Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Chuyện này ai ai cũng biết.

Còn Phương Mặc, mặc dù từng là một thiên tài gây chấn động Lạc Vân Thành, nhưng cũng theo thời gian mà bị mọi người lãng quên.

Phương Hùng trợn mắt nhìn chằm chằm người đàn ông bí ẩn trước mặt, dường như muốn nhìn rõ dung mạo của hắn, tiếc là chỉ thấy được một chiếc mặt nạ quỷ lạnh như băng.

Phương Mặc ánh mắt lạnh như băng bước đến trước mặt Phương Hùng, “Ta muốn biết thông tin về Phương Mặc.”

Nghe thấy hai chữ Phương Mặc, sắc mặt Phương Hùng đại biến, đã rất lâu rồi hắn không nghe thấy cái tên này.

“Ngươi rốt cuộc là ai!”

“A!…”

Phương Hùng vừa dứt lời, liền kêu thảm lên.

“Sự kiên nhẫn của ta là có giới hạn.”

Nói xong, Phương Mặc chậm rãi rút ra con dao găm đang cắm trên mu bàn tay của Phương Hùng.

Khi con dao găm được rút ra, từng dòng máu chảy xuống theo bàn tay.

Thấy cảnh này, tên đệ tử Phương gia phía sau Phương Hùng đã sớm run lên như cầy sấy.

Trên mặt Phương Hùng cũng đầy vẻ sợ hãi, cố gắng chịu đựng cơn đau thấu tim, vội vàng nói: “Ta nói, ta nói!”

“Ba năm trước, đại thiếu gia Phương Mặc trong đại hội tuyển chọn đệ tử của Thiên Kiếm Tông đã bị phế, sau đó không lâu thì bị thị nữ thân cận hạ độc giết chết, thị nữ đó cũng tự sát ngay tại chỗ.”

Nói đến đây, Phương Hùng liếc nhìn người đàn ông đeo mặt nạ trước mặt, thấy không có phản ứng gì, liền nói tiếp:

“Sau đó không lâu, gia chủ đã loại bỏ Phương Mặc ra khỏi gia phả, từ đó đại thiếu gia của Phương gia trở thành Phương Long, còn Phương Mặc đại thiếu gia thì trở thành điều cấm kỵ của Phương gia.”

Sau khi nói một hơi, Phương Hùng cẩn thận nhìn người đàn ông bí ẩn trước mặt.

Giọng Phương Mặc có chút khàn khàn: “Thị nữ của hắn thật sự tự sát ngay tại chỗ sao?”

“Hoàn toàn chính xác! Ta đã tận mắt nhìn thấy!”

Phương Mặc nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu,

Nguyệt Nhi quả thực đã chết.

Hơn nữa Nguyệt Nhi bị lừa, chính mình cũng đã uống phải độc đan, trong mắt người ngoài, chẳng phải là Nguyệt Nhi đã hạ độc giết mình sao.

Chết tiệt, kẻ đã lừa gạt Nguyệt Nhi, hiện tại mình hoàn toàn không có manh mối.

Lúc đó nghe Nguyệt Nhi miêu tả, là một lão giả có dáng vẻ tiên phong đạo cốt, nhưng có lẽ đối phương đã sớm chạy trốn từ ba năm trước rồi.

Còn nữa, lúc đó mình đã chết, làm sao lại chạy đến được bí cảnh?

Phương Mặc từ từ mở mắt, trầm giọng hỏi:

“Hai người họ được chôn cất ở đâu?”

Phương Hùng vừa nghe, trong mắt loé lên một tia hoảng loạn.

“Ờ, cái này… cái này ta cũng không biết.”

Ánh mắt Phương Mặc ngưng lại, lạnh giọng nói: “Ngươi thật sự không biết?”

Nói xong, một luồng uy áp khiến Phương Hùng nghẹt thở ập đến, sắc mặt Phương Hùng lập tức càng thêm tái nhợt, toàn thân mồ hôi như mưa.

“Ta thật sự… không biết, đều… đều do Phương Bằng thiếu gia xử lý.”

Ánh mắt Phương Hùng lấp lánh, run rẩy trả lời.

Hắn không ngốc, sự việc đã đến nước này, làm sao hắn không nhận ra người đàn ông bí ẩn trước mặt có mối quan hệ vô cùng lớn với Phương Mặc.

Nhìn biểu cảm và thần sắc của Phương Hùng, Phương Mặc biết, Phương Hùng chắc chắn đã che giấu điều gì đó.

Sau đó Phương Mặc bước đến trước mặt tên đệ tử Phương gia kia, hỏi: “Ngươi tên gì?”

“Tiểu… tiểu… tiểu nhân tên là Phương Chí.”

Phương Chí đã gần như không thể kiểm soát được giọng nói của mình.

Mặc dù Nguyên Khải Cảnh ngũ trọng ở Phương gia đã là đệ tử tinh anh, được gia tộc trọng dụng, nhưng tính cách của Phương Chí lại nhát gan sợ phiền phức, nếu không thì một đệ tử tinh anh của gia tộc sao lại phải đi nịnh nọt một kẻ Nguyên Khải Cảnh tam trọng như Phương Hùng.

“Muốn sống không?”

“Muốn…!”

“Rất tốt! Cho ngươi một cơ hội, không, cho cả hai ngươi một cơ hội sống sót.”

Khóe miệng Phương Mặc lộ ra một đường cong.

“Bây giờ bắt đầu, hai ngươi hãy nói cho ta biết những chuyện ta không biết về cái chết của Phương Mặc trước và sau đó.”

“Hãy nhớ, điều này quyết định sự sống chết của các ngươi. Bởi vì hôm nay hai ngươi nhất định phải chết một người.”

“Dĩ nhiên, nếu cả hai ngươi đều không biết, hoặc đều không nói, vậy thì cùng nhau chết.”

Giọng nói của Phương Mặc không có một chút hơi ấm nào.

Hắn đang gây áp lực cho Phương Hùng, hắn biết hiện tại với tư cách là người thân cận bên cạnh Phương Bằng, chắc chắn sẽ biết những điều người khác không biết, còn về tên Phương Chí kia, Phương Mặc không xem xét đến.

Quả nhiên, nghe xong lời của Phương Mặc, trong mắt cả hai người đều tán phát ra khát vọng sống mãnh liệt.

Ánh mắt Phương Hùng càng thêm sáng rực, bởi vì lòng bàn tay hắn vẫn không ngừng chảy máu, mặc dù thân hình hắn béo phì, nhưng lúc này cũng cảm thấy mất máu hơi nhiều.

Phương Hùng vội vàng nói:

“Ta biết! Ba năm trước trong đợt tuyển chọn đệ tử của Thiên Kiếm Tông, gia chủ đã có một giao dịch với Lâm gia đứng sau lưng nhị phu nhân Lâm Phượng, để Phương Long bái nhập vào Thiên Kiếm Tông, Lâm gia sẽ giúp Phương gia thôn tính Chử gia, độc chiếm Lạc Vân Thành!”