Không Phải, Ta Điện Tử Bạn Gái Thế Nào Tu Thành Kiếm Tiên (Dịch)

Chương 3. Chỉ cần nạp tiền là có thể trở nên mạnh mẽ hơn

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

"Cũng được, tạm thời không có vấn đề lớn."

Thời gian trong game và thời gian thực tế là đồng bộ, hắn không cần phải khẩn trương như vậy nữa.

"Nói đi nói lại, trước đó trên người Lý Thanh Nhiên này còn có cái gì Hỏa Độc ấy nhỉ? Cái đó là cái gì?"

Hình như chạm vào Lý Thanh Nhiên là có thể thấy trạng thái, có điều cô nàng này giờ đang chui dưới gầm giường rồi, chỉ có thể thấy một bàn chân nhỏ trắng nõn, chạm vào thì không có phản ứng, ngược lại còn rụt vào như bị điện giật.

"Ước chừng phải đợi báo cáo kiểm tra ra mới có thể hiểu rõ đại khái."

Trần Hoài An xoa xoa bụng, liếc nhìn mấy món trên bàn ăn trong game. Mỡ từ con vịt quay chảy xuống, trông chân thật vô cùng, không hề có cảm giác dán hình ảnh, cứ như thể ngửi được mùi vị thật sự.

Đã xế chiều rồi mà hắn vẫn chưa ăn trưa.

"Thôi thì xào tạm vài món vậy, nhân vật trong game còn ăn ngon hơn mình."

Trần Hoài An thở dài, nhưng nghĩ đến 68 tệ mua được một bàn đầy ắp thế này, hình như cũng hời.

Bỗng thấy nhẹ nhõm.

Hắn đặt điện thoại lên bàn sạc pin, chuẩn bị ăn trưa xong sẽ ngắm "bạn gái ảo" sau.

*

Lý Thanh Nhiên, nữ, 19 tuổi, đệ tử thứ năm của Xích Tiêu Phong, Thanh Vân Tông.

Cuộc sống của nàng vốn dĩ khá bình yên, cứ theo quy củ lên lớp tu luyện, rồi lại theo quy củ ra ngoài làm nhiệm vụ. Nàng còn có bốn vị sư huynh mỗi người một vẻ che chở, cho đến một ngày, đại sư huynh Lục Trường Thiên từ bên ngoài mang về một vị lục sư muội, còn dùng tính mạng đảm bảo để lục sư muội không có chút thiên phú nào bái nhập Xích Tiêu Phong, mọi thứ liền thay đổi.

Đại sư huynh từng ngày nào cũng đến động phủ gọi nàng đi học sớm đã không còn đến nữa.

Nhị sư huynh Tiêu Nhất Phong giỏi luyện đan cũng không còn gọi nàng đi thử thuốc.

Tam sư huynh Vân Tử Mặc lúc nào cũng lạnh mặt với mọi người thế mà lại vì tiểu sư muội mà học ca hát.

Tứ sư huynh Trương Hàn Khiếu nhiệt tình làm nhiệm vụ cũng không đi nữa, ngày ngày chỉ ở Xích Tiêu Phong trông chừng tiểu sư muội.

Mọi người đều vây quanh tiểu sư muội Mộc Bạch Sương, ngay cả sư phụ luôn luôn lạnh nhạt cũng đối với tiểu sư muội ưu ái, chỉ vì tiểu sư muội thân thế thê lương, nhà tan cửa nát, lại thêm thể yếu nhiều bệnh, lúc nào cũng cho người ta cảm giác không nâng niu cẩn thận thì giây tiếp theo sẽ tan vỡ.

Lý Thanh Nhiên thật ra không có ý kiến gì về những thay đổi này.

Tiểu sư muội miệng ngọt dỗ người thương yêu, được thiên vị cũng là chuyện rất bình thường.

Là sư tỷ, nàng cũng nên chăm sóc tiểu sư muội nhiều hơn mới phải.

Thế là dưới sự chỉ bảo tận tình và rót tài nguyên của bốn vị sư huynh, tu vi của Mộc Bạch Sương dần đuổi kịp nàng.

Trong tông môn đại tỷ thí nửa tháng trước, vốn dĩ dựa trên nguyên tắc tôn trọng đối thủ, điểm đến là dừng, nàng cùng sư muội Mộc Bạch Sương chính thức đối chiến.

Mộc Bạch Sương tuy rằng tu vi tăng lên, nhưng căn cơ do thuốc bồi dưỡng không vững chắc, kinh nghiệm chiến đấu lại càng kém một trời một vực.

