Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Một lần nữa đối mặt với [Ám thân], đây là điều duy nhất La Địch có thể nghĩ ra và làm được.
Hắn dùng răng cắn vào động mạch của lớp trưởng, tiêm thi độc với mức độ gây hại thấp nhất cho cô, đồng thời đảm bảo hiệu quả nhanh nhất. Chỉ khi xác nhận chất tiết từ răng cương thi đã giúp vết thương ngừng chảy máu, La Địch mới buông miệng ra.
Giờ đây, hắn chỉ có thể chờ đợi kết quả.
Nửa năm kể từ sau kỳ thực tiễn, La Địch đã xem lớp trưởng như một người bạn và rất tin tưởng vào năng lực của cô. Theo hắn, ý chí của lớp trưởng đủ mạnh để tự thoát ra khỏi trạng thái ám thân.
“Ngươi vừa làm gì!?”
Nhện nữ ký sinh trong cơ thể lớp trưởng gào lên khi định phản kháng. Nhưng ngay lúc đó, ả cảm nhận được một cơn chấn động dữ dội truyền khắp ý thức, lan tỏa qua hệ thần kinh và toàn thân. Từ dạ dày, một sức ép khổng lồ như muốn nghiền nát ả thành tro bụi dâng lên, và rồi…
Ọe!
Một dòng chất lỏng đen kịt, bốc mùi kinh tởm tuôn ra từ miệng lớp trưởng, nhiều hơn cả lượng thức ăn cô tiêu thụ trong một ngày. Xen lẫn trong đó là vô số xác nhện nhỏ.
Ám thân đã bị gián đoạn!
Trong khoảnh khắc đó, những hình nhân giấy trong đại sảnh đồng loạt rạn nứt. Từ bên trong chúng, hàng đàn nhện bò ra, tụ hợp lại quanh đống nôn mửa, dần dần tái tạo thành hình dáng thực thể của nhện nữ.
Nhưng khi cơ thể ả còn chưa định hình hoàn chỉnh, một lưỡi dao sắc bén đã chém tới.
Cú chém trúng ngay phần đầu chưa hoàn toàn thành hình, thi độc lập tức ăn mòn tuyến yên ẩn bên trong.
“Aaaaa!”
Tiếng hét thảm của nhện nữ vang vọng khắp nhà lễ, làm không gian rung chuyển. Ở cánh cửa chính, một khe nứt không gian khác biệt so với kết cấu tòa nhà dần hiện ra.
La Địch đương nhiên không bỏ lỡ cơ hội này. Hắn biết việc tiêu diệt bản thể của quái nhân trong không gian bán-Góc Khuất là gần như không thể, hơn nữa lớp trưởng đang bất tỉnh. Thoát ra ngoài và liên hệ với các điều tra viên là lựa chọn sáng suốt nhất.
Trong lúc bầy nhện tụ hợp lại để chữa lành vết thương ở đầu, đại sảnh đã hoàn toàn trống rỗng.
“Ta không để các ngươi trốn thoát!”
Thân hình nhện nữ đột ngột biến đổi, tứ chi kéo dài gấp đôi kích thước ban đầu, miệng nứt ra để lộ hàm răng nanh như nhện. Ả lao theo với tốc độ kinh hoàng.
Cầu thang thoát hiểm.
La Địch vác lớp trưởng trong trang phục cô dâu chạy như bay xuống dưới, cuối cùng thoát khỏi tình trạng “Quỷ đả tường”.
Hắn phá vỡ hàng rào ở tầng một và lao ra ngoài khu nhà cũ.
Rầm!
Một tiếng động lớn từ trên cao vọng xuống, gạch đá từ mái nhà rơi xuống như mưa, nhưng La Địch đã chạy xa, chỉ vài viên đá nhỏ văng trúng lớp trưởng.
Những mảnh vỡ rơi trúng cô khiến lớp trưởng tỉnh lại sớm hơn dự kiến. Tầm nhìn của cô dần rõ ràng hơn, nhận ra nền gạch di chuyển nhanh bên dưới. Cô biết họ đã thoát khỏi tòa nhà.
Không hoảng loạn, cũng không lập tức hỏi La Địch về chuyện gì đã xảy ra, cô hiểu rằng điều quan trọng nhất là họ đã thoát ra ngoài.
“L… La Địch, để tớ…”
Chưa nói hết câu, cô bị hắn ném xuống đất.
Lớp trưởng suýt ngã mạnh, nhưng La Địch không có thời gian để ý. Hắn hiểu tiếng động vừa rồi có nghĩa gì—nhện nữ đã phá vỡ tường ở cầu thang và nhảy xuống. Mọi sự chần chừ đều có thể khiến họ bị đuổi kịp.
Giờ khi lớp trưởng đã tỉnh, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.
“Hãy tìm cách liên lạc với điều tra viên, nhanh lên! Cậu vẫn chạy được chứ?”
“Ừm!”
Lớp trưởng không có ý định ở lại chiến đấu. Vừa thoát khỏi trạng thái ám thân, cô yếu ớt và không có vũ khí trong tay. Ở lại chỉ làm vướng chân.
Cô chạy hết tốc lực về phía cổng khu chung cư, vừa chạy vừa lớn tiếng kêu cứu, mong rằng tiếng hét có thể át tiếng mưa và đánh thức những cư dân xung quanh.
Ngay cả nếu không ai nghe thấy, cô vẫn có thể ra tới đường lớn và chặn một chiếc xe đang đi qua.
“Đừng hòng trốn thoát!”
Nhện nữ nhảy xuống từ tầng ba tiếp đất nhẹ nhàng. Tốc độ di chuyển tứ chi của ả ta nhanh đến mức kinh ngạc, chỉ mất chưa đến năm giây để đuổi kịp lớp trưởng.
