Khoa Học Chế Thẻ Sư

Chương 47. Vàng Kim Truyền Thuyết!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Ong—

Ánh vàng trào dâng.

Một tấm thẻ bài chưa từng thấy xuất hiện trong tay, nền vàng nhạt óng ánh kia đã tự nói lên đẳng cấp của nó.

"Truyền thuyết..."

Trần Minh đứng ngồi không yên.

Vàng Kim Truyền Thuyết!

Là Vàng Kim Truyền Thuyết thật!

Cậu đã thất bại không biết bao nhiêu lần khi cố gắng chế thẻ Truyền thuyết, đến mức tự mình bỏ cuộc, vậy mà bây giờ lại thành công!

Ngẫu nhiên sao?

Cậu thử chế thêm vài tấm nữa, vẫn là Vàng Kim Truyền Thuyết.

Điều này chứng tỏ bản thiết kế này, sau vô số lần được cậu tối ưu hóa, đã chính thức trở thành một bản thiết kế Vàng Kim Truyền Thuyết thực thụ (Một Sao) (chuyên dùng cho đường vân tia chớp)!

Đương nhiên.

Hiệu quả thực tế của nó thì...

Trần Minh liếc qua, về cơ bản là trên nền tảng của Thẻ Tuyệt Phẩm, uy lực tăng vọt, năng lượng tiêu thụ giảm mạnh, lại còn được buff thêm đủ loại hiệu ứng xịn sò.

Tóm tắt trên giấy: Đây là một chiếc Chong Chóng Tre phiên bản siêu cấp pro-max.

"Thử phát nhỉ?"

Trần Minh phấn chấn hẳn lên.

Vàng Kim Truyền Thuyết đã ra đời, ngủ nghê gì tầm này nữa!

Thế là.

Cậu tức tốc chạy đến khu thử nghiệm của Hiệp hội R&D ngay trong đêm.

Vút!

Ánh sáng vàng lóe lên, Chong Chóng Tre đáp xuống.

Kết quả thử nghiệm tổng thể khớp y chang dự đoán của Trần Minh.

Tải trọng bay tăng!
Tốc độ bay tăng!
Độ linh hoạt khi bay tăng!
Năng lượng tiêu hao giảm!

Cậu đã khắc phục vấn đề chỉ bám vào da đầu, giờ nó bao phủ toàn bộ mục tiêu! So với Thẻ Tuyệt Phẩm, Thẻ Truyền Thuyết đúng là một bản nâng cấp toàn diện!

Nhưng... cũng chỉ có thế.

Thế thôi á?

Trần Minh hơi thất vọng.

Dữ liệu thử nghiệm y hệt như trên giấy, không hơn không kém?!

Là tấm thẻ Vàng Kim Truyền Thuyết đầu tiên trong đời, nó đúng là đã thể hiện uy lực không tồi, nhưng Trần Minh cứ có cảm giác thứ này không thể đơn giản như vậy được.

Đây là Thẻ Truyền Thuyết cơ mà!

Ngay cả một Đại sư R&D cả đời cũng chưa chắc đã chế ra nổi một tấm!

Ngưỡng cửa cao như thế, độ hiếm vô lý như thế, mà kết quả lại chỉ mạnh hơn Thẻ Tuyệt Phẩm một chút thôi sao?

Cậu cực kỳ thất vọng.

Một lúc lâu sau.

Cậu bỏ về đi ngủ.

Chiếc Chong Chóng Tre thử nghiệm mất đi năng lượng, cũng tách khỏi vật nặng và rơi xuống đất. Tuy nhiên, một điều khác lạ đã xảy ra, nó không hề tan biến ngay tại chỗ.

Một thể năng lượng bình thường, khi mất đi nguồn cung năng lượng sẽ tan biến. Ngay cả loại có thể tách rời khỏi chủ thể, khi cạn kiệt năng lượng cũng sẽ tan biến.

Thế nhưng.

Chiếc Chong Chóng Tre đáng lẽ phải tan biến ngay lập tức, sau khi rơi xuống đất, lại lặng lẽ bám chặt vào mặt sàn, cánh quạt tưởng đã ngừng hẳn bỗng nhiên bắt đầu quay trở lại.

Mười phút sau.

Vài Chế Thẻ Sư đang thử nghiệm thẻ bài bỗng rùng mình, cảm thấy hơi lạnh.

"Vãi, thằng nào bật điều hòa lạnh sun vòi thế?!"

"Không biết nhà nước đang kêu gọi tiết kiệm điện à? Chỉnh lên 26 độ ngay cho tôi!"

Nửa tiếng sau.

Sau khi nhận được hàng loạt khiếu nại, người quản lý đành phải bật chế độ sưởi ấm.

Lạ thật.

Sao hôm nay lại lạnh thế nhỉ?

Anh ta liếc nhìn khu thử nghiệm, rõ ràng có mấy cô Chế Thẻ Sư đang mặc váy mà… Chẳng lẽ nửa đêm nhiệt độ đột ngột giảm sâu?

