Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Chỉ là, phía sau lớp mặt nạ tươi cười kia, có lẽ là một khuôn mặt đẫm nước mắt với đầy vết sẹo.
Người hiền bị người khinh, ngựa hiền bị người cưỡi, đôi khi không chỉ là một câu nói đùa, đó là trí tuệ mà tổ tiên đã đúc kết ra.
Giống như hắn một lòng một dạ đối tốt với bạn gái cũ, đổi lại chỉ là sự phản bội và cắm sừng. Chuyện tương tự như vậy nhiều vô kể, dốc lòng dốc sức trân trọng nâng niu nữ thần, nhưng nàng lại bị người ta giày vò đến chết ở khách sạn rẻ tiền. Dốc hết tất cả bồi dưỡng một đóa hoa, cuối cùng lại nở rộ trên ban công nhà người khác. Trở mặt thành thù, sau lưng đâm dao... Càng ngày càng có nhiều người ký thác tinh thần vào mèo, chó và nhân vật ảo, không tiếc vì thế mà tiêu tiền, tốn thời gian và công sức. Bọn họ ngốc sao?
Không.
Bọn họ chỉ là không muốn bị tổn thương nữa thôi.
Con người, nên có chút nóng giận.
Ta, ngươi, chúng ta, không phải là món đồ chơi tùy ý bị vứt vào thùng rác.
Rồi sẽ có một ngày, trái tim ngàn vết thương kia cũng sẽ được người ta nâng niu cẩn thận.
"Lý Thanh Nhiên."
Trần Hoài An nhìn Lý Thanh Nhiên, hai người cách nhau một màn hình.
Ánh mắt lại như vượt qua vô số không gian, giao nhau.
Hắn nhìn chăm chú vào đôi mắt của Lý Thanh Nhiên, trong đôi mắt kia cũng phản chiếu hình ảnh của chính hắn.
"Hôm nay, ta giúp ngươi khôi phục đan điền."
Đại Đạo Hồng Âm lần này không hề xóa lời của Trần Hoài An.
Mà là truyền đạt hết thảy.
"Dù cho quá khứ của ngươi là một vũng bùn nhơ nhớp, nhưng từ nay về sau... Nhất định sẽ gấm hoa rực rỡ!”
…
Thanh Vân Tông.
Đỉnh Xích Tiêu Phong.
Thanh Huyền đạo nhân mỗi tuần chỉ mở quan giảng đạo một lần, mỗi lần 2 canh giờ.
Giảng xong sẽ cho thêm 1 canh giờ để giải đáp nghi vấn mà đệ tử gặp phải trong quá trình tu luyện.
Giờ phút này, trên đỉnh Xích Tiêu Phong, chúng đệ tử tụ tập dưới gốc cây tùng già không biết đã sống bao nhiêu năm.
Giảng đạo đã kết thúc, đang là thời gian giải đáp thắc mắc.
Lục Trường Thiên là người đầu tiên đứng dậy, hành đại lễ quỳ bái, sau đó mới nhìn về phía bóng áo xanh dưới gốc tùng già kia mà hỏi: "Sư phụ, nghe nói đệ tử đích truyền của tông chủ là Triệu Lăng Thiên khi giao chiến với ma tu đã bị đánh nát đan điền, hiện tại tông chủ đang lo lắng tìm cách chữa trị đan điền cho Triệu Lăng Thiên, không tiếc hao phí trọng kim... Chẳng lẽ đan điền thật sự không có cách nào khôi phục sao?"
Vấn đề này vừa đưa ra, vài người khác dưới gốc tùng già kia thần sắc khác nhau.
Dù sao, người có đan điền bị phá không chỉ có đệ tử đích truyền của tông chủ là Triệu Lăng Thiên.
Còn có cả Ngũ sư tỷ trước kia của bọn họ– Lý Thanh Nhiên.
Thanh Huyền đạo nhân nghe vậy thì hé mở đôi mắt đang nhắm nghiền, vuốt vuốt râu, nhàn nhạt nói: "Đan điền không phải là không thể khôi phục, chỉ là thiếu một vị thượng cổ thần dược, có thần dược kia thì dù đan điền không còn cũng có thể phục hồi như cũ, nếu không có thì còn khó hơn cả lên trời!"