Nàng vốn định giao đấu vài chục chiêu cho có lệ, sau đó sẽ gia tăng áp lực để Mộc Bạch Sương đầu hàng.

Như vậy Mộc Bạch Sương vừa giữ được mặt mũi, cũng không ảnh hưởng đến thứ hạng và công bằng.

Nhưng kiếm nào của Mộc Bạch Sương cũng nhắm vào yếu huyệt, không khoan nhượng chút nào, nàng bất đắc dĩ chỉ có thể dốc sức phòng thủ.

Thế nhưng Mộc Bạch Sương vẫn luôn khí thế hung hăng lại đột nhiên vào một khắc nào đó chuyển công thành thủ, còn nhào người về phía nàng, lúc này nàng đã không thể thu kiếm về, cho người ta cảm giác giống như nàng cố ý muốn đâm vào yếu huyệt của Mộc Bạch Sương vậy...

Một kiếm này, chỉ là đâm trúng vai Mộc Bạch Sương.

Nhưng lại lấy đi của nàng nửa cái mạng.

Nàng bị đuổi khỏi Xích Tiêu Phong, bị giáng xuống thành đệ tử ngoại môn.

Tưởng rằng như vậy là xong ư? Không, bốn vị sư huynh của nàng cũng không có ý định bỏ qua cho nàng.

Bọn họ muốn báo thù cho Mộc Bạch Sương.

Đại sư huynh Lục Trường Thiên phế bỏ tu vi của nàng, lại cầu xin sư phụ nhổ linh căn của nàng.

Nhị sư huynh cho nàng ăn phế đan, nói là muốn cho nàng nếm thử nỗi đau của tiểu sư muội.

Tam sư huynh thu mua trưởng lão ngoại môn đá nàng ra khỏi Thanh Vân Tông, tứ sư huynh nói muốn mang nàng xuống núi, lại ném nàng vào trong một căn nhà tranh đổ nát giữa Vạn Thanh Sơn, xung quanh toàn yêu thú, để nàng tự sinh tự diệt... Bọn họ giống như bị ma ám vậy, rõ ràng chỉ là một sự hiểu lầm, một chuyện nhỏ, nhưng ai nấy đều muốn vì tiểu sư muội mà đẩy nàng vào chỗ chết!

Nửa tháng nay nàng đã cố gắng bảo vệ bản thân, mấy ngày trước mới liều mạng đánh lui một con yêu lang, bị thương không nhẹ. Thêm vào việc tu vi bị phế, hỏa độc vốn không trí mạng trong cơ thể lại thành phù chú đòi mạng, nàng sớm đã dầu hết đèn tắt.

Đúng lúc này trong núi lại đổ mưa lớn.

Ngay lúc nàng đang co ro trong góc tường chờ chết.

Một con chim sẻ bay vụt qua màn mưa trước cửa.

Đột nhiên có một giọng nói vang lên bên tai: [Gia đến rồi!]

Trong nháy mắt, căn nhà tranh rách nát nàng đang ở vậy mà lại biến thành một gian nhà đá!

Lý Thanh Nhiên chưa từng thấy chuyện như vậy bao giờ.

Đối với tu sĩ mà nói, xây một gian nhà rất đơn giản, nhưng trong nháy mắt biến một căn nhà tranh thành nhà đá thì không hề đơn giản. Huống chi còn biến ra quần áo, đồ ăn từ hư không.

Từ có đến có và từ không đến có là hai khái niệm khác nhau.

Ban đầu, nàng còn tưởng có đại tu sĩ trêu chọc mình, ẩn thân rồi lấy đồ từ trong nhẫn trữ vật ra, nhưng lại không hề cảm nhận được bất kỳ dao động không gian nào, tất cả mọi thứ đều xuất hiện từ hư không.

Có thể làm được từ không đến có, còn có thể làm cho món ăn có đủ cả hương, sắc, vị, dù thế nào cũng phải là một đại tu sĩ Hóa Thần kỳ đi?

Hoặc là... Hợp Thể kỳ?

Lý Thanh Nhiên không rõ.

Dù sao thì sư phụ nàng, lão quái vật Hóa Thần kỳ Thanh Huyền đạo nhân cũng không làm được như thế.

Ông ta chỉ có thể biến nguyên liệu thành món ngon đã làm xong, chứ không thể khiến món ngon xuất hiện từ hư không. Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng Thanh Huyền đạo nhân chưa từng nghiên cứu loại kỹ thuật này, dù sao thì Trúc Cơ kỳ đã có thể Tích Cốc rồi.