Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Văn Hội chủ, có chuyện gì từ từ thương lượng! Có chuyện từ từ nói!” Ông ta chỉ tính qua uy lực, trên trán đã toát đầy mồ hôi lạnh.

Hứa Thuận nhìn Hỏa Đan như mây đen trên bầu trời vây quanh Diêm Tử Kiếm, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, sau đó chạy như điên về phía xa!

Không chỉ có hắn, rất nhiều người của Hoàng Đan Hội cũng đang chạy.

Không ai hiểu rõ uy lực của Hỏa Đan hơn bọn họ!

Nhiều Hỏa Đan như vậy tụ cùng một chỗ, tu giả Kim Đan cũng không gánh nổi!

Mã Tri Thu đánh vẫn bó tay bó chân vì nơi này là Hoàng Đan Hội, là tâm huyết của ông ta. Văn Thân vừa ra tay đã là tuyệt sát!

Về phần cơ nghiệp Hoàng Đan Hội và thành Vô Ưu này ra sao thì ông ta không quan tâm, ông ta chỉ quan tâm liệu có thể giết Diêm Tử Kiếm và lấy lại Tiên Đan hay không!

Văn Thân quả là kẻ tàn nhẫn!

Hứa Thuận đang chạy, chợt thấy một tia sáng hiện lên, sau đó nghe thấy một tiếng vang rất lớn, tựa như tiếng sấm sét vang lên bên tai.

Sau đó là sóng khí mang theo nhiệt độ cao thổi hắn ngã ra mặt đất đang chấn động.

Phòng ốc bên cạnh hắn bị xốc lên.

Những người nằm trên mặt đất, chìm đắm trong tiên cảnh, miệng lẩm bẩm toàn những lời vô nghĩa, bị sóng khí thổi bay như đống vải rách.

Bọn họ bị thổi đến nơi nào không ai hay biết.

Nhưng kết cục của bọn họ đã quá rõ ràng.

Hứa Thuận quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên bầu trời thành Vô Ưu như thể xuất hiện một đám mây hình nấm!

Đó là kỳ cảnh sinh ra sau khi lượng lớn Hỏa Đan cùng nổ tung!

Hứa Thuận lại nhìn quanh bốn phía, trong toàn bộ thành Vô Ưu, chí ít có một nửa số phòng ốc bị vụ nổ này phá hủy, về phần có bao nhiêu người bị đánh chết, bị ngã chết thì Hứa Thuận không rõ.

Hắn không nói gì, chỉ nắm chặt hắc ngọc tiểu kiếm, đi về phía trung tâm vụ nổ.

Đan lô bảy màu ở trung tâm vụ nổ bị nổ tan nát, toàn bộ phòng luyện đan bị san thành bình địa.

Chỉ có ba người là Mã Tri Thu đang chảy máu, Văn Thân vẻ mặt nghiêm túc, và Diêm Tử Kiếm toàn thân là máu!

Diêm Tử Kiếm cũng chưa chết, vì vào thời khắc cuối cùng ông ta đã nuốt Tiên Đan vào bụng!

Vốn dĩ ông ta cũng không định nuốt Tiên Đan vào.

Hai người Mã Tri Thu và Văn Thân đã canh giữ Tiên Đan nhiều năm như vậy, nhưng không muốn nuốt Tiên Đan, ngay cả kẻ ngốc cũng biết Tiên Đan có vấn đề.

Nuốt Tiên Đan vào sẽ thế nào?

Ông ta cũng không biết.

Ông ta chỉ có thể đánh cược một lần!

Ông ta bị nổ đến thất điên bát đảo, toàn thân đau đớn, nhưng ông ta vẫn còn sống!

Ông ta cảm nhận được sau khi Tiên Đan vào bụng, cảm nhận pháp lực mênh mông trong cơ thể đang chữa trị thân thể mình, ông ta nhếch miệng cười một tiếng: “Thì ra Tiên Đan là...”

Còn chưa nói hết câu, vẻ mặt ông ta đã cứng đờ, sau đó giọng điệu nói chuyện của ông ta bỗng nhiên biến đổi, như thể biến thành một người khác: “A ha ha ha, hai thằng ranh con, rốt cuộc lão tử cũng ra ngoài rồi!”

Diêm Tử Kiếm duỗi chân duỗi tay, vừa đi vừa nhảy, giống như một lần nữa có được thân thể.

“Bầu không khí ở chỗ này của các ngươi không tốt lắm! Nghe nói những người đi xuống đều sẽ bị chém!”

