Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Cửa sổ duy nhất đóng lại, căn trọ nhỏ lộn xộn này có cảm giác tối tăm ngay cả khi đã bật đèn.
Mùi hôi thối này càng thêm rõ ràng.
“Tôi biết rồi, tôi sẽ cố gắng." Lộ Lộ ngồi trên sô pha nhỏ chất đầy quần áo, khẩu trang và kính râm vứt sang một bên, khuôn mặt đầy sẹo tràn đầy sợ hãi, thân thể run lẩy bẩy.
Lục Phi dùng chu sa còn lại viết một chữ tiệm ở lòng bàn tay trái Hổ Tử.
“Ông chủ, đây là phù sao?" Hổ Tử mới lạ nhìn lòng bàn tay mình.
“Không phải, đây là một chữ có thể khắc quỷ, đọc là jian. Tục ngữ nói, người chết thành quỷ, người thấy thì sợ. Quỷ chết thành tiệm, quỷ thấy thì sợ. Gặp quỷ hồn quấy phá, ngươi có thể dùng chữ này đánh nó." Lục Phi nghiêm túc nói, "Cậu cẩn thận một chút, đừng dùng lãng phí.”
“Hiểu rõ hiểu rõ!" Hổ Tử tựa như ôm bảo bối ôm lấy tay phải của mình.
Có chữ khắc quỷ này, chẳng khác nào anh ta có một cái bùa hộ mệnh, trong lòng nhất thời có không ít sức mạnh.
“Ông chủ Lục, tôi cũng muốn chữ này.”
Lộ Lộ ở một bên nghe xong, vội vàng vươn bàn tay tái nhợt của mình ra.
“Viết chữ này là phải tiêu hao tâm lực, mỗi lần nhiều nhất tôi chỉ viết được một cái. Còn nữa, cô dùng máu của mình nuôi dưỡng chị gái quỷ linh, viết cũng vô dụng." Lục Phi nói.
"Các anh đều có đồ vật hộ thân, tôi đây chẳng phải là càng nguy hiểm hơn?" Lộ Lộ lo lắng.
Nếu như siêu độ không thành công, Lục Phi đơn giản chỉ là tổn thất một vụ làm ăn mà thôi, mà cô, lại là mất mạng!
“Nếu tôi đã đáp ứng thu tỷ tỷ bài, sẽ bảo đảm tính mạng của cô an toàn. Nếu cô không tin, chúng tôi có thể đi ngay bây giờ, không lấy một xu." Lục Phi nói.
“Không, ông chủ Lục, tôi không có ý đó, tôi chỉ là quá sợ hãi." Lộ Lộ vội vàng lắc đầu.
Lục Phi là người duy nhất chịu giúp cô.
Hổ Tử nói: "Cô sợ cái gì, ông chủ của tôi đã nói bảo đảm an toàn cho cô, nhất định sẽ làm được.”
‘Ừm, tôi tin tưởng các anh! Vậy chúng ta cứ chờ chị gái kia đi ra như vậy sao?" Lộ Lộ nặn ra một khuôn mặt tươi cười lấy lòng, đáng tiếc mặt của cô đầy sẹo, nụ cười này cũng không đẹp lắm.
“Cô cứ giống như bình thường, nên làm gì thì làm. Những thứ khác, cứ giao cho chúng tôi." Lục Phi ra dấu tay với Hổ Tử, hai người trốn vào hai góc trái phải khác nhau, lặng lẽ quan sát tỷ tỷ bài.
“Bình thương…” Lộ Lộ buồn bã cười, "Bình thường lúc này tôi đều đang chuẩn bị phát sóng trực tiếp, hiện tại tài khoản của tôi đều bị phong tỏa..."
Cô đi tới trước bàn máy vi tính, mở máy vi tính ra, nhìn tài khoản trăm vạn bị phong cấm của mình, trong lòng có quá nhiều không cam lòng.
Vì để trở thành người nổi tiếng, cô đã bỏ ra rất rất nhiều.
Nhưng nhóm nghề này, luôn luôn có người mới xuất hiện.
Vì bảo vệ địa vị, cô bất đắc dĩ mới đi mua một cái tỷ tỷ bài.
Nhưng khiến cô trăm triệu lần không nghĩ tới chính là, tỷ tỷ bài chẳng những không có giúp cô vãn hồi xu thế suy tàn, còn làm cho cô luân lạc đến trình độ như vậy.
Cho dù lần này có thể sống sót, sau này, còn có cơ hội phát sóng trực tiếp sao?
Lộ Lộ xoa xoa vết sẹo trên mặt, không khỏi quay đầu nhìn về phía hũ tro cốt trên bàn thờ...
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Đêm đã đến.
Nhà trọ Võng Hồng rất ồn ào náo động, có người đang mở nhạc, có người đang lớn tiếng nói chuyện, trong hành lang thỉnh thoảng có tiếng bước chân vang lên.
Bên ngoài càng ồn ào, lại càng có vẻ căn phòng này yên tĩnh.
Lục Phi núp trong góc, vẫn quan sát trạng thái của Lộ Lộ.
Đã có ba lần kinh nghiệm trước đó, hiện tại anh xử lý sự kiện tà vật đã thong dong hơn nhiều.
Lộ Lộ đứng trước máy vi tính ngẩn ngơ hồi lâu, thân thể không nhúc nhích, nếu như không phải lồng ngực còn có phập phồng rất nhỏ, thoạt nhìn giống như là người chết mở to mắt.
