Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Ta như thế nào cảm thấy, hắc ám cấm khu náo động là bởi vì tiểu tử này khởi động nhỉ?"
Tam Nhãn Chân Quân nhịn không được liếc Diệp Tiêu Dao một cái.
Tại thí luyện Huyết Quật, hắc ám cấm khu tựa hồ có dị động gì đó.
Khi đó chính là thời điểm Diệp Tiêu Dao đột phá gông cùm xiềng xích, bước vào con đường tu hành.
“Vở kịch kết thúc rồi.” Thái Cổ Ngư Vương đứng lên nói, chậm rãi thu hồi cần câu.
Hắn xoay người nhìn về phía chín đại thánh địa, cười nói: "Chư vị, Cổ hoàng tử hiện tại còn đang bế quan, nửa ngày sau mới xuất quan, đến lúc đó sẽ mở tiệc lớn, các vị nhớ phải tới đó.”
Nói xong hắn lại nhìn về phía Diệp Tiêu Dao, ánh mắt thâm thúy nói: "Ta cảm thấy hứng thú với ngươi nhất. Đến lúc đó sẽ có thiên kiêu từ khắp nơi đến trao đổi đại đạo, ngươi cùng chư vị thánh tử cũng phải quang lâm.”
Thái Cổ Ngư Vương nhìn chằm chằm Diệp Tiêu Dao, ánh mắt sâu thẳm như đầm sâu.
Diệp Tiêu Dao nhìn chằm chằm Thái Cổ Ngư Vương, luôn cảm thấy ánh mắt lão câu cá này nhìn hắn có vấn đề, giống như đang nhìn một con cá vậy.
Tô Phong Lưu đánh bại thánh tử Mạc Khinh Nhu nhưng không thấy Phượng Tước Nhi nhảy ra. Ta đánh Tô Phong Lưu một trận thì nàng liền nhảy ra, chỉ là bởi vì ta mạnh sao?
Diệp Tiêu Dao híp mắt, có loại cảm giác nguy cơ khó hiểu, giống như có một cái lưới lớn trùm lên đầu hắn, làm cho hắn rất không thoải mái.
Thậm chí hắn còn có loại ảo giác lão câu cá này leo lên Thánh Địa Thiên Sư như là chạy về phía hắn.
Diệp Tiêu Dao nhớ tới một chuyện mà sắc mặt âm trầm xuống, hắn cũng không cho rằng đây là tin tức tốt.
Ý tứ này chẳng lẽ là vị Cổ hoàng tử kia muốn thu tất cả chúng ta làm thuộc hạ? Dã tâm này thật lớn!
Tô Phong Lưu bên cạnh không có nhiều tâm tư như vậy, nghe Thái Cổ Ngư Vương nói mà không khỏi cười lạnh.
“Chư vị, cáo từ! Ngày khác tại yến hội gặp lại!” Thái Cổ Ngư Vương cười nói, xoay người đón Phượng Tước Nhi, sau đó nâng lên Tiểu Ngư Hà của mình bay nhanh ra ngoài Thánh Địa Thiên Sư.
Hắn đã xem một hồi thi đấu, lời mời cũng đã phát ra ngoài, do đó hắn sẽ không ở lại lâu nữa, mau chóng về tộc phục mệnh.
Trước khi đi Phượng Tước Nhi còn nhìn Diệp Tiêu Dao một cái, mắt ngọc mày ngài, cười hì hì nói: "Ta chờ ngươi tới nha.”
Nụ cười của nàng như trăm hoa đua nở, trong vẻ thanh thuần mang theo sự quyến rũ.
Ầm!!!
Một bàn tay to màu đỏ thẫm che khuất bầu trời, mạnh mẽ chộp về phía Phượng Tước Nhi.
"Không cần đợi, cháu ta đang thiếu một nha đầu làm ấm giường, ngươi ở lại đây làm ấm giường cho cháu ta đi!"
Huyết Thần lão tổ như thần như ma, từ hư không đi ra, trực tiếp động thủ.
Hắn ra tay quá nhanh, Phượng Tước Nhi vừa mới đi ra hai dặm đã trực tiếp bị một phát bắt lại.
“Làm càn!”
Phượng Tước Nhi vừa thanh thuần vừa quyến rũ, khuôn mặt nhỏ nhắn vừa thẹn vừa giận, nũng nịu hô to.
Dù sao nàng cũng là con gái của Thái Cổ Phượng Hoàng, đặt ở thời đại Thái Cổ cho dù là Đại Thánh cũng không dám bất kính với nàng.
Vậy mà có kẻ dám để cho nàng làm nha đầu làm ấm giường của người khác.
