Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Ở cái thế giới này, an toàn là đáng tiền nhất!”

Sau khi Ngô Đào từ Phương Tuyền Lộ, Luyện Khí Đường của Ngũ Tuyền Sơn ra ngoài, trong lòng không khỏi cảm khái nói.

Chiến sự nổ ra, hắn cũng không cần suy nghĩ kiếm được bao nhiêu Linh thạch, trước tiên an toàn mạng chó lại đã, bị Ngũ Tuyền Sơn bóc lột thì bóc lột thôi.

Sau ký kết khế ước với Luyện Khí Đường của Ngũ Tuyền Sơn, được  quản sự bên kia cáo tri buổi chiều ngày mai phải đi qua bên này tụ tập, tiếp đó từ bọn họ mang tới nội thành dàn xếp.

Sau đó, có thể chờ đợi ở ngay trong nội thành.

Chờ chiến sự kết thúc, mới có thể giải phóng tự do.

Hơn nữa, Ngô Đào còn phải cầu nguyện trong trận chiến này Ngũ Tuyền Sơn không nên bị hủy diệt. Bằng không thì ở dưới cái tổ bị phá thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không, bây giờ hắn và Ngũ Tuyền Sơn là châu chấu bên trên một sợi dây thừng.

Chỉ có nửa ngày, Ngô Đào phải nắm chặt thời gian xử lý sự việc.

Trả phòng cho người môi giới.

Còn có đi thông báo cho Trương Lệ, nói cho nàng mau chóng dọn tới nội thành.

Đúng rồi, còn có đại thúc Hàn Thiết Trụ Hàn, Hàn đại thúc là Linh Thực Phu, trồng trọt trên linh điền của Ngũ Tuyền Sơn, bên kia cũng có phương pháp bảo hộ, chỉ cần nói cho y biết đừng đi ra bày quầy bán hàng là được.

Nghĩ tới đây, Ngô Đào đi về phía khu Đinh của phường thị.

Tại khu Đinh phường thị đi dạo một vòng, cũng không nhìn thấy Hàn Thiết Trụ, Trong lòng Ngô Đào biết hôm nay Hàn Thiết Trụ cũng không ra bày quầy, cũng không biết nhà y đến cùng ở nơi nào, thiên mệnh như thế, dứt khoát coi như không có gì liền vòng tới Phố Loa Mã  .

Làm cho người ly kỳ là trong hơn một tháng chiến sự phủ lên, Phố Loa Mã vẫn “hot” như cũ. Ngô Đào đi ở trên đường Loa Mã, mà cứ cho là mình đến nhầm, hắn đi tới Vạn Tú Các.

Đây đã là lần thứ hai hắn tới Vạn Tú Các .

Hắn trong khoảng thời gian này bề bộn nhiều việc, cũng không có thời gian tới chiếu cố sinh ý của Trương Lệ.

Tú bà của Vạn Tú Các có trí nhớ rất tốt, liếc mắt một cái đã nhận ra Ngô Đào, vội vàng tiến lên, kéo lại cánh tay Ngô Đào, đôi “bưởi” như có như không cọ xát cánh tay Ngô Đào, cười khanh khách nói:

“Lý đạo hữu, lại tìm đến Trương đạo hữu rồi, ngươi nói xem ngươi cũng quá lâu không tới rồi, Trương đạo hữu có thể rất nhớ ngươi đấy, nhớ muốn ra nước luôn.”

Ngô Đào hôm nay vô tâm chào hỏi với tú bà, dứt khoát móc ra ba khối Linh thạch hạ phẩm ném cho bà ta , rồi trực tiếp đi gõ cửa gian phòng của Trương Lệ.

Rất nhanh, Trương Lệ ra mở cửa, thấy là Ngô Đào, gương mặt xinh đẹp của Trương Lệ nhất thời thoáng qua vẻ vui mừng, nhưng rất nhanh lại chuyển vui thành giận, trong dung nhan càng oán giận, lôi kéo Ngô Đào vào nhà, nói:

“Lý đạo hữu, ngươi thật đúng là tính toán tỉ mỉ, tích lũy mấy tháng mới đến một lần.”

Tính cách Trương Lệ như thế, hoặc có lẽ là do hoàn cảnh hun đúc, nói chuyện rất rõ ràng như thế, Ngô Đào không biết nói gì:

“Trương đạo hữu, ta tới đây là có việc gấp tìm ngươi.”

