Đám người chơi này so quỷ càng giống quỷ

Chương 33. Ếch Du Lịch? Không, Tro Tàn Du Hành!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Tro Tàn?

Sau tiếng hét kinh hoàng của ba người Bọng Mắt, tất cả mọi người đều sững sờ. Ai cũng nghe nói những trận tử chiến quy mô lớn trên chiến trường thường kéo theo điềm gở – Tro Tàn, nhưng giờ nó lại xuất hiện thật sao? Mà còn là thợ rèn phe mình?

Tất cả chợt lùi lại vài bước, sợ đối phương sẽ lao tới.

Thực Thần cau mày, trầm giọng: “Đốt Củi Khôn, cậu thấy sao?”

Đốt Củi Khôn quan sát từng biểu cảm nhỏ của Hoa Mắt, sắc mặt chùng xuống, “Cái vẻ mặt ngố tàu đặc trưng đó, bộ dạng vẫn ngu ngơ không lẫn vào đâu được… Nhìn ánh mắt là biết, chuẩn Hoa Mắt rồi.”

Mọi người cũng gật gù.

Nhìn kiểu gì cũng là cậu ta mà. Cái biểu cảm tấu hài sống động đó, không phải ai cũng bắt chước được.

Hoa Mắt cũng hoang mang, lùi lại nửa bước, “Các cậu nói gì vậy? Sao lại vây quanh tôi? Tối qua tôi chỉ ngất đi thôi, chứ có chết đâu, chỉ bị kẹt bug không offline được.”

Cậu ta càng diễn giống, ba người Bọng Mắt càng cảm thấy lạnh gáy.

Thậm chí, “Hoa Mắt” trước mặt vừa nói vừa đưa tay gãi nách, cái tướng thanh niên cào nách quen thuộc ấy, sao ba người họ lại không nhận ra cho được? Họ là anh em chung phòng ký túc xá từ đại học đến giờ cơ mà. Giọng điệu, biểu cảm, câu cửa miệng, hành động, tất cả đều y hệt.

Ba người đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh đến rợn người bùng lên trong tim, bò dọc sống lưng, xộc thẳng lên đỉnh đầu.

Cái game này… quá đỗi kỳ dị! Rốt cuộc họ đã làm thế nào?

Cái hành động, thần thái đó, nếu không nói trước, dù là những người ngày đêm kề cận như họ cũng không tài nào nhận ra đây không phải Hoa Mắt.

“Không thể nào, là AI mô phỏng chăng?” Tô Ngư Nương lộ vẻ tò mò, bắt đầu kể lể:

“Phải tin vào khoa học chứ. Phân tích theo logic thông thường, hiện tại chỉ có thể là cậu ta đã bị một AI thông minh thay thế, một NPC mới đang mô phỏng lời nói và hành vi lúc cậu ta còn sống… Dù sao thì qua lão quản sự, chúng ta đã biết AI của game này thông minh đến mức nào rồi.”

Rau Hẹ Vinh nghe Tô Ngư Nương phân tích, vẻ mặt co rúm trông có chút nhút nhát, đúng kiểu người không dám xem phim kinh dị. Anh ta là người tin vào trực giác, mà trực giác mách bảo rằng chuyện này quá âm u, “Tôi nói này, liệu có khả năng nào không? Đó không phải AI, mà là game này… thật sự bị ma ám?”

Tô Ngư Nương liếc anh ta một cái, đúng là một tên quản sự nhát gan vô dụng.

“Thật lòng mà nói, chúng tôi thấy chuyện này kinh dị lắm.” Bọng Mắt khó khăn nuốt nước bọt, càng nhìn càng thấy sợ, tựa như rơi vào hiệu ứng thung lũng kỳ dị. Họ luôn nghĩ rằng: Để mô phỏng hoàn hảo một người, cần phải có ký ức, vòng bạn bè, cách sống ngoài đời của người đó… Nhưng AI trong game, làm sao có thể có ký ức ngoài đời thực được?

Họ có một cảm giác khó tả, tựa như đang đứng trước mộ bia của bạn thân với nỗi buồn man mác, cảm xúc bỗng dưng cuộn trào. Nếu phải miêu tả cảm giác của họ lúc này, nó giống như việc vừa đi dự đám tang Hoa Mắt về, đột nhiên thấy oan hồn cậu ta xuất hiện trước mặt, một nỗi buồn bản năng khi mất đi người bạn thân.

Họ bỗng nhiên hoàn toàn thấu hiểu nỗi buồn da diết của những người phàm trong thế giới này, khi thấy Tro Tàn của người thân mình ngơ ngác làm việc, đi lại, ăn uống trong phòng, rồi chỉ muốn lao đến ôm chầm lấy mà khóc nức nở. Cảm xúc dâng trào, luôn đến một cách vô cớ.