“Lão tử mẹ nó đã hóa thành thứ hèn mọn như Tiên Đan vậy mà còn đụng phải hai thằng ranh con các ngươi, suýt nữa đốt lão tử thành tro!” Diêm Tử Kiếm như thể đã lâu không nói gì, quay sang thao thao bất tuyệt với Mã Tri Thu và Văn Thân.

“Nhiều năm trước, kẻ truyền thụ công pháp cho chúng ta chính là ngươi phải không!” Văn Thân nhìn Diêm Tử Kiếm giống xoay qua xoay lại như có bệnh động kinh bèn nói.

Có lẽ không nên gọi ông ta là Diêm Tử Kiếm, mà phải gọi là Đan Tiên.

Ông ta là Tiên Nhân trên Tiên giới, hóa thành Tiên Đan vụng trộm chạy xuống đây.

Chẳng sợ nơi này hình như có người đang săn giết người từ Tiên giới trốn xuống thì ông ta cũng muốn mạo hiểm nghĩ cách trốn xuống.

Tiên giới quá nguy hiểm!

Vô số Tiên Nhân đã chết.

Ông ta thật sự sợ rồi!

Ở chỗ này có thể sẽ chết, nhưng ở Tiên giới chắc chắn sẽ chết!

“Không sai, chính là ta!” Tiên Đan nhìn Mã Tri Thu và Văn Thân, nói: “Lúc trước hai thằng nhóc các ngươi lừa ta thật khổ!”

“Một người nói công pháp của đối phương lợi hại nên không đánh lại được, lừa ta truyền thụ《Chu Thiên Đỉnh Hỏa Tiên Kinh》. Một người nói đối phương vô cùng giảo hoạt, lừa ta truyền thụ《Thái Sơ Huyền Phong Tiên Kinh》.”

“Ta còn muốn nhìn hai thằng ranh con các ngươi đánh đến não chó cũng lòi ra, kết quả các ngươi lại tìm cái bếp lò rồi nhét ta vào!”

“Giỏi giỏi giỏi lắm! Ta lăn lộn ở Tiên giới nhiều năm như vậy, thế mà tới thế giới này lại bị hai thằng ranh con các ngươi đùa bỡn!”

“Giờ bản tọa đã thoát vây! Hận không thể lột da rút gân các ngươi!”

“Có điều...” Đan Tiên chuyển chủ đề, nói: “Bản tọa cũng cần thủ hạ, giờ hai người các ngươi quỳ xuống, bái ta làm thầy, chưa biết chừng ta có thể tha cho các ngươi!”

Vậy mà ông ta lại muốn mời chào hai người Mã Tri Thu và Văn Thân.

Là do ông ta quá tự tin?

Hay có tính toán khác?

Hứa Thuận nhìn ba người bọn họ, sờ lên hắc ngọc tiểu kiếm trong tay.

Mã Tri Thu và Văn Thân là Hội Chủ của Hoàng Đan Hội, giết bọn họ chưa chắc Hoàng Đan Hội sẽ tan rã, nhưng không giết bọn họ thì chắc chắn Hoàng Đan Hội sẽ không tan rã.

Về phần Đan Tiên, Tiên Nhân lén lút trốn xuống dưới, còn có gì để nói sao?

Hạng người tham sống sợ chết như vậy cũng xứng xưng là Tiên?

Dùng thân phận tu giả tru tiên, thật sự khiến người ta nóng lòng muốn thử.

Đáng tiếc... Không thể tự tay giết Diêm Tử Kiếm.

Đám người Hoàng Đan Hội này thật đáng chết!

Từ khi gặp được người bình thường khẩn cầu hắn ban cho Thần Tiên Đan, đến kẻ nào đó của Hoàng Đan Hội muốn lấy được tài sản của hắn, lại đến chuyện đan lô tràn ra khói trắng khiến toàn thành tê liệt, cùng với mặt nạ chuột và mặt nạ trâu, còn có vụ nổ cuối cùng khiến vô số người tử vong này!

Có lẽ chỉ thay đổi một ý niệm, Hứa Thuận sẽ không phải thấy thảm kịch đầy thành này.

Đã đi vào thành, Hứa Thuận không thể coi như không nhìn thấy được.

Sát ý trong lòng hắn chậm rãi tăng lên.

Hắn chưa bao giờ muốn giết người như thế!

Hắn chưa bao giờ cảm thấy có người đáng hận như thế!