Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Cũng không khác mấy so với những gì Trần Hoài An nghĩ.
Vừa mở phòng livestream không lâu, các loại chất vấn đã ập đến. Hắn không nói gì, chỉ kiên nhẫn bỏ thêm một đợt quảng cáo vào phòng livestream.
Đến khi số lượng người trong phòng livestream lên đến mấy trăm người.
Hắn mới chịu mở miệng:
"Chào mọi người, tôi là Trần Hoài An. Tôi sẽ dùng thân phận của một người bệnh ung thư giai đoạn cuối để leo lên đỉnh Thái Sơn trong vòng 5 tiếng, toàn bộ quá trình sẽ được phát sóng trực tiếp không cắt ghép. Trên trang cá nhân của tôi có giấy chẩn đoán, biên lai nộp tiền và hồ sơ kiểm tra. Nếu mọi người cảm thấy giấy chẩn đoán của tôi là giả thì có thể đến bệnh viện liên quan để xác minh, tôi chấp nhận mọi sự kiểm chứng!"
Dứt lời, hắn xoay điện thoại về phía đôi chân mình.
Sau đó xắn ống quần lên, cởi tất, để lộ ra bàn chân sưng phù, bên trên chi chít những cục u như bỏng. Hắn tiếp tục kéo ống quần lên cao, chỉ thấy cục u ở bắp chân phải đã lan đến đầu gối.
"Như mọi người thấy, tình trạng cơ thể tôi bây giờ rất tệ. Mỗi bước đi đều mang đến sự đau đớn tột cùng cho thần kinh, gây ra gánh nặng lớn cho cơ thể."
Trần Hoài An xoay camera trở lại, xoa cái đầu trọc lốc, nở một nụ cười phóng khoáng: "Nhưng tôi sẽ chứng minh bản thân, tôi sẽ giẫm lên đầu bệnh tật, chế nhạo sự bất lực của số phận, giơ ngón giữa với tử thần. Vào khoảnh khắc khi mặt trời ló dạng, tôi sẽ cùng với những khán giả sau màn hình đồng lòng cố gắng!"
Hồ sơ bệnh án chuẩn bị đầy đủ,
Những cục u loang lổ trên chân, cái đầu trọc lốc chói mắt,
Cùng với nụ cười phóng khoáng của Trần Hoài An...
Tứ đại sát khí toàn bộ xuất hiện.
Cả phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên im phăng phắc.
[Má ơi! Cảm động quá đi, tôi còn nghi ngờ streamer này là lừa tiền nữa chứ...]
[Hăng máu quá! Tui thật đáng chết!]
[Streamer đừng leo nữa, tôi tặng quà cho anh!]
Một tràng lời gan ruột của Trần Hoài An đã khiến cho bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp có chút chuyển biến, có điều vẫn không tránh khỏi những lời chất vấn, ví dụ như nói giấy chẩn đoán của hắn có thể cũng là giả, còn có người nói muốn đích thân đến Thái Sơn để "mục kích sở thị" hắn.
"Người bạn nào muốn đến Thái Sơn để 'thật' tôi thì bây giờ có thể xuất phát rồi đấy. Đúng 12 giờ tôi sẽ bắt đầu leo núi, trước 12 giờ tôi không đi đâu cả."
Lời này vừa nói ra, số người hưởng ứng trong phòng phát sóng trực tiếp lại tăng lên không ít.
"Cái gì mà nửa đêm trèo núi Thái Sơn? Lừa quỷ à!" Trước màn hình máy tính, một thanh niên vừa thua trận game đến đỏ cả mắt nghiến răng nghiến lợi: "Được thôi, đúng lúc tối nay tôi mất ngủ!"
Hắn để lại một câu trong phòng livestream:
"Nhà tôi cách núi Thái Sơn 1 tiếng lái xe, anh em đợi tôi, tôi đi vạch mặt streamer giả tạo!"
Nói xong, hắn ta cầm chìa khóa xe rồi đi ngay.
