, xây dựng căn cứ farm quái của riêng mình. Có đội thì xây sân bẫy theo kiểu tường bao hình chữ U (kill box). Có đội lại chế ra bẫy máy chém, chỉ cần chim bay qua là kéo dây cho lưỡi đao rơi xuống.

Mới đến hoàng hôn, công cuộc xây dựng đã rầm rộ đến mức có người nhìn ra cơ hội kinh doanh, rao bán bán thành phẩm:

“Bán khối đất vuông, hàng real chuẩn Minecraft, giúp pháo đài của bạn xây nhanh hơn, đẹp hơn!”
“Ở đây bán cửa sắt có lỗ châu mai! Một cánh cửa ra vào an toàn là tối quan trọng!”

Không ai tranh giành địa bàn vì khu đất cho một trăm người xây dựng cũng chẳng đáng là bao.

Xưởng rèn thì hừng hực khí thế, đủ loại vũ khí kỳ hình dị dạng liên tục ra đời. Có người còn lên mạng tìm hiểu về cách thiết kế bẫy và các pháo đài quân sự cổ đại, cấp tốc bổ sung kiến thức.

Quả nhiên, đam mê là người thầy tốt nhất! Trên mạng, một đám "quân sư quạt mo" cũng hiến kế, đủ loại bản vẽ thiết kế được gửi tới tấp, giúp họ tạo ra kỳ tích: một binh đoàn "Lùn Tịt" sẽ đánh bại hàng vạn binh chủng biết bay!

Sơn trang náo nhiệt chưa từng thấy!

“Hây da! Hây da!”

Một đám người vừa đóng cọc làm móng vừa hò hét, mặt đỏ gay, làm việc hăng say đến mức ăn đất cũng thấy hăng hái hơn, cứ thế vốc từng nắm nhét vào mồm!

Trong lúc đó, Rau Hẹ Vinh bận tối mắt tối mũi. Tấm sắt gai trở thành linh kiện cơ bản cho mọi loại bẫy. Còn "đại sư rèn đao" Đao Chiêm Chiếp thì được giao nhiệm vụ chế tạo thêm nhiều phôi pháp khí chất lượng cao. Đợi chiến tranh bắt đầu, có được nguyên liệu từ quạ, họ sẽ lập tức rèn pháp khí chính thức, hy vọng thay đổi cục diện.

Tô Ngư Nương cũng bắt đầu luyện bắn cung. Dù kỹ năng của cô vượt xa người thường, nhưng tỷ lệ bắn trúng mục tiêu di động tốc độ cao ở tầm xa lại là một thảm họa. Xạ thủ hiện đại được huấn luyện bài bản cũng chưa chắc bắn trúng chim đang bay. Chẳng lẽ chỉ có thể chờ nó hạ cánh rỉa lông rồi bắn lén? Hiệu quả rõ ràng không cao.

Trưa hôm đó, ăn cơm xong, Ninh Tranh định bụng xem thử trên sơn trang đang làm gì. Liệu mình vừa đi khỏi là chúng nó làm loạn luôn không? Bình thường có phải chúng nó chỉ giả vờ ngoan ngoãn trước mặt mình? Hắn cảm thấy tò mò, một ham muốn được lén lút theo dõi trỗi dậy.

Đương nhiên không phải tự mình đi, chẳng phải có cả đám khán giả đang trong mục 【Xếp hàng đăng nhập】 đó sao.

Ninh Tranh liền cưỡng chế đăng nhập với tư cách một trong số họ, đặt cho mình một cái tên rất mộc mạc: 【Hoa Mở Phú Quý】. Mở Tam Hoa, thành tu sĩ, chẳng phải sẽ đón phú quý sao? Cái tên này ở thế giới này mang một ý nghĩa rất tốt đẹp.

Khi đăng nhập, nhìn thấy đủ thứ quái đản qua góc nhìn của người chơi, cả người hắn ngẩn ra.

Lúc này, mọi người cũng đang chat rôm rả.

“Wow, muốn chơi quá, nhìn muốn thách thức vãi!”

“Thằng ngáo nào xây cái bẫy kia vậy? Kẹp con quạ lại rồi vòng ra sau đâm à? Nhìn như công cụ gây án để trả thù vụ ‘không kích’ bằng phân chim ấy! Oán niệm sâu nặng thật! (haha)”

“GATO quá, huhu, bao giờ tụi đang xếp hàng mới được vào game đây (mặt đáng thương.jpg).”

“Lão quản sự có nói về dáng vẻ của trang chủ rồi, lẽ nào là hint cho NPC mới sắp xuất hiện? Không lẽ lúc đánh không lại quạ thì trang chủ ra tay, vung một phát clear map luôn!”

“Ủa, không phải đang bế quan sao?”

“Biết đâu trang chủ người ta phân ra một cái hóa thân rồi ra ngoài cân tất thì sao?”

“Thế thì ngầu lòi luôn!”