Trương Lệ nhẹ nhàng nở nụ cười, cánh tay ngọc lại không thành thật, từ từ mò xuống, nói:

“Hơn mấy tháng, chắc chắn rất gấp, Lý đạo hữu yên tâm, ta biết mà!”

Ngô Đào bị dọa lui ra phía sau một bước, áp chế lại con ngựa đang nhảy trong lòng, nghiêm mặt nói:

“Trương đạo hữu, chớ có làm ẩu, ta nói với ngươi chuyện đứng đắn.”

Trương Lệ thấy vậy, cũng biết Ngô Đào chuyến này tìm nàng đúng là có chuyện quan trọng, nên không còn làm loạn, nói:

“Cuối cùng là chuyện gì?”

Ngô Đào nói:

“Trương đạo hữu, chậm nhất mấy ngày, Ngũ Tuyền Sơn sẽ khai chiến với Quỷ Đạo Tông. Ngươi cũng biết, Tây ngoại thành này là được Đệ tử Ngũ Tuyền Sơn mở rộng, một khi các môn phái khai chiến, Đệ tử Ngũ Tuyền Sơn làm sao còn có dư lực tới che chở an toàn cho tán tu ở Tây ngoại thành. Nếu Trương đạo hữu tin được ta, ngày mai dọn tới nội thành đi, nội thành có Tu tiên giả Trúc Cơ của Ngũ Tuyền Sơn trấn thủ, nói tương đối thì an toàn hơn một chút.”

Trương Lệ nghe vậy, trên mặt cũng không có vẻ vui cười, gương mặt xinh đẹp bị dọa có chút tái nhợt, nàng há to miệng, đến cuối cùng nói ra khó xử của mình:

“Lý đạo hữu, ta tất nhiên là tin ngươi, chỉ là tiền thuê nhà nội thành đắt như vậy, lần trước tà ma đột kích đã móc rỗng tích góp của ta.”

“Hơn nữa, sau vụ tà ma kia, ta bị dọa, cả ngày sợ gặp lại tà ma, kiếm được Linh thạch trong khoảng thời gian này lại đi mua ba tấm Phá Tà Phù.”

“Hiện nay trên thân ta mới tích trữ được năm mươi khối Linh thạch hạ phẩm, nghe nói phòng ở phía ngoài nội thành nhất cũng ít nhất phải tám chín mươi Linh thạch hạ phẩm, Ta làm thế nào thuê được.”

“Nếu là ngủ ở trên đường cái, ngươi cũng đã nghe nói qua, ccar Tây ngoại thành này nếu không có khế ước cho thuê phòng, thì không cho phép ngủ ở trên đường cái, Ngũ Tuyền Sơn cũng sẽ không công che chở ngươi.”

“Huống chi là nội thành kia.”

Ngô Đào nghe vậy, trước khi tới, kỳ thực hắn đã biết Trương Lệ căn bản không có nhiều Linh thạch như vậy, nàng làm nghề này, mặc dù thu vào nhiều hơn so với tán tu bình thường tầng dưới chót, nhưng chi tiêu cũng lớn.

Hắn thấy Trương Lệ mặt mũi xụ xuống, liền lấy ra Linh thạch chuẩn bị trước, kéo tay Trương Lệ qua, đặt ở trên lòng bàn tay Trương Lệ, lúc Trương Lệ trợn to hai mắt khó có thể tin nhìn hắn, hắn nói:

“Năm khối Linh thạch trung phẩm này ngươi cầm đi, đi nội thành thuê phòng hẳn là đủ.”

Trương Lệ nhìn năm khối Linh thạch trung phẩm, không chịu nhận lấy:

“Lý đạo hữu, số này nhiều lắm, ta không thể nhận...”

Ngô Đào cười nói:

“Trương đạo hữu, ngươi suy nghĩ gì vậy, đây là cho ngươi mượn, cần phải trả đó. Ngươi còn nhớ rõ ta đã nói với ngươi hai lần, lần trước chúng ta không quen ngươi cũng nguyện ý cho ta mượn Linh thạch, một trăm khối toái Linh thạch kia là ân cứu mạng với ta.”