"Dám hỏi sư phụ, là thần dược gì?"
"Hỗn Nguyên Bổ Thiên Đan!" Thanh Huyền đạo nhân nói từng chữ một.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, chỉ nghe cái tên thôi cũng đã cảm thấy trong lòng chấn động.
Thật là thứ tốt!
Chỉ nghe Thanh Huyền đạo nhân chậm rãi nói:
"Đan điền của tất cả sinh linh khi sinh ra đã cố định, đó là định số! Phẩm chất đan điền của mỗi người khác nhau, lượng linh khí và chất lượng linh khí dung nạp cũng khác nhau. Xét về thiên phú tu tiên, ảnh hưởng của đan điền không rõ ràng như linh căn, nhưng theo tu vi từng bước tiến triển, khi hai tu sĩ có tu vi và thiên phú linh căn giống nhau giao chiến, sự khác biệt về phẩm chất đan điền sẽ thể hiện ra.”
“Thời thượng cổ, khi linh khí còn dồi dào, đại năng còn chia đan điền thành chín phẩm, cửu phẩm là kém nhất, nhất phẩm là tốt nhất. Nhất phẩm đan điền như biển chứa trăm sông, tốc độ luyện hóa linh khí cực nhanh, linh khí chuyển hóa vô cùng tinh thuần. Thời đó, chỉ cần nhìn đan điền là có thể xác định một tu sĩ có thể tiến xa đến đâu, tông môn cũng coi trọng phẩm chất đan điền của đệ tử hơn.”
"Vậy, sư phụ, người xem đan điền của con là phẩm bao nhiêu?"
Trương Hàn Khiếu tiến lên hai bước, tự tin xoa xoa bụng.
Hắn cảm thấy đan điền của mình không tệ, tốc độ tu luyện nhanh, linh khí cũng coi như dồi dào.
Nào ngờ Thanh Huyền đạo nhân chỉ liếc hắn một cái, hừ một tiếng: "Ngươi ư?"
"Không nhập phẩm!"
Trương Hàn Khiếu: "..."
Dưới tàng cây tùng vang lên một tràng cười ồ.
Mặt Trương Hàn Khiếu đen lại, hận không thể tìm cái lỗ nẻ nào đó để chui xuống.
Thế nhưng Thanh Huyền đạo nhân lại nói: "Cười cái gì mà cười? Đa phần các ngươi đều không nhập phẩm, chỉ có đan điền của Lục Trường Thiên miễn cưỡng có thể tính là thất phẩm. Nếu đặt ở thời thượng cổ linh khí dồi dào, các ngươi chỉ có thể ở ngoại môn làm tạp dịch, quét dọn chuồng xí cho tông môn trấn thú!"
"Chỉ vì hiện tại Thương Vân giới linh khí khô kiệt, chất lượng linh khí càng ngày càng thấp, ảnh hưởng của đan điền đối với tu vi và chiến lực ngược lại không bằng linh căn và một vài vật ngoài thân, các ngươi mới có tư cách trở thành nội môn hoặc thân truyền."
Mọi người im bặt, sắc mặt tái nhợt.
Vài câu nói ngắn ngủi đã đả kích toàn bộ đệ tử dưới trướng, Thanh Huyền đạo nhân lúc này mới kéo chủ đề trở lại: "Đan điền của tu sĩ là định số, vỡ rồi là vỡ rồi, tuyệt đối không thể sửa chữa, chính như bát nước đổ đi khó hốt lại. Nhưng trời sinh bốn chín, người trốn một. Thời thượng cổ có một đan sư từ trong đá vá trời lấy một tia biến số, cưỡng ép nghịch thiên luyện ra Hỗn Nguyên Bổ Thiên Đan. Thần dược này có thể khiến định số của đan điền thành biến số, không chỉ có thể tu phục đan điền mà còn có thể khiến phẩm chất đan điền tiến thêm một bước. Mà đây, chỉ là công hiệu của Hỗn Nguyên Bổ Thiên Đan Phàm phẩm! Công hiệu của Tiên phẩm ra sao, ước chừng chỉ có vị đan sư thượng cổ kia mới biết..."