Trên mạng đầy rẫy bọn lừa đảo, tố cáo hết người này thì lại lòi ra hai người khác, chẳng khác gì lũ chó săn. Bây giờ hắn ta mang theo ý nghĩ thay trời hành đạo, chó săn thì hắn ta không tóm được, chẳng lẽ một streamer bán thảm livestream dưới chân núi Thái Sơn hắn ta cũng không bắt được chắc?
Những bình luận này, Trần Hoài An cũng thấy cả rồi.
Ngược lại, hắn còn mong có người đến vạch mặt mình, càng nhiều càng tốt. Như vậy không chỉ chứng minh hắn là bệnh nhân ung thư thật, mà còn giúp phòng livestream của hắn thêm hot. Một khi có lưu lượng truy cập, lọt vào mắt xanh của mấy tài khoản cấp cao thì cơ hội kiếm tiền của hắn sẽ đến.
"Anh em nhớ ấn theo dõi để khỏi lạc đường nhé. Tôi sống không được bao lâu nữa đâu, bây giờ là đang chạy đua với thời gian đấy. Ngoài leo núi ra, sau này tôi còn muốn thử nhiều môn thể thao mạo hiểm hơn nữa, ví dụ như nhảy bungee, trượt ván mạo hiểm các kiểu..."
Lời của Trần Hoài An lại gây ra một đợt bình luận rôm rả.
Người chế nhạo có, người cổ vũ cũng có.
Nhưng điều mà mọi người quan tâm hơn cả vẫn là Trần Hoài An có thực sự là bệnh nhân ung thư hay không, và nếu đúng thì liệu hắn có thể leo lên đỉnh núi Thái Sơn trong vòng 5 tiếng hay không. Nếu không phải thì cứ chờ xem đám người vạch mặt kia đến, đến lúc đó thì có trò hay để xem rồi.
Gần 12 giờ đêm.
Trần Hoài An kiểm tra lại trang bị một lần nữa.
Là một người bệnh mà muốn leo lên đỉnh núi trong 5 tiếng thì hắn phải hành trang gọn nhẹ. Vốn định mang theo hai cục sạc dự phòng, cuối cùng để giảm trọng lượng, hắn chỉ mang một cái, treo luôn lên vai.
Pin điện thoại của hắn đã yếu lắm rồi, mới livestream được 2 tiếng mà đã tụt xuống còn 27%, hao pin rất nhanh. Nhưng có sạc dự phòng hỗ trợ thì chắc cũng gắng gượng được đến khi xuống núi.
"Anh là Trần Hoài An?"
Một giọng nói vang lên sau lưng. Trần Hoài An quay người lại, thấy một thanh niên, hai người trung niên và một cô nàng punk.
"Mấy người là... người xem livestream?"
"Không sai, bọn tôi đến để “mục kích sở thị” anh."
Trương Duệ rất không khách khí, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh.
Trên đường đến Thái Sơn, hắn ta đã kéo một nhóm khán giả muốn đến Thái Sơn nhìn tận mắt cùng vào một nhóm chat. Để phòng ngừa Trần Hoài An bỏ trốn, bọn họ cố ý tập hợp trước rồi mới đến tìm Trần Hoài An, như vậy có thể bảo đảm Trần Hoài An không thể thoát khỏi vòng vây của bốn người bọn họ.
"Xin chào, xin chào." Trần Hoài An cười chào hỏi bốn người bạn trên mạng, ngữ khí nhẹ nhàng nói: "Tôi vốn tưởng rằng đây là hành trình của một mình tôi, giờ có người đi cùng thì còn gì bằng."
Trương Duệ lại không tiếp lời, chỉ vào chân của Trần Hoài An nói: "Cục u trên chân của anh là hiệu ứng đặc biệt à? Kéo ống quần lên cho tôi xem thử!"
Trần Hoài An không hề để ý mà kéo ống quần lên.
Trương Duệ và mấy người bạn trên mạng khác cầm điện thoại di động tiến lại gần.
Cô nàng punk còn đưa tay sờ soạng, lập tức kinh ngạc che miệng: "Má ơi, là cục u dưới da thật kìa... Nhiều như vậy, anh ta làm sao đi được..."
Không phải chứ, người này chơi thật à?