Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nếu thanh niên nổi giận, thì xong đời.

Đây là một kẻ còn đáng sợ hơn thổ phỉ.

“Ha ha ha! Không sao.”

Thanh niên không những không tức giận, còn cười ha hả: “Người ta nói vật họp theo loài, quả nhiên như vậy, ngươi là anh hùng đánh hổ, phụ nữ trong nhà cũng không tầm thường!”

“Công tử quá khen.”

Kim Phong không kiêu ngạo không siểm nịnh hỏi: “Công tử giá lâm nơi sơn dã này, là có việc gì sao?”

“Nghe nói nơi đây có vị dũng sĩ một mình bắn chết mãnh hổ, trong lòng ngưỡng mộ.”

Thanh niên nói: “Khánh Hoài mạo muội đến thăm, mong dũng sĩ đừng trách tội.”

Dù là thật lòng thật dạ lễ hiền hạ sĩ hay là làm màu, Khánh Hoài làm bộ làm tịch cũng không chê vào đâu được.

Đường đường hầu gia đích thân tìm đến cửa, Kim Phong biết hôm nay dù thế nào cũng không tránh được, hào phóng làm động tác mời:

“Không biết tại hạ có vinh hạnh mời công tử đến hàn xá ngồi một lát không?”

“Đa tạ.”

Khánh Hoài gật đầu, cũng không cưỡi ngựa, đi theo Kim Phong cùng vào thôn.

Thôn dân rất muốn đi theo xem náo nhiệt, nhưng bị trưởng thôn đuổi đi.

Trên đường, Khánh Hoài nhìn thấy trong tay Tiểu Nga vẫn cầm nỏ, không khỏi thấy buồn cười:

“Tiểu cô nương, muội cũng biết dùng cung tên sao?”

“Đương nhiên!”

Quan Tiểu Nga kiêu ngạo ngẩng đầu.

“Nhìn thấy tổ chim trên cây kia không, nếu muội bắn trúng nó, thì cái này là của muội.”

Khánh Hoài cười lấy từ eo ra một miếng ngọc bội.

Ngọc bội trắng muốt trong suốt, nhìn là biết không phải vật phàm.

“Muội không cần đá, muội muốn đồ ăn ngon.”

Tiểu Nga nhìn miếng ngọc bội, lắc đầu.

Nàng còn nhỏ chưa từng thấy ngọc thạch, không biết miếng ngọc bội nhỏ này, đủ cho nàng ăn đồ ngon nửa đời người.

“Không vấn đề.”

Khánh Hoài vẫy tay, thị vệ phía sau lập tức lấy từ túi yên ngựa ra một cái đùi dê.

Đùi dê được hun khói, bóng loáng, nhìn rất ngon.

“Không được nuốt lời nha.”

Tiểu Nga nuốt nước miếng, giơ cây nỏ trong tay lên.

Tổ chim ở trên cành cây cách mười mấy mét, với tài bắn cung của Tiểu Nga, xác suất bắn trúng chỉ khoảng năm mươi phần trăm.

Nhưng hiện tại có lẽ bị đùi dê kích thích, vậy mà lại bắn trúng một phát.

Mũi tên xuyên qua tổ chim, lại bay lên gần trăm mét, sau đó mới bắt đầu rơi xuống.

Trong mắt Khánh Hoài lóe lên một tia sắc bén, cầm đùi dê đưa cho Tiểu Nga: “Tiểu cô nương, cây nỏ trong tay muội có thể cho ta xem một chút không?”