Một giờ sau.

Vài cô gái trẻ kinh ngạc nhìn chiếc váy của mình bỗng dưng bị một luồng lực nào đó thổi tung lên.

???

Khốn kiếp!

Thằng biến thái nào dám lén dùng Thẻ Gió để tốc váy người ta!

Gió cứ lồng lộng thổi vào bên dưới!

"Ai, là ai đang dùng Thẻ Gió đấy?!"

"Không biết ở đây có con gái à?"

"Đồ khốn!"

Các cô gái giận dữ chửi bới.

Tiếc là.

Chẳng có ai đáp lại.

Thế là.

Khu thử nghiệm ngập trong tiếng chửi rủa, các cô gái tức tối dắt nhau bỏ về.

Hai giờ sau.

Đêm đã về khuya.

Vài người bước vào chuẩn bị thử nghiệm, và rồi họ chết sững khi thấy vô số hình nộm robot đang lơ lửng giữa không trung, đôi mắt điện tử xanh lét nhấp nháy trông vô cùng rợn người, dọa họ sợ đến mức chân mềm nhũn ngay tại chỗ.

"Mẹ ơi, con sợ!"

"Huhu, con đã nói rồi mà, robot nhất định sẽ hủy diệt loài người!"

"AI chính là mầm mống tai họa của nhân loại!"

Ba giờ sau.

Bác bảo vệ dụi đôi mắt mỏi nhừ, tắt chiếc TV màn hình quang.

Đến giờ đi ngủ rồi.

Thế là.

Ông đi tuần tra lần cuối, vừa đẩy cửa phòng ra, một luồng gió lạnh buốt thấu xương đã ập vào mặt. Ông thấy vạn ánh đèn nhà, thấy toàn bộ Tinh Thành…

???

Cái đệch gì thế này?

Rầm!

Bác bảo vệ đầy nghi hoặc đóng sập cửa lại, rồi run rẩy mở ra lần nữa.

Một lúc lâu sau.

Một tiếng hét kinh hoàng xé toạc màn đêm.

Đêm đó.

Vô số người đã bị đánh thức.

Có người đang thức đêm cày cuốc chế thẻ, vừa ngẩng đầu lên đã thấy cả tòa nhà Hiệp hội R&D khổng lồ đang lơ lửng ngoài cửa sổ.

"Chắc cày nhiều quá lú rồi."

"Đúng là nên đi ngủ thôi."

Cũng có người đang thức đêm "cày" "mảnh đất" trong nhà, ngẩng đầu lên nhìn thấy cảnh đó, sợ đến mức "cái cuốc" trong người rớt luôn cả "sức sản xuất".

Có người thì vội vàng quay video tung lên mạng.

Có người thì lập tức gọi cho cảnh sát.

"Hiệp hội R&D bay lên trời rồi!"

"Đồng chí, xin đừng lãng phí tài nguyên công cộng…"

"Mấy người ngẩng đầu lên mà xem đi!"

"Chuyện này thì có gì mà xem… Đờ... mờ...???"

Bình minh.

Khi các nhân viên của Hiệp hội R&D đến giờ đi làm, họ nhìn chằm chằm vào cái nền móng trống trơn và chìm vào suy tư.

Tất cả mọi người tụ tập trên nền móng, ngơ ngác nhìn nhau.

"Hiệp hội đâu rồi?!"

"Bùng lương chạy làng rồi à?"

"Hai tháng lương của tôi còn chưa phát…"

"Tôi nghe nói dạo này kinh tế khó khăn lắm…"

"???"

Tất cả nhân viên đều hóa đá.

Thế là.

Rất nhanh sau đó.

Diễn đàn R&D lan truyền một tin tức chấn động: "Vì vỡ nợ không trả nổi lương, Hiệp hội R&D đã thành tinh, dắt túi chuồn mất trong đêm. (Theo đúng nghĩa đen)"

May mà.

Cảnh sát đã nhanh chóng lên bài đính chính.

Hiệp hội R&D to như một quả núi, làm sao mà chạy được!

Dựa vào các video do người dân cung cấp, họ đã khoanh vùng được vị trí và đang tiến hành điều tra.

Tại khách sạn.

Sáng sớm.

Trần Minh ngủ một giấc no nê.

Phải công nhận, sau mấy ngày cày R&D cường độ cao, được ngủ một giấc thật đã.

Chỉ là.

Khi cậu ngẩng đầu lên, cậu không khỏi dụi mắt liên tục, bởi vì cậu thấy Hiệp hội R&D đang chình ình ngay trên con phố đối diện, cách chỗ cậu chưa đầy mười mét.

"Ừm... chắc mình dậy GẤP quá rồi."

Trần Minh tự vỗ vào mặt mình, rồi đi rửa mặt cho tỉnh táo.

Quay đầu lại.

Vẫn là tòa nhà Hiệp hội R&D sừng sững bên ngoài cửa sổ, cùng với dòng người đông như kiến cỏ.

