Ta Sáng Tạo Ma Công Quá Kỳ Dị - Dịch

Chương 115. Lần Này Chơi Tới Bến Rồi!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Tại Minh Vương thành, trong một tòa thành phàm nhân.

Trước một đại môn cổ kính, phía trên treo cao hai chữ nghĩa trang, một lão nhân lưng còng, ăn mặc đơn sơ, tay cầm quải trượng, nổi giận đùng đùng, khuôn mặt đều đỏ lên, mang theo đám gia đinh chỉ vào một tên hán tử trung niên bị đuổi ra đại môn, chửi ầm lên.

“Ngươi khâm liệm như vậy mà được sao? Ngươi còn không có tay nghề tốt bằng đứa nhóc ba tuổi a!”

“Ngươi đây là khinh nhờn vong linh của huynh trưởng lão phu đúng không?”

Lão nhân giơ chân mắng xong, vội vàng quay đầu quỳ rạp xuống đất, hướng về phía thi thể trong đại môn dập đầu hô to "Tội lỗi".

Mà thi thể kia vành mắt đen một vòng lớn, môi đỏ phát tím, trang điểm rất khó coi, giống như là nữ tử mới học son phấn.

Hán tử trung niên mặc vải bố thô kệch bị phun máu chó lâm đầu, xấu hổ vô cùng. Nhìn thấy lão nhân kia quay đầu lại mắng hắn không thể không chạy trối chết.

“Tiểu sư đệ, bí thuật này rốt cuộc có linh hay không?”

Hán tử trung niên cẩn thận nhìn nghĩa trang, đứng ở đầu ngõ, hai mắt vô thần, hoài nghi nhân sinh, một khe hở giữa mi tâm hắn như ẩn như hiện.

Thời gian như cát lặng lẽ trôi qua.

Ngày hôm nay ánh nắng tươi sáng, rốt cục đã đến ngày đi tới Thánh Địa Thiên Sư tham gia Đại Hội.

Khác với các lần trước đều là các Thánh Địa khác gây lực áp cho Thánh Địa Thái Huyền, Thánh Địa Thái Huyền nhiều nhất chỉ là hạng ba, mà đó cũng là thời đại rất lâu rồi.

Tệ nhất là lần trước, địa điểm thi đấu chính là Thánh Địa Thái Huyền, là sân nhà mà kết quả cùng tay mơ thánh địa Côn Luân mổ lẫn nhau, tranh đoạt vị trí thứ hai đếm ngược từ dưới lên.

Từ đó các Thái Huyền đệ tử đối với Đại Hội không còn cảm thấy hứng thú.

Nhưng lần này lại không giống, bởi vì bọn hắn tu luyện công pháp do Tiểu Tổ sáng tạo, thực lực mỗi người đều tăng vọt.

“Sư đệ, ngươi tu luyện đa số công pháp của tiểu tổ, là thời điểm ngươi tham gia Đại Hội để trang bức.”

“Nếu như ngươi có thể áp đảo các thánh địa khác, ta sẽ tự mình ban phát danh hiệu Thái Huyền bức vương cho ngươi.”

"Lần trước các sư huynh toàn bộ bại trận, bị cười nhạo đã lâu, lần này ta sẽ vì sư huynh rửa sạch sỉ nhục. Đại đao của ta cũng đã đói khát khó nhịn rồi.”

Các Thái Huyền đệ tử tinh anh của thế hệ này lấy Thái Huyền thánh tử cầm đầu, đều ở tại chỗ mình ở chuẩn bị, ngẩng đầu ưỡn ngực, thần thái phi dương.

Cuộc thi năm năm vừa bắt đầu, các tuyển thủ rèn luyện bên ngoài cũng chạy về, hưng phấn tiễn đưa các sư đệ.

Có người dặn dò thánh địa Bồng Lai có một tên bố láo cần phải đánh cho sấp mặt!

Có người dặn dò Thánh Địa Thần Kiếm có một mỹ nữ mà năm đó không thể bắt được nàng, ngươi thay ta bắt muội muội của nàng!

Cũng có trưởng lão dặn dò đệ tử năm đó có tình địch hoành đao đoạt người yêu, bây giờ con trai hắn đã mười bốn tuổi. Đồ nhi, ngươi hiểu mà!