“Hôm nay, ta cho ngươi mượn Linh thạch là báo đáp ân tình ngươi khi đó.”

Trương Lệ thấy hắn tình chân ý thiết, chỉ cảm thấy cái mũi chua chua, thu hồi Linh thạch nói:

“Vậy như thế hai ta coi như hòa nhau, Lý đạo hữu, ngươi yên tâm, ta sẽ trả ngươi.”

Năm khối Linh thạch trung phẩm, nàng phải kiếm tiền trong một thời gian dài .

Trước đây lúc mới gặp Lý đạo hữu, hắn thân trúng tà ma, nghèo vang chuông, không nghĩ tới bây giờ phát tài, lại dễ dàng lấy ra năm khối Linh thạch trung phẩm.

Người có tiên duyên của riêng mình, Trương Lệ cũng không hỏi đến.

“Được, hòa nhau. Ta cũng sẽ dọn đi nội thành, nếu có cơ hội, ta nghĩ chúng ta còn có thể gặp lại.”

Ngô Đào cười cười, chuẩn bị cáo từ rời đi.

Trương Lệ giữ chặt hắn lại, nói:

“Tất nhiên tới cũng tới rồi, vậy để ta tận tình hữu nghị địa chủ một lần nha.”

Ngô Đào quay đầu nhìn nàng mị nhãn như tơ, không tự kìm hãm được bành trướng, nhưng hắn vẫn lắc đầu nói:

“Quá lãng phí thời gian một canh giờ trì hoãn này, ta còn có chuyện phải đi xử lý.”

Trương Lệ hừ lạnh nói:

“Một canh giờ? Lý đạo hữu thực sự là mở mắt nói lời bịa đặt, ta còn không biết ngươi. Lại nói, tin tưởng kỹ thuật của ta, làm ngươi nhanh ngươi cũng phải nhanh, làm ngươi chậm ngươi phải chậm.”

3 phút sau…

Ngô Đào từ Vạn Tú Các đi ra, trong lòng hôi bại, chỉ cảm thấy rất mất hứng, hối tiếc không thôi:

“Bị lừa rồi, àizzz...”

Trương Lệ trước nay chưa từng nhanh như vậy, hơn nữa tần suất thu phóng cực nhanh, cái này cũng là nguyên nhân hắn cấp tốc thua trận.

Thở dài một tiếng, hắn đi gặp người môi giới xử lý việc hoàn tiền thuê nhà .

Bên trong khu môi giới, Chu quản sự không thấy, là một vị quản sự môi giới khác ở đó.

Ngô Đào cầm thuê khế ước ra, khách khí nói:

“Xin chào vị quản sự này, ta là tới trả phòng, đây là khế ước ta thuê...”

Tên quản sự kia lấy tới, nhìn một lần, tức giận nói:

“Bên trên khế ước này của ngươi ký kết là hiệp ước 2 năm, ngươi một năm này cũng chưa ở đủ, ta nói với ngươi, làm như ngươi thì tiền thế chấp là không thể lấy về.”

Ngô Đào không thể làm gì khác hơn là năn nỉ nói:

“Xin lỗi, ta đích xác là có chuyện quan trọng, trên hiệp ước cũng đã nói, nếu là gặp phải sự tình không thể đối kháng, là có thể thoái tô, tiền thế chấp cũng có thể trả lại toàn bộ. Chu quản sự có đây không, ta nhận biết Chu quản sự.”

Người kia nghe xong, lập tức giận sôi:

“Như thế nào, Chu quản sự là quản sự, còn ta không phải là quản sự, ta nói không thể trả lại tiền đặt cọc là không thể trả.”

Ngô Đào bất đắc dĩ, thầm nghĩ:

“Vẫn là Luyện Khí Đường suy tính chu đáo.”

Luyện Khí Đường đã sớm nghĩ tới sự việc những Luyện khí sư Tán tu này muốn trả thuê, hơn nữa đưa cho bọn hắn một tấm chứng từ, nói nếu gặp phải làm khó dễ, có thể bày ra.

Ngô Đào đành phải lấy ra chứng từ kia cho quản sự xem xét, tên quản sự kia xem xét pháp ấn Luyện Khí Đường của Ngũ Tuyền Sơn lập tức sợ run, cung cung kính kính trả lại 3 tháng tiền thế chấp cho Ngô Đào.