Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Diệp Tiêu Dao sải bước tiến lên, vác theo dao phay, thuận tay rút ra bản nguyên thể chất của thiếu niên áo đen.
Một cái đồ đằng hình dạng Thanh Phượng bay ra, ký hiệu quỷ dị, lấp lánh phát sáng.
Diệp Tiêu Dao nhìn xem vài lần rồi tùy ý thu vào túi trữ vật.
Hắn hiện tại cũng không có thời gian hấp thu thứ này.
“Cái này...... Ngươi tiến vào Chân Huyền cảnh rồi sao?” Thái Huyền thánh tử mở to hai mắt, kích động khó có thể kiềm chế hỏi.
Đám người Bồng Lai thánh tử, Cơ Tiên Vận, Nguyên Cảnh cũng là há to miệng, nhìn xem ánh sáng mông lung bên ngoài cơ thể Diệp Tiêu Dao mà không thể tin tưởng hai mắt của mình, chấn động không gì sánh kịp.
Phàm thể bước lên con đường tu hành quả thực là một hồi thần tích!
“Không sai!” Diệp Tiêu Dao cười nhạt nói.
“Hắn thật sự bước vào Chân Huyền cảnh. Không biết con đường sau này của phàm thể sẽ là phong thái như thế nào?" Bồng Lai thánh tử đè xuống nội tâm cuồn cuộn, cảm khái muôn vàn nói.
Lúc này tất cả mọi người đều cảm thấy chờ mong, dù sao phàm thể bước vào con đường tu hành là chuyện xưa nay chưa từng có.
Con đường tương lai của Diệp Tiêu Dao như thế nào ai cũng không biết rõ. Hắn huy hoàng hay chỉ là rực rỡ trong nháy mắt thì ai cũng không thể nhìn trộm.
Nhưng trước mắt mà nói thực lực của Diệp Tiêu Dao đã hoàn toàn chinh phục tất cả mọi người.
Hắn một đao chém chết thiên kiêu của Âm Dương tông chứng tỏ hắn quá mạnh. Cho dù là Bồng Lai thánh tử thì cũng không có nắm chắc làm được.
“Có ngươi ở đây hẳn là chúng ta có thể đối phó được với Thiên Ma Tử rồi.” Bồng Lai thánh tử cười nói.
Hắn tiến vào Hắc Tháp cao nhất chỉ là tầng ba mươi ba, cho nên hắn hiểu rõ Thiên Ma Tử so với trong tưởng tượng của hắn đáng sợ hơn nhiều.
“Nhưng chúng ta cũng không nên khinh thường, bì vô luận là nhân số hay là thủ đoạn thì chúng ta chung quy vẫn yếu hơn ma đạo, cẩn thận là trên hết.”
“Nếu thật sự đánh không được thì chúng ta cũng có thể tạm thời tránh né, dù sao tạo hóa lớn nhất của nơi này đã rơi vào trong tay Diệp Tiêu Dao.”
Nguyên Cảnh rất cẩn thận đề nghị.
Ma đạo đang hưng thịnh đến nay thì ai dám khinh thường?
Những người còn lại cũng đều gật đầu.
“Không sao, chúng ta cứ trực tiếp giết qua bọn hắn là được.” Diệp Tiêu Dao thản nhiên nói.
Hắn tùy ý từ trên người thiếu niên áo đen lấy ra một quả cầu đá, bên trên có không ít chỗ che kín điểm đen.
Rõ ràng loại chấm đen này chính là bị trí các đồng môn của thiếu niên áo đen, là người của Âm Dương tông.
“Đi!”
Diệp Tiêu Dao sải bước đi về phía trước, những người còn lại cũng không nói gì nữa mà nhao nhao đuổi theo hắn.
Ở bên khác, Âm Dương thánh tử vừa mới đi ra từ một cái hang cổ với sắc mặt khó coi.
“Đều là cái quái gì đâu không! Không có một bộ công pháp song tu của thời Thái Cổ!”
Bí thuật song tu tại thời Thái Cổ cực kỳ cường thịnh, nếu như đạt được thì con đường tương lai của Âm Dương thánh tử tất nhiên sẽ rất hưng thịnh.
Đáng tiếc là hắn tìm cả buổi mà cũng không có tìm được, chỉ tìm ra mấy gốc tài liệu luyện khí có chút giá trị.
Bên cạnh Âm Dương thánh tử, mấy tên đệ tử của Âm Dương tông nghe vậy đều câm như hến, không dám nói gì.
Vào lúc này, một cái hang cổ phía xa xa cũng bị phá vỡ, vài đạo thân ảnh từ bên trong đi ra, người cầm đầu chính là Thiên Ma Tử.
Sắc mặt của hắn không dễ nhìn, hiển nhiên là cũng thu hoạch không được tốt.
Hang cổ nơi này mà đặt ở các đại thế lực khác có lẽ sẽ bị coi là trân bảo, nhưng đối với Thiên Ma Tử thì căn bản không lọt vào mắt.
Những hang cổ này đã từng bị các tu sĩ cường đại ở thời Thái Cổ cướp đoạt qua một lần, còn muốn tìm ra những hang cổ bí ẩn thì quá gian nan.
Một thiếu niên của Thiên Ma giáo bất đắc dĩ nói: “Hai mươi lăm ngày mà thu hoạch cũng không lớn như trong tưởng tượng. Nếu muốn đúc thành căn cơ Bất Hủ thì Hắc Tháp mới là tạo hóa tốt nhất!”
“Nếu như không phải Hắc Tháp bị người cướp đi thì tạo hóa bên trong chính là của chúng ta!”
"Không sai! Ta thật muốn đem cái tên tiểu vương bát đản Diệp Tiêu Dao kia giết chết! Một tên chính đạo mà lại đi cướp cơ duyên của ma đạo chúng ta làm cái gì?"
Thu hoạch chênh lệch làm cho đám người ma đạo tức giận không thôi. Bọn hắn đều là thiên kiêu ma đạo, làm việc bá đạo đã quen, lần đầu ở trong tay chính đạo ăn thiệt thòi lớn như vậy, hơn nữa còn do một tên tiểu tử tám tuổi gây ra, điều này càng làm cho bọn hắn cảm thấy nghẹn khuất.
"Hai mươi lăm ngày mà Diệp Tiêu Dao còn không có đi ra. Hắn đây là dự định co đầu rút cổ trong đó không dám đi ra sao?"
"Còn có mấy đám Bồng Lai thánh tử kia nữa, hiện tại một tên cũng không thấy đâu!"
“Chính đạo muốn núp lùm cho đến khi thí luyện Huyết Quật kết thúc sao?”
Nhận thấy thí luyện Huyết Quật sắp kết thúc, đám thiếu niên Ma đạo liền cảm thấy lo lắng.
Diệp Tiêu Dao mà thật sự co đầu rút cổ đến khi thí luyện Huyết Quật kết thúc, đến lúc đó có Huyết Thần lão tổ ở đây thì ai còn dám động đến hắn?
Nếu muốn cướp đoạt Hắc Tháp từ tay hắn thì càng không có khả năng!
Mà kẻ nghẹn khuất cùng buồn bực nhất chính là Thiên Ma Tử.
Hắn đã chờ đợi suốt hai mươi lăm ngày, nhưng Diệp Tiêu Dao tựa như chết ở bên trong mà chưa bao giờ lộ diện.
Tai mắt của hắn đặt ở khắp nơi mà cũng không có tin tức truyền về.