“Làm càn sao? Tiểu nha đầu, hiện tại cũng không phải là thời Thái Cổ!”
Huyết Thần lão tổ ánh mắt lạnh lùng nói, phong cấm tu vi của Phượng Tước Nhi, tiện tay ném nàng vào bên người Diệp Tiêu Dao.
Trong nháy mắt tất cả mọi người ở đây đều sợ ngây người.
Đường đường là Thái cổ hoàng nữ, là con gái của Đại Đế mà lại bị Huyết Thần lão tổ bắt làm nha đầu làm ấm giường cho Diệp Tiêu Dao?
Dù là Diệp Tiêu Dao cũng là một mặt mơ hồ, hắn cúi đầu há miệng nhìn xem thiếu nữ vừa thuần khiết vừa quyến rũ kia bị người ta hái xuống.
Tứ gia gia thật sự là tri kỷ của ta!
“Huyết Thần lão tổ, ngươi có biết ngươi đang làm gì không?” Thái Cổ Ngư Vương cũng há hốc mồm, vội vàng chạy tới, vừa sợ vừa giận chất vấn.
Cổ hoàng nữ có địa vị tôn quý, càng là muội muội của cổ hoàng tử, tuyệt đối không thể có bất kỳ sơ xuất!
“Thì sao?” Huyết Thần lão tổ mặt đầy sát khí, lạnh lùng nhìn xuống Thái Cổ Ngư Vương hỏi: "Đầu tiên là Tây Thổ Linh Sơn, hiện tại đến phiên Cửu Lê Phượng tộc các ngươi, một đám đều nhìn chằm chằm tôn nhi của ta! Các ngươi muốn làm gì?"
Thái Cổ Ngư Vương nghe vậy lập tức biến sắc.
"Ta chỉ là mời hắn dự tiệc mà thôi, người trẻ tuổi tu hành không phải sẽ thường có chuyện vặt vãnh hay sao?"
"Hơn nữa ta cũng không phải là mời suông, đến lúc đó chúng ta sẽ lấy ra Cửu Lê Phượng Bia cho thiên hạ tuấn kiệt ngộ đạo một phen a!”
Thái Cổ Ngư Vương sắc mặt khó coi giải thích.
"Đừng nói với ta những thứ không có ý nghĩa này!" Huyết Thần lão tổ phất phất tay nói, lười cùng Thái Cổ Ngư Vương đấu khẩu: "Ta nói tiểu nha đầu này làm ấm giường cho tôn nhi của ta thì liền như vậy!”
“Ngươi!”
Thái Cổ Ngư Vương thiếu chút nữa tức hộc máu.
Cổ hoàng nữ có địa vị tôn quý vô cùng, nếu như tin tức nàng bị bắt đi truyền về thì nhất định sẽ khiến cho Thái Cổ chủng tộc đại chấn động.
Còn chuyện làm ấm giường thì sao?
Sợ là thế hệ trẻ tuổi của Thái cổ chủng tộc đều muốn cùng Diệp Tiêu Dao liều mạng!
Thái Cổ Ngư Vương rất muốn động thủ nhưng hắn chỉ là Thánh Nhân Vương, trước mặt Huyết Thần lão tổ hắn còn kém xa, mà trước đó không lâu Huyết Thần lão tổ vừa giết một vị Thánh Nhân Vương.
“Huyết Thần lão tổ, ta hi vọng ngươi có thể chịu đựng được hậu quả!”
“Ít ngày nữa Đại Thánh Tướng của tộc ta sẽ tự mình tìm đến cửa nhà ngươi!”
Thái Cổ Ngư Vương sắc mặt âm trầm, không cam lòng liếc mắt nhìn Phượng Tước Nhi một cái, sau đó tức giận rời đi.
Hắn mới đi được ba dặm thì đã quay đầu lại.
“Như thế nào? Ngươi không cam lòng nên muốn giao thủ với ta à?” Huyết Thần lão tổ hai mắt bắn ra thần quang, dò hỏi.
“Không phải! Ta tới mang Tiểu Ngư Hà đi!” Thái Cổ Ngư Vương nghiến răng nghiến lợi nói, sau đó khiêng lên một con sông lớn rời đi, thuận tiện mang theo các trang bị câu cá.
Diệp Tiêu Dao líu lưỡi, cúi đầu nhìn Phượng Tước Nhi nói: "Thấy không, đây là lão câu cá a, dưới cơn giận dữ hắn cũng không quên đồ câu cá.”
Diệp Tiêu Dao rốt cục đã hiểu được vì sao lão bà cỉa Thái Cổ Ngư Vương lại ly hôn Thái Cổ Ngư Vương.