Màn hình máy vi tính nhàn nhạt quang mang vẩy ở trên mặt của cô, con ngươi của cô lại đen nhánh không ánh sáng, chiếu không ra nửa điểm hào quang.
Đột nhiên.
Khóe miệng của cô chậm rãi nhếch lên, lộ ra một nụ cười kinh hãi đến cực điểm.
“Đến rồi?!”
Nụ cười này cùng nụ cười lúc cô ở phòng vệ sinh trung tâm thương mại giống nhau như đúc, lòng Hổ Tử trong nháy mắt nhấc lên, đưa tay trái viết chữ khắc quỷ che ở trước người.
“Ha ha.”
Lộ Lộ cười hai tiếng, cầm lấy đồ trang điểm trên bàn, soi gương tô son trát phấn.
Nàng bôi cả khuôn mặt đến trắng như tuyết, môi lại dùng son môi diễm lệ nhất, hai bên má còn đánh lên má hồng nồng đậm, rất giống một người giấy dùng để tế lễ.
Trang điểm cho người chết!
Cô vừa vẽ, vừa hài lòng cười, sau đó chậm rãi xoay người, ánh mắt đen nhánh nhìn chung quanh phòng.
“Tôi đẹp không?" Cô bày ra động tác nhăn nhó, nhẹ giọng đặt câu hỏi.
Không phải giọng của Lộ Lộ.
Lục Phi cầm cây liễu tiên, vận sức chờ phát động.
"Tôi có đẹp không?"
Lộ Lộ đặt câu hỏi với không khí, đã thấy không ai trả lời, nụ cười nhất thời âm trầm xuống.
“Không đủ xinh đẹp! Tôi còn chưa đủ xinh đẹp! Thịt trên người tôi nhiều lắm, mặt tôi còn chưa đủ nhỏ…”
Sắc mặt cô dữ tợn, cầm lấy dao cạo lông mày trên bàn, hung hăng vạch lên mặt mình.
Bốp!
Tiếng roi quất vang lên trong căn phòng nhỏ tối tăm.
Lục Phi thấy Lộ Lộ lại muốn tự hại mình, trước tiên xuất thủ, dùng roi liễu quấn lấy tay cầm dao của Lộ Lộ.
“A......”
Lộ Lộ phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, trên cánh tay bốc lên từng đợt khói đen.
Cành liễu quất quỷ thẳng đến linh hồn, cho dù quỷ nhập vào người cũng trốn không thoát.
Thấy hiệu quả tốt như vậy, Lục Phi thừa thắng xông lên, lại một roi đánh tới.
Cơ thể Lộ Lộ lóe lên né tránh ở một góc độ không thể tưởng tượng được.
“Tiện nhân đáng chết! Tại sao phải giúp tiện nhân này!" Cô oán độc rống to, "Đáng chết! Đều đáng chết!”
Hai mắt của cô chảy ra huyết lệ, vết sẹo trên mặt và trên người nhúc nhích, máu tươi giàn giụa, dữ tợn đáng sợ.
Hổ Tử thấy da đầu tê dại, nhưng vẫn đi ra từ trong góc, cùng Lục Phi một trái một phải, vây quanh Lộ Lộ.
Hai người cẩn thận tiến lại gần Lộ Lộ.
Trong cổ họng Lộ Lộ phát ra tiếng khanh khách quỷ dị, điên cuồng nhào về phía hai người.
Lục Phi lập tức vung roi liễu.
Bốp!
Trong mắt Lộ Lộ hiện lên sợ hãi, thân thể tựa như không có trọng lượng xoay chuyển, né tránh một roi này, hai tay nhân cơ hội hung hăng chộp tới Hổ Tử.
Khuôn mặt người chết máu tươi đầm đìa như vậy, lực đánh vào thị giác thật lớn.
Trái tim Hổ Tử kịch liệt nhảy lên, luống cuống tay chân đánh chữ khắc quỷ bên tay trái ra ngoài.
Bùm!
Thân thể Lộ Lộ bị một cỗ lực lớn không nhìn thấy va chạm, thế nhưng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, đụng ngã sô pha.
“Má nó, lợi hại như vậy!”
Chữ khắc quỷ có hiệu quả tốt như thế, Hổ Tử nhất thời tăng thêm nhiều lòng tin.
Anh ta cùng với Lục Phi bước nhanh về phía Lộ Lộ.
Mặt Lộ Lộ hiện ra vẻ oán độc, không dám liều mạng, ngược lại đánh về phía cửa lớn, muốn chạy trốn. Nhưng lại đụng phải tro hương ở cạnh cửa, lại đau đớn, chật vật lăn trở về.
Bốp!
Còn không đợi cô phản ứng, cây roi liễu lại đánh xuống.
“A......”
Khói đen bốc lên, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng trong căn phòng nhỏ.
Nhưng kỳ quái chính là, thế mà lại có hai giọng nữ đồng thời đang kêu.
“Tình huống gì? Chẳng lẽ có hai quỷ linh?" Lục Phi kinh hãi.
"Ông chủ, hai con cũng không sợ, vừa vặn chúng ta mỗi người một con!" Hổ Tử không thể chờ đợi được mà muốn biểu hiện, lại đánh ra một chưởng.
Lộ Lộ cuống quít né tránh, thân thể bay lên, chui vào phòng vệ sinh.
Ngay sau đó.
Bốp một tiếng, đèn trong căn hộ đột nhiên tắt.
Cả căn phòng lập tức chìm vào bóng tối.