Ninh Tranh trông như một ông già đang nhìn vào smartphone. Hắn, một thanh niên "lớn tuổi", không theo kịp thời đại, chỉ thấy cái tính năng vừa chuyển góc nhìn vừa chat này khá thú vị. Như vậy là có thể giám sát toàn bộ sơn trang rồi. Đã lâu hắn không chat chit với ai, nhớ hồi xưa lén ra quán net "chui" chơi Yahoo, gặp nhau là hỏi “b la boy hay girl z?”, đúng là hoài niệm.

Thế là, hắn gõ một dòng.

【Hoa Mở Phú Quý】: “Chào mọi người, rất vui được làm quen.”

“Phú bà chị ơi bao nuôi em!”

Ninh Tranh: “???” Phú bà? Ai phú bà? Hắn liếc nhìn Ninh Giao Giao đang nhồm nhoàm ăn bên cạnh, cô bé này trông còn giống hơn.

Có người lại nhắn: “Chị gái, chị có biết ‘hoa ngữ’ của búi cọ xoong là gì không?”

Ninh Tranh không kìm được tò mò.

【Hoa Khai Phú Quý】: “Là gì?”

“Là ‘Nhẫn Nhịn’ và ‘Hoa Khai Phú Quý’ đó chị. Chà đến mức nó nở hoa thì nhà chị chả phú quý!”

???

Hoàn toàn không hiểu gì. Ninh Tranh cảm thấy mình và họ không cùng thế hệ. Tuy thấy thú vị nhưng hắn cũng không nói thêm gì, chỉ lặng lẽ chuyển qua các góc nhìn, âm thầm quan sát.

Thời gian thấm thoắt trôi qua hai ngày. Ninh Tranh gần như không màng ngoại sự, chỉ thỉnh thoảng liếc xem sơn trang lại mọc lên công trình kỳ quái nào, còn lại thì dốc sức đột phá. Dù sao thì họ cũng đã nỗ lực chuẩn bị chiến đấu như vậy. Ninh Tranh, chiến lực duy nhất của sơn trang, cũng phải cố gắng. Hắn đã bị nhiệt huyết của họ lây nhiễm.

Vừa hay, hắn cũng cần đột phá cảnh giới để tăng sức mạnh. Nếu con đầu đàn xuất hiện, việc hắn đột phá thành công sẽ tăng tỷ lệ đánh lén thành công.

Giờ phút này, hắn đã đến thời khắc cuối cùng. Pháp Tiền chất đầy căn phòng, linh khí tích trữ bên trong từng luồng từng luồng được rút ra. Lượng lớn linh khí từ Cầu nối Thiên Địa trên đỉnh đầu rót xuống, men theo cột sống và kinh mạch, dần dần tràn vào tay trái.

Ngũ Thể Cảnh.

Đầu và tứ chi, tổng cộng là Ngũ Thể. Mỗi khi tu thành một thể, chi đó sẽ có khả năng bất diệt tái sinh. Thể đầu tiên luôn là cái đầu, vì "thủ" (đầu) là khởi đầu của Tiên đạo, mở Tam Hoa, đả thông Cầu nối Thiên Địa. Bây giờ, Ninh Tranh muốn tu thành thể thứ hai.

“Chỉ sợ đột phá không ổn, phải dùng khí vận trợ giúp mới được.”

Thu lại tâm tư, Ninh Tranh khoanh chân ngồi, để cho chắc ăn, hắn nạp thêm 300 điểm khí vận, khiến khí vận tức thời vọt lên 800. Đầu óc trở nên minh mẫn, hắn bắt đầu đột phá.

Xoạt!

Linh khí cuộn trào, tụ về đỉnh đầu, rồi theo cột sống rót vào cánh tay trái, tái cấu trúc kinh mạch, xương cốt và máu thịt.

Nửa canh giờ sau, Ninh Tranh từ từ mở mắt. “Thành công.”

Hắn vung kiếm, hàn quang lóe lên. Cánh tay trái rơi xuống đất, vẫn còn nhảy tưng tưng.

“Về đây.” Từng sợi linh khí từ vết cắt tuôn ra, từ từ hút cánh tay trở lại vị trí cũ. Hắn nắm chặt bàn tay, vô cùng mãn nguyện.

Với người khác, đột phá là chuyện cực kỳ nguy hiểm, nhưng với hắn lại chẳng có chút gợn sóng. Đợi luyện xong Ngũ Thể, đầu và tứ chi sẽ liền thành một cái "bánh donut", tuần hoàn tái sinh. Lúc đó, điểm yếu của tu sĩ sẽ là phần trung tâm của cái bánh donut: bụng. Tu sĩ cùng cấp đều nhắm vào bụng đối phương, vì đó là phần thịt yếu ớt chưa được tôi luyện. Bị thương ở đó sẽ khiến thân thể không còn toàn vẹn, vĩnh viễn không thể đột phá cảnh giới tiếp theo, trừ khi tìm được thiên tài địa bảo trong truyền thuyết.