"Là thật!"

Trần Minh chấn động.

Đối diện không phải là khu công viên cảnh quan sao?

Cậu nhớ cái khách sạn năm sao này toàn khoe mẽ về phòng view đẹp! Một khu rừng xanh đắt đỏ giữa lòng thành phố! Hiệp hội R&D lại có thể mở chi nhánh ở đây chỉ trong một đêm!

Cậu biết nói gì bây giờ?

Quá đỉnh!

Không hổ là Hiệp hội R&D!

Không hổ là thế giới của năng lượng!

Cơ mà, như vậy thì sau này cậu đi thử nghiệm thẻ bài cũng tiện hơn.

Thế là.

Cậu mang theo lòng thành kính vô biên đi "tham quan".

Ở cổng hiệp hội, Chung Thiên Lôi đang dẫn một đám Chế Thẻ Sư không biết đang làm gì.

Ồ…

Hiểu rồi.

Chi nhánh mới khai trương có đại tiệc khuyến mãi, Chung tiền bối đang đứng đón khách đây mà.

"Chung tiền bối."

Trần Minh vừa định bước tới.

Vừa đến cửa, cậu đã bị Tần Vệ Long tóm lại.

"Trần Minh."

Tần Vệ Long mặt không cảm xúc, "E là cậu lại phải đi với tôi một chuyến nữa rồi."

Trần Minh: ???

Một lúc lâu sau.

Tần Vệ Long ngồi đối diện Trần Minh.

"Họ tên."

"…"

"Giới tính?"

"…"

"Tại sao lại trộm Hiệp hội?"

"Trộm cái beep gì cơ???"

Trần Minh tưởng mình nghe nhầm.

Trộm cái gì cơ?!

Cậu từng nghe nói trộm đồ, trộm người, nhưng đây là lần đầu tiên nghe nói có người trộm cả một cái hiệp hội!

Thằng điên nào lại đi trộm thứ này chứ!

"Khụ."

"Thủ tục thôi."

Tần Vệ Long hạ giọng, "Ai chúng tôi cũng hỏi thế cả."

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Trần Minh vẫn còn mơ màng.

Tần Vệ Long thở dài.

Theo nguyên tắc thì không được tiết lộ thông tin cho nghi phạm, nhưng đối tượng là Trần Minh thì…

Thế là.

Anh ta kể sơ qua chuyện tối qua.

Đại khái là vào một thời điểm nào đó, Hiệp hội R&D đột nhiên bị một thế lực bí ẩn nhấc bổng lên, bay lượn trên trời một lúc lâu, cuối cùng hạ cánh ngay bên ngoài khách sạn này.

Toàn bộ sự việc chỉ có thể tóm gọn trong hai chữ: "ảo ma".

Sau khi điều tra, họ phát hiện nguồn cơn của vấn đề là ở khu thử nghiệm, vì vậy tất cả Chế Thẻ Sư đã vào khu vực đó tối qua đều phải được mời về đồn để làm việc.

Trần Minh nghe xong, chấn động tại chỗ.

Đỉnh của chóp!

Vậy mà là do con người làm!

Trên đời này lại tồn tại một páp sư như vậy sao!

"Camera an ninh thì sao?"

"Bị phá hủy hết rồi, khu thử nghiệm tan hoang cả, chắc chắn là đối phương cố ý."

"Đúng là một cao thủ!"

Trần Minh trầm trồ thán phục.

"Chứ còn gì nữa, chúng tôi sơ bộ phỏng đoán, thực lực của người này ít nhất phải trên Năm Sao!"

Tần Vệ Long vẻ mặt nghiêm trọng.

Chẳng hiểu sao, Tinh Thành năm nay bất ổn thật sự.

Tuy nhiên.

Ngay lúc họ đang nỗ lực điều tra, một tin tức chấn động truyền đến: một tổ chức bí ẩn tên [Liên minh Nam Sơn] đột nhiên đứng ra nhận trách nhiệm về vụ việc.

Họ tuyên bố tất cả đều nằm trong kế hoạch của mình, đồng thời gửi lời cảnh cáo đến Hiệp hội R&D, nếu còn dám ngoan cố, lần tới bọn họ chắc chắn sẽ "xuống tay" mạnh hơn!

Đến đây.

Vụ án "Hiệp hội R&D di dời" chính thức khép lại.

Ừm…

Cơ quan chấp pháp thì nâng cao được tỷ lệ phá án. Liên minh Nam Sơn thì oai phong lẫm liệt, nổi như cồn. Hiệp hội R&D thì được miễn phí chuyển nhà từ khu ổ chuột sang mặt tiền trung tâm, đối diện khách sạn năm sao. Còn cư dân mạng thì có một mẻ drama để hít hà.

Một kết cục mà tất cả mọi người... đều thắng! Ai cũng có phần, ai cũng vui vẻ.

Nhưng không hiểu sao, Trần Minh cứ cảm thấy có gì đó sai sai.