“Hoa Mắt, cậu nhớ tên quán chúng ta hay đến không?” Họ hỏi một vài câu về đời thực, đối phương cũng không trả lời được nhiều, như thể đã mất đi phần lớn ký ức.

Điều này cũng bình thường. Là một Tro Tàn, tùy vào sức mạnh mà chỉ giữ lại được những ký ức mơ hồ khi còn sống. Chỉ có cường giả thực thụ sau khi chết mới giữ được ký ức vẹn toàn, còn những sinh linh quá yếu thì cơ bản chẳng nhớ được gì.

Nhưng lúc này, đối với ba người bạn thân lâu năm của Hoa Mắt, chuyện này vô cùng quỷ dị. Còn dưới góc nhìn của các thợ rèn khác, nó lại rất mới mẻ.

“Đây là quỷ à?” “Sờ thử được không?” “Thảo nào tối không cần offline.” “Tôi hiểu rồi, anh em ơi! Đây là hệ thống pet ẩn đặc biệt!”

“Pet?” “Quỷ, đã lấp đầy khoảng trống khi chúng ta không online buổi tối được rồi! Cứ để chúng ban đêm giúp ta làm việc, rèn sắt, chúng còn có tập tính và kiến thức riêng nữa.”

Mắt mọi người bỗng sáng rực lên. Pet ẩn? Hay cho NPH, hóa ra là cài cắm ở đây! Đây là lối chơi phân thân rồi!

Sức mạnh của chúng phụ thuộc vào tính cách, năng lực, và trình độ kỹ năng của bản thể thợ rèn. Ví dụ, nếu trình độ rèn của bạn rất cao, 【Tro Tàn】 sau khi bạn chết cũng sẽ sở hữu kiến thức tương đương, còn giúp bạn rèn sắt, đúc đồ, y hệt một người anh em song sinh! Ban đêm còn có thể giúp bạn tuần tra, trinh sát, rèn sắt, xây nhà, chính là một người chơi khác, một thợ rèn khác, một BẠN khác!

Đương nhiên. Nếu bản thể là một kẻ lười biếng, suốt ngày trốn việc, thì Tro Tàn của bạn cũng sẽ kế thừa tính cách đó, cũng nằm thẳng cẳng, đi khắp nơi trộm vặt, mở rương báu. Thậm chí nó còn kế thừa cả cái khí phách “sao có thể u uất mãi dưới trướng người khác” của bạn, cười khặc khặc, mang thuộc tính Thiên Tai Thứ Tư, đánh lén bạn đoạt vị, dàn dựng một màn “báo hiếu” vkl luôn.

Càng nghĩ, mắt mọi người càng sáng lên. Cái thiết lập này, quả thật quá bá đạo!! Nghĩ kỹ mà xem, những lối chơi mở rộng từ đây quả là vô tận.

“Tôi cũng muốn có một đứa, nếu giống hệt mình thì chắc chắn ngầu lắm.”

“Ừm, ngoài đời tôi cũng muốn có một người anh em. Mà cái này trông y hệt Hoa Mắt, làm chân thực quá, có nói là Hoa Mắt ở thế giới song song chết rồi xuyên không qua đây tôi cũng tin.”

“Mọi người tỉnh lại đi, xác suất xuất hiện 【Tro Tàn】 rất thấp. Muốn nuôi một đứa chắc phải chết mấy trăm lần mới rớt ra được một cái, các ông chết nổi không? Đây là pet độc quyền của đại gia đấy.”

“Tôi không sợ, tôi có ba bích, tôi là học sinh tiểu học, tôi trâu cày lắm, tôi phải kiếm tiền, tôi nhất định phải farm ra một đứa, rồi xích cổ nó dắt đi trên phố, cho các ông tức chết!”

Mọi người bàn tán sôi nổi, không khí như vỡ chợ! Họ cũng đã hiểu cái nết của sơn trang này rồi. Lại bắt đầu giở trò ‘cắm sừng’ chứ gì? Lần này là ‘cắm sừng’ kiểu phân thân trong truyền thuyết à? Đây chắc chắn là một trong những lối chơi cốt lõi rồi! Sự sáng tạo của game này, đặt trong toàn ngành cũng thuộc hàng cực kỳ đột phá!

Họ nhìn “Hoa Mắt” với ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Ghen tị. Thèm muốn. Đúng là cái đồ Âu Hoàng chết tiệt!