Khuôn mặt của ả ta đã không còn da, khoảng trống giữa các khe nứt do tức giận gần như sắp toác ra, bên trong khe nứt dường như chứa đầy cấu trúc mắt kép giống loài nhện.
Khi ả ta bò nhanh theo đường thoát của lớp trưởng, một đường đao với uy áp đáng sợ từ bên hông bổ tới, sắc bén đến mức cắt đứt cả những giọt mưa rơi.
“Xoẹt!”
Vài giọt máu hòa lẫn vào dòng mưa, chảy xuống cống thoát nước.
Đã chém trúng.
Nhưng vết chém chỉ sâu khoảng ba phân, bản năng sinh tồn của loài nhện đã giúp người phụ nữ này né tránh kịp thời khi đối mặt nguy hiểm.
Cơ thể bị chém trúng, thi độc mang lại nỗi đau đớn khủng khiếp, cộng thêm việc toàn bộ lễ cưới bị chàng thanh niên này phá hoại, nỗi căm thù trong ả ta lan tràn không kiểm soát.
Lý trí hoàn toàn sụp đổ. Cảm xúc tiêu cực trong não bộ đã vượt quá giới hạn, thôi thúc ả ta giết chết La Địch bằng mọi giá.
Dù thiếu hai đầu trên phần đuôi, ả ta phun ra những sợi tơ giống tóc từ miệng. Số lượng không nhiều, tối đa chỉ chia được thành bốn búi tóc đen.
“Chém!”
La Địch hoàn toàn tập trung, duy trì trạng thái tốt nhất. Mưa lớn không làm mờ tầm nhìn của hắn.
“Vút!”
Chỉ hai nhát đao, hắn đã cắt đứt những sợi tóc phóng tới.
Nhưng tóc chỉ là mồi nhử. Ngay khi cắt đứt, nhện nữ đã áp sát hắn.
“Cạch!”
Khớp tay phát ra âm thanh đáng sợ. Cánh tay và ngón tay của ả ta dài gấp đôi người thường, móng vuốt sắc nhọn như lưỡi dao. Năm ngón tay chụm lại, biến thành một mũi thương xuyên phá, lao thẳng vào đầu La Địch. Nếu trúng đích, toàn bộ hộp sọ sẽ bị xuyên thủng.
Trước nguy cơ tử vong, La Địch không hề lùi bước. Hắn mở to mắt, vung đao đối đầu!
“Đinh!”
Âm thanh kim loại va chạm vang lên.
Đao cương thi bất ngờ bị hất văng, bay xa hơn mười mét, rơi vào bụi cây trong khuôn viên gần đó.
Nhìn bàn tay run rẩy của mình, La Địch trầm giọng: “Đây chính là sức mạnh của những Kẻ mạo danh thực sự sao?”
Nhện nữ cũng không khá hơn. Hai ngón tay của ả ta bị chém đứt trong pha va chạm, nỗi đau khiến ả ta hét lên điên cuồng, át cả tiếng mưa, vang vọng khắp khu dân cư.
Không dừng lại, cánh tay còn lại của ả ta chuẩn bị cho một đòn xuyên phá khác.
“Vút!”
Cánh tay vung lên, tốc độ càng nhanh và mạnh hơn trước.
La Địch không có vũ khí để đối phó. Hắn đứng chôn chân, dường như vẫn chưa thoát khỏi cú sốc từ đòn trước, hoàn toàn không có ý định né tránh. Nhưng đôi mắt của hắn vẫn trong trẻo lạ thường, như thể đã nhìn thấu đường đi của đòn tấn công.
“Xoẹt!”
Thân thể bị xuyên thủng.
Tuy nhiên, máu trộn lẫn với nước mưa lại mang một sắc đen kỳ lạ. Nhện nữ không xuyên thủng đầu La Địch, mà là bàn tay phải của hắn.
Cụ thể hơn, bàn tay đã bị cương thi hóa. Hiệu ứng cứng hóa từ thuộc tính cương thi dường như đã được kích hoạt.
“Grào!”
Nhện nữ tiếp tục tấn công, vung cánh tay phải bị mất hai ngón. La Địch nhanh chóng giơ bàn tay còn lại lên.
“Xoẹt!”
Tay trái của hắn bị xuyên qua một phần, nhưng không hoàn toàn. Ánh mắt La Địch lóe lên tia hung dữ, đầy tơ máu.
Hắn bỏ qua cơn đau từ bàn tay bị xuyên thủng, mạnh mẽ đè xuống bằng mười ngón tay. Móng vuốt cương thi cắm sâu vào mu bàn tay đối phương, ghim chặt đôi tay ả ta, không để rút ra.
Ngay khi ả ta chuẩn bị tung đòn khác, La Địch gồng toàn thân, sức mạnh từ những năm trời tập luyện thể chất bùng nổ.
“Vút!”
Hắn xoay người 360 độ, hất văng nhện nữ như ném búa.
“Rầm!”
Cơ thể ả ta đập mạnh vào cột đèn đường, xương gãy nát vang lên rõ ràng.
Không để lỡ cơ hội, La Địch chạy tới bụi cây nhặt lại đao cương thi. Nhưng ngay khi chạm tới chuôi đao…
“Vút!”
Tóc đen quấn chặt lưỡi đao, giật lấy vũ khí, rơi vào tay ả ta.
“La Địch, chạy mau!” – tiếng hét của lớp trưởng vang lên, vượt qua cả tiếng mưa.
Ngay lúc đó, một cảnh báo vang lên từ trên cao. Ánh sáng đỏ bao phủ toàn khu, nhấn chìm trong sắc đỏ chết chóc.
La Địch không quay đầu lại, chạy đi giữa cơn mưa.