Lúc này trong tiểu lâu, Diệp Tiêu Dao trải qua ba ngày, rốt cục vì đệ tử Âm Dương tông lượng thân chế tạo ra hai môn công pháp, còn có một quyển đan phương.

“Ngươi xem kiếm đạo chân ý của Ngô Thông, từ trong đó tìm hiểu ra kiếm đạo diệu pháp, sáng tạo ra Độc Cô Cửu Kiếm!"

“Độc Cô Cửu Kiếm: công pháp Địa giai cao cấp, uy lực có thể so với Thiên giai. Chỉ cần ăn một vạn thanh thiết kiếm là có thể đại thành. Tu luyện tới kiếm thứ chín chiến lực tăng vọt chín lần. Nhưng bởi vì tu luyện quá tải để đạt tới cảnh giới viên mãn, do đó tỷ lệ sống sót chỉ có một phần vạn.”

“Ngươi xem hai mươi tám môn ma công, thông hiểu đạo lí, sáng tạo ra 《 Hấp Tinh đại pháp 》!

"Hấp Tinh đại pháp: công pháp Địa giai đỉnh cấp, có thể thôn phệ chân nguyên của người khác cho mình dùng để tăng trưởng tu vi. Tu luyện tới cực hạn sẽ có chân nguyên khổng lồ, có 99% xác suất bạo thể mà chết, còn lại 1% có tỷ lệ tăng lên một tiểu cảnh giới."

“Đinh! Ngươi xem đại lượng ký ức thải âm bổ dương của Ngô Thông, tâm sinh linh quang, sáng tạo ra đan phương của << Tuyệt phẩm đan >>.”

"Tuyệt phẩm đan: Thiên giai bí đan, nuốt vào có thể đột phá Thiên Nhân cảnh. Đan dược đều có độc tính, đan dược này chính là độc mãn tính, từ bảy tới mười bốn ngày phát tác bệnh truyền nhiễm liệt dương, phàm là người giao hợp cùng người nuốt đan tất bị truyền nhiễm. Nữ nhân kinh nguyệt mỗi tháng kéo dài ba mươi ngày, nam nhân cả đời liệt dương, dưới thánh giả khó giải độc."

Diệp Tiêu Dao nhìn thấy hai cái trước thì cũng không có gì ngoài ý muốn, bởi vì phương hướng hắn tìm hiểu vốn là loại công pháp có tỉ lệ tử vong cực cao này.

Uy lực càng lớn thì hấp dẫn sẽ càng lớn, mà lại là chân thật công pháp, thánh nhân cũng nhìn không ra manh mối.

Ngược lại đan phương thì… Đây là thứ đầu tiên hắn sáng tạo ra ngoài công pháp.

"Bệnh liệt dương truyền nhiễm, một truyền mười, mười truyền trăm! Bệnh truyền nhiễm này còn có thời kỳ ủ bệnh, đây không phải là loại bệnh lây qua đường tình dục sao?"

Diệp Tiêu Dao hít sâu một ngụm khí lạnh, hắn cũng không dám nghĩ thứ này đặt ở cái thánh địa song tu Âm Dương Tông thì sẽ dẫn phát hậu quả gì.

Bọn hắn đều dựa vào song tu để trở nên mạnh mẽ, kết quả Diệp Tiêu Dao đem bọn hắn làm cho liệt dương, vậy bọn hắn còn tu luyện cái lông gà gì nữa.

Phỏng chừng sau này toàn bộ Âm Dương Tông sẽ là cảnh gà bay chó sủa.

Đan độc trong đan dược rất khó trừ đi, đây là vấn đề căn cơ, thánh nhân cũng không dễ dàng giải quyết.

Diệp Tiêu Dao cảm giác mình giống như mở ra cánh cửa của thế giới mới.

Hôm nay là đan phương, vậy ngày mai sẽ là cái gì? Luyện khí chi pháp? Kỳ dị trận pháp?

Lần này chơi tới bến rồi!

Diệp Tiêu Dao trân trọng viết xuống hai môn công pháp cùng đan phương.