Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Mọi người chợt cảm thấy chấn động, lòng thán phục vô cùng trước thế giới quan của trò chơi.

Cùng với từng chi tiết được tích lũy, thế giới quan không ngừng hé lộ, cảm giác đắm chìm vào một vùng đất rộng lớn chân thực đến vậy mới là điều đáng khao khát nhất, khiến họ như đang sống một cuộc đời thứ hai. Chỉ qua những chi tiết nhỏ nhặt ở sơn trang, họ đã có thể hình dung ra cả một thế giới.

“Mà nói đi cũng phải nói lại, sắp hoàng hôn rồi, tối đến chúng ta đi ngủ, chúng nó thừa cơ tấn công thì phiền lắm.”

Họ bắt đầu lo lắng. Mặc dù con boss đã bị giảm trí tuệ, coi như bị “cắm sừng” chết mất một nửa, áp lực đã giảm đi đáng kể, nhưng ban đêm lại là một vấn đề nan giải khác.

Tô Ngư Nương còn chưa kịp mở lời, bộ chỉ huy đã bắt đầu truyền tin đồng loạt:

“Sắp đến hoàng hôn, đề nghị mọi người rời khỏi tháp phòng thủ, tuần tự rút về địa đạo.”

"Dụ bầy quạ tập trung tấn công vào lối vào đã bị phá vỡ ở vị trí của đội [Mắt]. Dẫn chúng xuống lòng đất, chúng ta sẽ phòng thủ trong địa đạo một thời gian. Chờ đến khi thời cơ chín muồi, chúng ta sẽ tập trung tại hồ nước nhân tạo dưới lòng đất, bơi sang bờ bên kia để về ký túc xá ngủ.”

Mọi người răm rắp làm theo. Rất nhanh, họ tập trung lực lượng, rút về một giao lộ dưới lòng đất.

Quạc! Quạc! Quạc!

Bầy quạ vẫn tiếp tục tấn công.

Nhờ họ lui xuống lòng đất để thu hút hỏa lực, bầy quạ đã không tấn công các tháp phòng ngự nữa. Thay vào đó, chúng giận dữ đuổi theo, ồ ạt tràn xuống lòng đất để tấn công những người thợ rèn.

Sau khoảng nửa giờ.

Ùm!

Họ lần lượt nhảy xuống nước, bơi qua một đường hầm ngầm, lối ra chính là khu ký túc xá.

“Mọi người, có thể chuẩn bị đi ngủ được rồi.”

Tô Ngư Nương đã đợi sẵn ở đây từ lâu, chỉ huy:

“Chờ mọi người về đủ, chúng ta sẽ dùng tảng đá đồng chặn lại, chúng sẽ không thể bơi vào lối ra của đường hầm, không thể vào được ký túc xá.”

Mọi người cũng không lo lắng về sự an toàn của ký túc xá.
Thứ nhất, ký túc xá được gia cố cực kỳ kiên cố.
Thứ hai, lũ quạ hoàn toàn không biết họ đã lượn một vòng dưới lòng đất rồi quay về ngủ trong một tòa nhà khép kín trên mặt đất, đúng chuẩn kế “khoảng tối dưới chân đèn”. Với trí thông minh của chúng, chúng sẽ chỉ đuổi theo con đường hầm nơi họ biến mất mà tấn công điên cuồng.

Nhưng cuối đường hầm đã bị tảng đá đồng chặn lại. Chúng vừa không thể nín thở lặn quá lâu, vừa không thể phá vỡ tảng đá vững chắc đó.

Cũng có người lo lắng:
“Vậy chúng không vào được, lỡ ban đêm chúng phá tháp phòng ngự của mình thì sao?”
“Đúng đó, ban ngày chúng ta quay lại tháp là hết chỗ phòng thủ luôn.”

Lúc này, Rau Hẹ Vinh cũng theo đường hầm bơi về ký túc xá. Thấy mọi người đang xúm lại bàn tán, anh liền giải thích:

“Không cần lo lắng. Nếu Quạ Vương còn tỉnh táo, nó chắc chắn sẽ phá tháp từ trước. Nhưng với trí thông minh hiện tại của bầy quạ, chúng sẽ không tấn công những tòa tháp đã không còn người.”

Giống như dã thú, chúng sẽ không vô cớ tấn công đất đá, mà chỉ tấn công con người. Nếu một bầy thú cấp thấp nào cũng thông minh như con người, thế giới này đã sớm bị chúng thống trị rồi. Chỉ cần không còn mục tiêu khiêu khích (aggro), thì sẽ an toàn.

Đương nhiên, cũng không chắc là chúng sẽ không tấn công, biết đâu chúng lại đập phá để trút giận thì sao?
Nhưng họ cũng chẳng còn cách nào khác. Ban đêm không thể phòng thủ, chỉ có thể offline, tháp phòng thủ chắc chắn phải bỏ trống. Tất nhiên, đây cũng chính là lý do hôm nay phải quyết giết bằng được Quạ Vương! Vai trò của một thống soái trong chiến tranh là quá lớn. Nếu nó không bị vô hiệu hóa, e rằng khi thấy họ rút lui, nó đã cho quân phá tan hoang sơn trang từ lâu rồi.

“Tôi về rồi.”
“Đợi chút, còn ba người nữa, yểm trợ thêm đi.”
“Gần đủ rồi.”

Chẳng mấy chốc, tất cả đã rút về an toàn. Một tảng đá đồng lớn chặn kín lối vào.
Mấy con quạ lặn theo chỉ biết vùng vẫy trong nước, cố mổ vào tảng đá nhưng vô ích, cuối cùng đành phải ngoi lên bờ vì hết hơi.