Sau Ngũ Thể Cảnh là Tứ Tạng Cảnh, để tu luyện các cơ quan nội tạng. Vì vậy, Ngũ Thể và Tứ Tạng đôi khi được gộp chung thành Cửu Phẩm Nhục Thân.

“Cũng ổn, lại có thêm một cánh tay sống được tám trăm năm.” Ninh Tranh nắm tay lại. Trăm năm sau khi thân thể mục rữa, hắn không chỉ còn lại mỗi cái đầu, mà có thêm một cánh tay. Ít nhất có tay, hắn có thể chống tay xuống đất mà nhảy lò cò để di chuyển.

“Bắt đầu luyện cung.”

Ninh Tranh hít sâu, lấy ra một cây cung đồng và vài bó tên gỗ. Đây là phương thức tấn công duy nhất của hắn hiện tại, một sự thật phũ phàng của việc không có truyền thừa công pháp. Tu sĩ Ngũ Thể Cảnh khác đã có đủ loại pháp thuật, còn hắn thì trông như một phàm nhân.

Mũi tên gỗ do Ninh Giao Giao làm, chất liệu rất thô, chỉ có đầu mũi tên là Pháp đồng, đến con thú da dày một chút cũng chưa chắc bắn thủng. Nhưng Ninh Tranh không dựa vào sát thương vật lý. Pháp lực của hắn có thể gây ra tổn thương linh hồn, ký sinh và phân tách linh hồn đối phương để sinh ra phân thân của mình. Mỗi phân thân sinh ra đều tiêu hao tinh khí thần của nạn nhân. Càng nhiều phân thân, linh hồn đối phương càng yếu. Đây chính là độc tố linh hồn, khuếch tán, lan tràn, không thuốc nào chữa được! Giai đoạn Ngũ Thể Cảnh chỉ tu nhục thân, linh hồn rất yếu ớt, nên đòn tấn công của Ninh Tranh chính là khắc tinh, một ưu thế trời cho. Đây cũng là lý do hắn tự tin có thể đánh lén.

Vút! Một mũi tên bắn ra.
“Nhặt về.”
“Vâng ạ.”
“Nhặt về.”
“Dạ rồi.”

Luyện đến trưa, Ninh Tranh đã hơi thở dốc. Tên gỗ chỉ là hàng dùng một lần, bắn xong là nứt toác.

Đột nhiên, bầu trời u ám. Mây đen cuồn cuộn kéo đến từ bốn phương tám hướng.

“QUẠC! QUẠC!”

Mang theo phẫn nộ vô tận, từng đàn quạ đen kịt bay về phía sơn trang, tiếng kêu chói tai vang trời.

“Chúng nó chọc vào lũ quạ rồi sao? Nhanh vậy?” Ninh Tranh đặt cung xuống, ngẩng đầu nhìn. “Xem ra đã chuẩn bị xong rồi... Sao không đợi thêm một thời gian nữa, đúng là lỗ mãng quá.”

Trận chiến này, một khi bắt đầu sẽ không chết không ngừng.

Ninh Tranh nhanh chóng vạch ra chiến thuật: Tuyệt đối không cận chiến. Tốt nhất là trốn ở một góc dưới núi, tìm cơ hội bắn lén từ xa để hỗ trợ. Hắn rất tự tin vào chiến thuật này, đám yêu nhân trước đây cũng bị hắn chơi lén cho đến chết. Đợi con đầu đàn xuất hiện, bắn úp một phát biết đâu lại hạ gục được nó.

Chú thích:

Quân sư quạt mo: Thành ngữ chỉ những người hay bày mưu tính kế nhưng thường là những kế vặt, không phải lúc nào cũng hiệu quả.

Thái khốc lạp (泰裤辣) / Ngầu lòi: "Thái khốc lạp" là một meme nổi tiếng trên mạng xã hội Trung Quốc, bắt nguồn từ phát âm của ca sĩ Vương Lâm Khải khi nói câu "太酷了" (tài kù le - quá ngầu).

"Búi cọ xoong": Trong bản gốc, đây là một trò đùa chơi chữ của Trung Quốc về "hoa ngữ" (ý nghĩa của loài hoa) của búi cọ xoong. Chơi chữ đồng âm, giải thích thì khá dài nhưng không có ý nghĩa gì nhiều. Nói chung là: "nhẫn nhịn" chà cái búi cọ bung như hình bông hoa cho nồi xoong bóng loáng. Mà nồi xoong bóng loáng sạch sẽ thì nhà này cũng chắc hẳn là giàu có phú quý.

MM/GG (Mỹ mi/Gege): Viết tắt của "Mỹ mỹ" (em gái xinh đẹp) và "Gege/Ca ca" (anh trai), một cách hỏi giới tính rất phổ biến trên các nền tảng chat ở Trung Quốc. Đã được dịch thành dùng Yahoo hỏi trai hay gái. Chi tiết này nhắc Ninh Tranh là người "thời xưa".