Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Mà lúc này, theo chân thân Ngô Thông hiển lộ, đám người Thái Huyền thánh tử, Triệu Tử Thành vốn phẫn nộ liền ngây ra như phỗng.
Rất hiển nhiên đây là một trận ám sát do ma đạo an bài.
Thiên Nguyên thánh sư cùng đám Côn Luân đệ tử cũng nhìn mà choáng váng.
Người này không phải Diệp Tiêu Dao? Vậy hắn là ai? Còn Diệp Tiêu Dao đâu?
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới, người cùng bọn hắn ở chung ba ngày dĩ nhiên không phải là Diệp Tiêu Dao.
Bọn hắn phẫn nộ qua đi, trong lòng cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như Diệp Tiêu Dao thật sự chết thì sợ là cả Thương Uyên giới đều sẽ náo loạn.
Đồng thời bọn hắn kinh nghi bất định nhìn quanh bốn phía, muốn biết Diệp Tiêu Dao đang ở đâu.
Trịnh Nguyên cũng đã ngây dại đứng tại chỗ, không dám tin nhìn xem thanh niên xa lạ trước mặt.
“Trịnh Nguyên! Thánh Địa Thái Huyền đối xử với ngươi không tệ, vì sao ngươi lại làm vậy?”
“Trịnh Nguyên! Vì sao?!!”
Thái Huyền thánh tử rống giận chất vấn Trịnh Nguyên.
Tiểu Kim Cương, Triệu Tử Thành cũng vô cùng căm tức, trợn mắt nhìn Trịnh Nguyên mà không dám tin.
Trịnh Nguyên ở trong Thái Huyền đệ tử có thanh danh không tệ, là một người tốt khắc khổ, rất khó cùng ma đạo dính dáng quan hệ.
“Ta… Ta...... Ta là con trai cỉa trưởng lão Âm Dương tông, là người của ma đạo…” Trịnh Nguyên quỳ rạp xuống đất, áy náy, thống khổ, nước mắt cuồn cuộn rơi xuống, thất thanh khóc lớn: "Mẹ của ta đang bị bọn hắn uy hiếp, nếu như ta không giết Tiểu Tổ thì bọn hắn sẽ giết mẹ ta! Ta không có biện pháp, ta không có biện pháp a!"
Mọi người nghe vậy thì đều ngẩn ngơ.
Đúng lúc này, một thiếu niên đứng lên, da mặt như thuốc nhuộm tan đi, lộ ra chân thân.
Hắn nhìn xem Trịnh Nguyên một chút, lắc đầu thở dài nói: "Aiii, bắt hắn lại, trở về rồi thẩm vấn.”
Nếu như không phải Trịnh Nguyên nói ra một câu khó hiểu cuối cùng, Diệp Tiêu Dao cũng sẽ không cho rằng hắn là đao của Hợp Hoan tổ sư dùng để giết mình.
“Tiểu Tổ......”
Trịnh Nguyên kinh ngạc, không thể tin nổi hảo hữu cùng mình hàn huyên ba ngày nay lại chính là Diệp Tiêu Dao.
Những người khác cũng không thể tin nổi, sau khi phản ứng kịp liền nhao nhao thở phào nhẹ nhõm, tiến lên hành lễ, vẻ mặt hơi kích động: "Tiểu tổ!”
Tam Nhãn Chân Quân bàn tay khôi phục, vẻ mặt bình tĩnh trở lại, vung tay áo lên đem Trịnh Nguyên thu vào trong tay áo.
“Thật không nghĩ tới kế sách phòng bị này của ngươi thật sự thành công.” Hắn cảm thán một câu, ánh mắt tán thưởng không thôi.
“Thủ đoạn này xuất phát từ tay ngươi sao? Ngươi đúng là tâm trí như yêu!” Thiên Nguyên thánh sư trừng to hai mắt, khiếp sợ nhìn về phía Diệp Tiêu Dao nói.
Bà mẹ nó, đây mà là đứa trẻ tám tuổi ư?
“Vẫn là Tiểu Tổ lợi hại. May mà tiểu tổ đã sớm có chuẩn bị.”
“Vẫn là Diệp Tiêu Dao tâm đen a.”
Đám người Triệu Tử Thành, Tô Diệu Âm, Phong Kỳ đều lộ ra thần sắc sùng bái, may mắn không thôi.
Mà đám người Từ Thành, Lý Hạc lại có tâm tình không giống nhau. Bọn hắn nhìn về phía Diệp Tiêu Dao với ánh mắt có chút hoảng sợ, hạ quyết tâm chọc ai cũng không thể chọc Diệp Tiêu Dao.
Đồng thời bọn hắn càng thêm hâm mộ thần thông của Diệp Tiêu Dao. Bí thuật áp đặt trên người Ngô Thông rõ ràng là << Họa bì liệm thuật >>, bọn hắn trăm triệu lần không nghĩ tới bí thuật này lại diệu dụng đến vậy.
Trong lúc nhất thời, địa vị của bí thuật này ở trong lòng bọn hắn lập tức nâng cao, vượt qua cả Thiên giai.
Diệp Tiêu Dao nhìn quanh bốn phía, nếu như đã an bài ám sát thì Hợp Hoan tổ sư cũng sẽ không ở khoảng cách quá xa để xác định chắc chắn cái chết của Diệp Tiêu Dao.
Diệp Tiêu Dao cười lạnh hét lớn: “Diệp Tiêu Dao ta luôn luôn tuân theo một quy tắc, đó là người không phạm thì ta ta không phạm người, nếu người phạm ta thì ta tất lật bàn!"
Diệp Tiêu Dao chỉ vào thi thể Ngô Thông, lạnh lùng nói: "Đây chỉ là bắt đầu thôi!”
Hắn vừa dứt lời, bốn phía liền trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều là khiếp sợ không thôi.
Hợp Hoan tổ sư?
Vị Thánh Nhân Vương kia cũng tới sao?
Hư không vô cùng yên tĩnh, chỉ có gió to gào thét.
Sau một lúc lâu, một giọng nói nghiến răng nghiến lợi vang lên, cực kỳ đinh tai nhức óc.
“Ngươi tuổi còn nhỏ mà đã có tâm cơ như vậy, cẩn thận thông minh quá bị thông minh hại đấy!”
Diệp Tiêu Dao cười nhạo, thản nhiên nói: "Hợp Hoan tổ sư không cần phí tâm lo lắng cho ta, ngược lại Hợp Hoan tổ sư tay già chân già mà còn dám chạy loạn, không sợ rơi vào trong rãnh ngã chết sao?"
Nghe vậy mọi người chung quanh đều trợn mắt há hốc mồm. Bọn hắn không nghĩ tới Hợp Hoan tổ sư thật sự ở đây, và càng không nghĩ tới Tiểu Tổ quả nhiên là to gan lớn mật, đối mặt với lão ma đầu Hợp Hoan tổ sư kia mà chẳng những trấn định tự nhiên, lại còn có thể trả lời lại một cách mỉa mai.
Dù là Thiên Nguyên thánh sư cũng bội phục vạn phần, chỉ bằng vào phần đảm phách này thì thế hệ tuổi trẻ đã không có ai sánh bằng Diệp Tiêu Dao.