Gấp đôi kinh nghiệm! Đúng là gấp đôi mà! Còn biết thức đêm rèn sắt cho mình, kiếm tiền mua mạng hồi sinh, ai mà không muốn chứ?

“Hoa Mắt” sợ đến run lẩy bẩy, đám người này… thật đáng sợ. Mình rõ ràng không phải quỷ, lúc đó chỉ giả chết thôi. Mà kể cả các người có nhầm tôi là quỷ, sao không sợ chút nào vậy? Còn tỏ ra phấn khích hơn nữa, mấy cái tay heo này có bỏ ra được không… Tôi vẫn là một nam sinh viên chưa có bạn gái đấy, chỉ bị kẹt bug không offline được thôi, giống như trong Sword Art Online ấy.

Hoa Mắt trông thật đáng thương, nhìn về phía ba người bạn của mình. Ba người họ nhìn người anh em tốt, như thấy được người thật, cả ba liền đứng ra che chắn, “Đừng có bắt nạt anh em của chúng tôi!”

Dù sao thì, Hoa Mắt này căn bản không biết mình đã chết, thậm chí không biết mình là đồ giả, vẫn giữ thói quen như lúc còn sống, còn thức đêm rèn sắt, gom tiền hồi sinh ba người họ. Có được người anh em chí cốt thế này, thật quá cảm động.

Lúc này, Rau Hẹ Vinh vẫn đang xoa cằm trầm tư bỗng nói: “Khoan đã, chúng ta không thể xuống núi, nhưng 【Tro Tàn】 của chúng ta có thể xuống núi không? Dù sao loại âm linh này chắc không có hạn chế gì, nếu xuống núi được thì chẳng phải cũng như chính chúng ta xuống núi hay sao?”

Mọi người: “…”

Đúng là chỉ có cậu thôi, nhà tư bản Rau Hẹ Vinh.

Người chết biến thành quỷ, chuyện này cũng bình thường. Nhưng cậu lại nghĩ ra cái cách làm lố bịch đến thế, người chơi tự sát, biến thành quỷ, rồi để oán quỷ của mình đi làm việc, đi mạo hiểm… Cách chơi đột phá thế này e là từ xưa đến nay có một không hai.

Tô Ngư Nương thì phấn khích tột độ: “Chú Kiếm Sơn Trang vui quá, bây giờ tôi mới ngộ ra chân lý! Đây là Ếch Du Lịch, không đúng, là Tro Tàn Du Hành!”

“Anh chị em của chúng ta, à không, Tro Tàn của chúng ta, sẽ lũ lượt xuống núi, thay chúng ta đến thị trấn, đến các làng mạc bên ngoài để tìm nguyên liệu, nhận nhiệm vụ, đánh quái… Sau đó mang tài nguyên về cho chúng ta rèn sắt.”

“Đây mới là cách chơi đúng đắn nhất, tôi giác ngộ rồi!”

* Hiệu ứng thung lũng kỳ dị (Uncanny Valley): là một hiện tượng tâm lý mô tả cảm giác bất an, khó chịu, thậm chí là sợ hãi của con người khi đối mặt với một vật thể nhân tạo, chẳng hạn như robot, búp bê hoặc nhân vật đồ họa vi tính (CGI), trông rất giống người nhưng không hoàn hảo 100%.

Nói một cách đơn giản, khi một vật thể nhân tạo có những đặc điểm giống người, chúng ta thường có xu hướng cảm thấy thích thú và có thiện cảm với nó. Tuy nhiên, khi mức độ tương đồng này vượt qua một ngưỡng nhất định và trở nên "gần như hoàn hảo", những sai khác nhỏ còn lại sẽ trở nên cực kỳ nổi bật và gây ra cảm giác ghê sợ.

* [Âu Hoàng (欧皇)]: Viết tắt của "Âu Châu Hoàng Đế" (Vua Châu Âu). Bắt nguồn từ văn hóa mạng Trung Quốc, dùng để chỉ những người chơi cực kỳ may mắn (nhân phẩm cao), trái ngược với "Phi Tù" (Tù Trưởng Châu Phi) chỉ những người cực kỳ xui xẻo (da đen, mặt đen).

* [Ếch du lịch/ Ếch Xanh Lữ Hành (旅かえる (Travel Frog))]: Tham chiếu đến game di động nổi tiếng Travel Frog của Nhật Bản. Trong game, người chơi nuôi một chú ếch, nó sẽ tự động đi du lịch và mang về quà lưu niệm, đặc sản từ các vùng đất xa xôi.

Không phải Ếch Xanh Lữ Hành bên Lol, bên Lol là skin nhìn giống ếch xanh, còn lữ hành giống kiểu du mục đi chăn "mưa".