Mọi người thở phào nhẹ nhõm. Cứ thế này là thành công rồi sao?
Cảm giác dùng trí tuệ đè bẹp đối thủ thật sự quá đã!

Quả nhiên dùng não chơi game mới là cao thủ. So với cái kiểu “Thiên Tai Thứ Tư” chỉ biết lấy thịt đè người, liên tục hồi sinh rồi lao lên công thành, thì đây mới gọi là chơi game chứ! Chân thực đến từng chi tiết!

“Được rồi, an toàn cả nhé. Cơm nước đang nấu rồi, chắc không có tiệc lửa trại trên mặt đất đâu, thời chiến anh em thông cảm.”

Trong ký túc xá, Rau Hẹ Vinh bắt đầu chỉ huy:

“Mười mấy thợ rèn đã chết đang trong trạng thái [Đang trong hàng chờ đăng nhập]. Mọi người đừng vội hồi sinh, lần đầu tốn tới mười Pháp tiền, đa số không đủ tiền túi đâu. Sau này chúng tôi sẽ dùng chiến lợi phẩm của các bạn để quy đổi.”

“Hơn nữa, ước tính điểm hồi sinh là ở cổng sơn trang, các bạn vừa ló mặt ra là bị hội đồng ngay.”

“Bốn anh em nhà [Mắt], các cậu vào cùng một phòng đúng không? Các cậu đã hy sinh để dụ Quạ Vương, sơn trang sẽ ghi công. Tôi đề nghị các cậu đợi sau khi sự kiện lần này kết thúc hãy hồi sinh cho an toàn.”

Bốn anh em được điểm danh, sau khi chết quả thật đang trong trạng thái [Khách vãng lai] để xem diễn biến. Họ nghĩ một lát, thấy cũng hợp lý. Dù sao ngày mai cũng không online, bốn anh em có thể đi dạo phố, tiện thể đăng bài lên diễn đàn, cắt video cá nhân, biết đâu lại câu được ít tương tác.

Sau khi an ủi những thợ rèn đã hy sinh, Rau Hẹ Vinh tiếp tục:

“Giờ đến bữa ăn còn một lúc, nếu ai thấy rảnh tay có thể lên lò rèn ở tầng hai trên nóc ký túc xá xem thử.”
“Nhưng không được đập phôi thô, tiếng động sẽ bị lũ quạ bên ngoài phát hiện.”

[Đao Chiêm Chiếp] đã mò ra cách chế tác pháp khí chính thức rồi. Chỉ cần nung đỏ lại phôi pháp khí, thêm nguyên liệu rồi khắc hoa văn, sẽ không gây ra tiếng động lớn. Mọi người có thể thử xem, dù sao chúng ta cũng đã có rất nhiều phôi pháp khí, đủ dùng!”

“Tôi tin là ban ngày các bạn cũng cày được kha khá nguyên liệu từ quạ rồi, có thể thử rèn xem sao, biết đâu lại ‘nổ’ ra hàng xịn? Ngày mai đi farm sẽ khỏe hơn nhiều.”

Nghe vậy, mọi người đều thấy rất có lý.
Họ bem nhau với bầy quạ chẳng phải là để rèn đồ sao?
Nhiệm vụ chính của Chú Kiếm Sơn Trang là rèn sắt! Đánh quái… chỉ là để farm nguyên liệu thôi.
Bây giờ không đi “thử nhân phẩm” vài ván, xem vận may đen đỏ thế nào, làm sao mà ngủ cho ngon được?

Thế là một đám người hăm hở kéo nhau lên lò rèn ở tầng hai, không khí y hệt một ván cờ nhân phẩm.

Rau Hẹ Vinh tiễn họ đi xong, liền cùng [Đao Chiêm Chiếp], Tô Ngư Nương, và vài thủ lĩnh các nhóm khác bắt đầu tổng kết chiến sự trong ngày.

Rau Hẹ Vinh nhíu mày thật sâu: “Ban đêm, chúng ta có lỗ hổng quá lớn. Tôi không nghĩ đây là lỗi của NPH.”

[Đao Chiêm Chiếp], người đã trở thành thợ rèn số một sau khi thể hiện kỹ thuật thượng thừa, cũng gật đầu: “Chẳng lẽ chúng ta phải làm một nhiệm vụ chính tuyến nào đó mới có thể hoạt động vào ban đêm?”

Họ rất muốn phàn nàn: Game gì mà giờ giấc như dân văn phòng vậy? Sáng tám giờ, tối bảy giờ, đúng giờ quá nhỉ.

Tô Ngư Nương phân tích: “Chắc chắn là vậy. Chúng ta phải hoạt động được về đêm, rèn sắt, đi tuần đánh mõ, như vậy mới là một sơn trang về đêm đúng nghĩa.”

Thực ra, là họ muốn cày game lâu hơn một chút.

“Vậy nên, nhất định phải có cách để chúng ta hoạt động vào ban đêm.” Một cảm giác cấp bách dâng lên trong lòng mọi người.

Chú thích:

Khoảng tối dưới chân đèn (灯下黑 - dēng xià hēi): Một thành ngữ có nghĩa đen là "dưới chân đèn là nơi tối nhất". Ý nghĩa bóng là người ta thường không để ý đến những thứ ở ngay trước mắt mình.

NPH - Nhà Phát Hành: Từ viết tắt quen thuộc trong cộng đồng game thủ, dùng để chỉ công ty phát hành hoặc phát triển game.

Chương trước